0 chữ
Chương 26
Chương 26
Trì Lí gật đầu lia lịa, còn hôn nhẹ lên khóe môi anh một cái, cười hì hì: “Em còn chẳng muốn rời khỏi anh một giây nào luôn đó."
Kỳ Nghiên Tranh thong thả vuốt tóc cô, môi khẽ nhếch.
Chờ đến khi bóng lưng cô khuất sau cánh cửa, anh mới thu lại ánh mắt, ngồi trở lại ghế da màu đen, rút một điếu thuốc.
Ánh mắt sâu thẳm hơi híp lại.
Ký ức về đôi mắt tràn đầy yêu thương của cô gái cứ quanh quẩn bên tai như dư âm ngọt ngào chưa tan.
Anh dập tắt điếu thuốc, làn khói mỏng tan vào không khí, còn cằm dưới anh thì lạnh đi rõ rệt.
"Nha đầu dối trá… giấu đuôi cho kỹ vào."
Lời thì thầm khàn đặc tan vào gió, tựa sợi khói mờ cuốn lấy sự nguy hiểm lặng lẽ.
Ánh mắt u tối nổi lên tầng tầng sóng ngầm, khí tức lan tỏa ra xung quanh như thể có gai, cho dù đứng dưới ánh sáng, vẫn mang theo sát ý âm u lạnh lẽo.
Anh là người cao ngạo và cực đoan, ai lỡ dính vào… muốn toàn thân thoát ra, không dễ.
Ngày thứ hai sau khi Kỳ Nghiên Tranh đi công tác, Trì Lí rốt cuộc không nhịn được nữa, quyết định ra ngoài chơi.
Trên đường đi, cô tranh thủ nhắn cho anh mấy tin ngọt ngào đầy dính dớp, tranh thủ tăng chút thiện cảm.
Có lẽ đối phương đang bận, vẫn chưa phản hồi.
Cô tắt màn hình, ngẩng đầu thấy xe sắp đến nơi, đôi mắt long lanh sáng rực.
Trước cửa quán bar, Khúc Chi Ý đang định gọi điện cho cô gái lề mề kia, vừa bấm số thì thấy Trì Lí từ trên xe bước xuống.
Cô ấy đến gần, cau mày ghét bỏ: “Bộ đồ gì thế kia?"
Trì Lí chớp chớp mắt: “Có gì không ổn à?"
"Áo sơ mi trắng váy đen… Cô tưởng mình còn là sinh viên đại học đấy à? Mặc đồ trẻ trung đến thế luôn?"
"Thì tôi đúng là sinh viên mà."
Khúc Chi Ý nghẹn họng.
Cơ bản là do Trì Lí trông quá yêu mị, như hồ ly tinh đội lốt nữ sinh.
Chỉ cần cô nhìn ai bằng đôi mắt trong veo ấy là như muốn câu hồn người ta, làm người ta quên luôn cô vẫn còn là sinh viên.
Trì Lí khoác tay cô ấy bước vào trong, Khúc Chi Ý cũng không né tránh.
Mọi người xung quanh thấy cảnh hai người tay trong tay, thân thiết như chị em thì đều ngơ ngác.
Khúc Chi Ý có chút không tự nhiên, rót ly rượu cho mình, tiện tay rót luôn cho Trì Lí một ly.
Từ sau lần sinh nhật trước, Trì Lí chủ động tìm cô ấy tám chuyện, nói chuyện tào lao linh tinh mà không còn cái vẻ khó chịu như trước.
Nói đi nói lại thấy cũng thú vị, dần dần hai người lại thân thiết hơn.
Trì Lí vốn không hay uống rượu, sợ say nên chỉ gọi loại rượu trái cây nhẹ độ, uống lâu còn thấy hơi ngọt.
Thấy cô một hơi cạn ly, hai má đã ửng hồng như ráng chiều, hồng hồng phấn phấn khiến người ta không nhịn được muốn chạm thử. Khúc Chi Ý đưa tay nhéo một cái, đôi mắt cô gái lúc này phủ một tầng sương mỏng, nhìn người cũng mang theo chút mê hoặc, chẳng trách đến cả ông Phật cấm dục kia cũng bị cô câu mất.
Ai có mặt ở đây cũng biết rõ thân phận của Trì Lí, nên đều nhiệt tình mời rượu. Trì Lí sợ uống thêm nữa sẽ say, đành lấy cớ xin nghỉ để chuẩn bị chơi trò chơi.
Chơi "Thật hay Thách", mới vòng đầu cô đã thua. Nhìn miệng chai xoay trúng mình, cô mím môi: “Hỏi đi."
Cô gái đối diện không khách khí: “Cô với ngài Kỳ lên giường chưa?"
