TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

Chẳng còn vẻ tiểu thư, chỉ như một đứa trẻ mệt mỏi đang chờ người dỗ dành.

Khóe môi Kỳ Nghiên Tranh khẽ nhếch, bước đến gần, vươn tay vén nhẹ đuôi tóc cô: “Buồn ngủ rồi à?"

Trì Lí khẽ gật đầu, vô thức dụi đầu vào lòng bàn tay anh như một con mèo nhỏ đang làm nũng.

Anh cúi người, vòng tay qua đầu gối cô. Cảm giác bồng bềnh trong không trung khiến Trì Lí tỉnh táo hẳn, cô vội vòng tay ôm lấy cổ anh.

Người đàn ông bế cô lên, bước lên lầu. Tới tầng hai, anh rẽ vào thang máy, chẳng mấy chốc đã về tới phòng.

Thấy anh lấy chìa khóa, Trì Lí khẽ nhúc nhích trong lòng anh. Bàn tay anh lập tức siết nhẹ eo cô, giữ không để rơi.

"Anh Nghiên Tranh… anh không đưa em về sao?"

Trì Lí chớp mắt, giọng ngây ngô pha chút oan ức, hơi thở phả ra như sương tan trong không khí. Tay cô vẫn vòng trên cổ anh, áp sát vào vai anh, vành tai ửng hồng.

Anh bật cười khẽ, giọng trầm thấp như đang trêu chọc, tiểu yêu hồ mê người này, giờ lại biết sợ rồi?

Anh ôm cô lùi về sau một bước, lưng cô áp vào cửa phòng, đôi chân kẹp lấy eo anh. Hàng mi cô khẽ run lên, cả khung cảnh mơ hồ phủ lên một tầng mờ ám khó nói.

Anh đỡ lấy hông cô, cảm nhận độ cong khẽ động. Là người luôn giữ thế chủ động, anh chưa từng là kẻ biết thỏa hiệp.

Kỳ Nghiên Tranh cúi đầu, hôn xuống. Nụ hôn như muốn đoạt lấy hơi thở cô, cuốn theo từng chuyển động, từng đợt ma sát ướŧ áŧ. Hô hấp hai người hòa quyện, kéo theo từng đợt hỗn loạn.

Bàn tay anh đã tìm đến hàng cúc áo. Khi chiếc khuy bị tháo ra, Trì Lí bỗng giật mình, vội lùi lại, thở hổn hển.

Quần áo cả hai vẫn còn nguyên vẹn, chỉ có phần cổ áo anh nhăn nhúm vì bị cô siết chặt. Ánh mắt họ giao nhau, trong đôi mắt dường như vẫn còn sót lại tàn dư của nhiệt tình vừa bốc cháy.

Kỳ Nghiên Tranh lặng lẽ buông tay, đôi mắt giây trước vốn đậm lửa liền trở lại điềm tĩnh. Chỉ còn Trì Lí thở dốc từng hơi, mặt đỏ bừng như sắp bốc cháy.

Bờ má cô thoáng ánh hồng, môi đỏ hé mở, vẫn còn lưu lại dấu vết của nụ hôn cuồng nhiệt kia.

Anh đặt cô xuống đất, đợi cô đứng vững rồi giơ tay day day ấn đường. Đã quen nhìn đám thiếu gia si mê du͙© vọиɠ trong giới, anh không ngờ bản thân cũng có lúc mất khống chế.

Chút nữa thì không nhịn được mà làm tới cùng rồi.

Anh đưa tay vuốt nhẹ má cô gái nhỏ đang còn chưa hoàn hồn, giọng trầm trầm chỉ về phía đối diện: “Ngoan, qua đó ngủ đi."

Nói xong, anh mở cửa phòng phía sau lưng Trì Lí, bước vào, tiện tay giật phăng cà vạt, động tác đầy cẩu thả và cuốn hút. Khi tay vừa chạm vào cúc áo, Trì Lí đỏ mặt, vội đóng sầm cửa lại.

Cô đi vào căn phòng đối diện, trông như phòng dành cho khách, rộng rãi, sáng sủa. Cô ngồi trên giường, lòng vẫn còn rối bời vì những gì vừa xảy ra.

Trên môi dường như vẫn vương hơi thở của anh, khiến cả gò má như muốn bốc cháy.

Chút nữa thôi là xảy ra chuyện rồi.

Nghĩ đến điều gì đó, Trì Lí cụp mắt, mặt đỏ bừng, tay vòng ra sau lưng, cài lại khuy áo.

[Hệ thống, chỉ số thiện cảm của Kỳ Nghiên Tranh hiện tại là bao nhiêu?]

Cô gần như không chờ được nữa, muốn biết liệu mình có vớt lại được chút thiện cảm nào đã rơi rụng không.

[Chúc mừng ký chủ, nam chính đã tăng 4 điểm thiện cảm. Hiện tại tổng cộng là 20 điểm.]

Trì Lí lật người nằm úp trên giường, có hơi uể oải, miệng lẩm bẩm không vui. Cô còn đang nghĩ phải làm gì để bù lại 6 điểm còn thiếu kia.

Kỳ Nghiên Tranh đúng là khó dỗ ghê gớm. Chỉ chào người ta một tiếng "anh" thôi mà thiện cảm đã tụt cái rụp.

3

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.