TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Làm sao mà cô biết Kỳ Thiên Minh là cái gai trong mắt anh chứ…

Cô nhỏ giọng lầm bầm: "Đồ đàn ông thối tha…"

Đột nhiên, một tiếng gõ cửa vang lên khiến cô giật thót người.

Trì Lí nghe tiếng gõ cửa, cứ ngỡ là Kỳ Nghiên Tranh, vội đứng dậy chỉnh lại quần áo cho gọn gàng, mới bước ra mở.

Cô vừa nở nụ cười định cất tiếng gọi thì khựng lại giữa chừng.

Người phụ nữ trung niên thấy cô có vẻ bị dọa, nụ cười dịu lại, đưa đồ trong tay ra: “Trì tiểu thư, đây là quần áo chuẩn bị sẵn cho cô."

Trì Lí đỏ mặt nhận lấy, đóng cửa lại rồi tựa vào cánh cửa thở phào nhẹ nhõm.

Tưởng là Kỳ Nghiên Tranh, may mà không phải.

Cũng đã muộn, cô tắm xong thì hiếm hoi không chơi game, chui thẳng lên giường ngủ luôn.

Sáng hôm sau, Trì Lí đi cùng xe với Kỳ Nghiên Tranh đến công ty, lại còn theo anh bước vào thang máy riêng dành cho tổng giám đốc.

Đến bộ phận thư ký, anh mới buông tay cô ra. Trong đôi mắt đen hiếm khi xuất hiện vẻ dịu dàng, anh đưa tay xoa đầu cô một cái rồi mới rời đi.

Một hành động nhỏ khiến không ít người trong công ty ngước nhìn đầy ghen tị.

Mới đến bao lâu mà đã leo lên được vị trí chính cung?

Nhìn thái độ của Kỳ Nghiên Tranh thì rõ ràng không giống chỉ là qua đường.

Trong giới, mấy thiếu gia giàu có nuôi tình nhân là chuyện thường. Mồm thì nói "yêu em cả đời", nhưng chưa đầy một tuần đã đổi người khác.

Kỳ Nghiên Tranh, người khiến vô số phụ nữ mơ tưởng, cuối cùng lại để Trì Lí chiếm được, thậm chí còn công khai gọi cô là bạn gái.

Tin này nổ ra chẳng khác gì quả bom, lan khắp mọi ngóc ngách.

Anh không chỉ đưa cô đến công ty, còn đích thân hộ tống đến tận bộ phận thư ký mới chịu rời đi.

Sự ưu ái đặc biệt ấy khiến cả công ty nhao nhao, mấy cô gái chỉ mong được xuyên hồn thành Trì Lí, để một lần cảm nhận sự dịu dàng của "ngài Kỳ".

Trì Lí bước vào phòng làm việc, trên bàn đã chất đầy quà tặng.

Ánh mắt mọi người nhìn cô đều thay đổi, tràn đầy nhiệt tình, kẻ thì tâng bốc, người thì lấy lòng.

Chỉ riêng Trịnh Thư Tình ngồi ở bàn ngoài cùng là gương mặt sa sầm, tức đến mức sắp bốc khói.

Cô ta siết chặt ly nước, nhìn về phía cô gái đang ngồi giữa đám đông, được mọi người vây quanh như nữ thần.

Trì Lí hiểu rõ mấy người kia đang cố làm thân, nhưng đồ nhiều quá ôm không xuể.

Cuối cùng vẫn là chị Lưu ra mặt giải vây, giúp cô thoát khỏi vòng vây quà cáp.

Cô cảm kích liếc chị Lưu một cái, rồi hắng giọng nói với mọi người: “Tôi và anh Nghiên Tranh đúng là đang hẹn hò, nhưng tôi cũng là thư ký Trì. Mọi người không cần đối xử đặc biệt với tôi. Cứ làm việc như trước là được rồi."

Mọi người đồng thanh đáp lại, ngoài miệng thì nói thế nhưng trong lòng đều rõ:

Trì Lí là bạn gái chính thức của ngài Kỳ, ai dám sai khiến cô chứ? Thậm chí còn tranh nhau nhận việc thay, mong gây ấn tượng tốt.

Cứ thế, Trì Lí ngồi ở bàn làm việc rảnh đến mức bắt đầu gãi tay bẻ móng.

Trịnh Thư Tình nhìn cảnh ấy không nhịn được châm chọc: “Có người sống kiểu tiểu thư quen rồi thì nên ở nhà hưởng phúc đi. Leo được lên giường tổng giám đốc, còn đến công ty mỗi ngày làm gì? Cần thiết vì cái giấy chứng nhận thực tập mà bám trụ ở đây thế sao?"

Vừa dứt lời, cả phòng như bị rút âm lượng, mấy nhóm đang bàn công việc đều nhỏ giọng lại.

Trì Lí biết rõ cô ta đang nhắm vào mình, cũng chẳng thèm nổi giận, chỉ cười nhàn nhạt: “Tôi dựa vào bản lĩnh của mình mà leo lên, Trịnh tiểu thư có gì phải chua thế?"

Trịnh Thư Tình nhếch mép cười lạnh, đẩy gọng kính trên sống mũi, lầm bầm một câu:

3

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.