"Khụ khụ…"
Trì Lí không ngờ câu hỏi lại bạo đến vậy, ho đến mức từ cổ đến tai đều đỏ ửng. Dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, cô đỏ mặt lắc đầu.
Một số ánh mắt trong bàn tiệc lập tức thay đổi.
Thì ra cũng chẳng có gì ghê gớm, quyến rũ được người ta mà còn chưa lên giường nổi.
Kỳ Nghiên Tranh thong thả vuốt tóc cô, môi khẽ nhếch.
Chờ đến khi bóng lưng cô khuất sau cánh cửa, anh mới thu lại ánh mắt, ngồi trở lại ghế da màu đen, rút một điếu thuốc.
Ánh mắt sâu thẳm hơi híp lại.
Ký ức về đôi mắt tràn đầy yêu thương của cô gái cứ quanh quẩn bên tai như dư âm ngọt ngào chưa tan.
Anh dập tắt điếu thuốc, làn khói mỏng tan vào không khí, còn cằm dưới anh thì lạnh đi rõ rệt.
"Nha đầu dối trá… giấu đuôi cho kỹ vào."
Lời thì thầm khàn đặc tan vào gió, tựa sợi khói mờ cuốn lấy sự nguy hiểm lặng lẽ.
Ánh mắt u tối nổi lên tầng tầng sóng ngầm, khí tức lan tỏa ra xung quanh như thể có gai, cho dù đứng dưới ánh sáng, vẫn mang theo sát ý âm u lạnh lẽo.
Ngày thứ hai sau khi Kỳ Nghiên Tranh đi công tác, Trì Lí rốt cuộc không nhịn được nữa, quyết định ra ngoài chơi.
Trên đường đi, cô tranh thủ nhắn cho anh mấy tin ngọt ngào đầy dính dớp, tranh thủ tăng chút thiện cảm.
Có lẽ đối phương đang bận, vẫn chưa phản hồi.
Cô tắt màn hình, ngẩng đầu thấy xe sắp đến nơi, đôi mắt long lanh sáng rực.
Trước cửa quán bar, Khúc Chi Ý đang định gọi điện cho cô gái lề mề kia, vừa bấm số thì thấy Trì Lí từ trên xe bước xuống.
Cô ấy đến gần, cau mày ghét bỏ: “Bộ đồ gì thế kia?"
Trì Lí chớp chớp mắt: “Có gì không ổn à?"
"Áo sơ mi trắng váy đen… Cô tưởng mình còn là sinh viên đại học đấy à? Mặc đồ trẻ trung đến thế luôn?"
"Thì tôi đúng là sinh viên mà."
Cơ bản là do Trì Lí trông quá yêu mị, như hồ ly tinh đội lốt nữ sinh.
Chỉ cần cô nhìn ai bằng đôi mắt trong veo ấy là như muốn câu hồn người ta, làm người ta quên luôn cô vẫn còn là sinh viên.
Trì Lí khoác tay cô ấy bước vào trong, Khúc Chi Ý cũng không né tránh.
Mọi người xung quanh thấy cảnh hai người tay trong tay, thân thiết như chị em thì đều ngơ ngác.
Khúc Chi Ý có chút không tự nhiên, rót ly rượu cho mình, tiện tay rót luôn cho Trì Lí một ly.
Từ sau lần sinh nhật trước, Trì Lí chủ động tìm cô ấy tám chuyện, nói chuyện tào lao linh tinh mà không còn cái vẻ khó chịu như trước.
Nói đi nói lại thấy cũng thú vị, dần dần hai người lại thân thiết hơn.
Trì Lí vốn không hay uống rượu, sợ say nên chỉ gọi loại rượu trái cây nhẹ độ, uống lâu còn thấy hơi ngọt.
Ai có mặt ở đây cũng biết rõ thân phận của Trì Lí, nên đều nhiệt tình mời rượu. Trì Lí sợ uống thêm nữa sẽ say, đành lấy cớ xin nghỉ để chuẩn bị chơi trò chơi.
Chơi "Thật hay Thách", mới vòng đầu cô đã thua. Nhìn miệng chai xoay trúng mình, cô mím môi: “Hỏi đi."
Cô gái đối diện không khách khí: “Cô với ngài Kỳ lên giường chưa?"
"Khụ khụ…"
Trì Lí không ngờ câu hỏi lại bạo đến vậy, ho đến mức từ cổ đến tai đều đỏ ửng. Dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, cô đỏ mặt lắc đầu.
Một số ánh mắt trong bàn tiệc lập tức thay đổi.
Thì ra cũng chẳng có gì ghê gớm, quyến rũ được người ta mà còn chưa lên giường nổi.
3
0
2 tuần trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
