0 chữ
Chương 20
Chương 20
Lời nói nghe thì nhẹ, nhưng ngầm chứa lời cảnh cáo sâu xa.
Bị nói thế, Kỳ Quân Phong ngượng chín mặt, môi mấp máy định cãi lại, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lời vào bụng.
Ngồi bên cạnh, Kỳ Thiên Minh trông thấy cha mình bị dằn mặt, trong lòng dâng lên cảm giác bất mãn. Hắn ta quay sang nhìn ông cụ, buột miệng: “Ông nội, mẹ con đợi cha con cả chục năm trời mà vẫn không có danh phận. Ông đối xử với mẹ con như vậy chẳng phải quá đáng sao?"
Câu nói hỗn láo khiến Kỳ Quân Phong đứng phắt dậy, tát thẳng vào mặt con trai: “Con nói chuyện với ông nội kiểu gì đấy? Mau xin lỗi!"
Kỳ Thiên Minh vốn hiếm khi được dự tiệc gia đình Kỳ gia, hiểu biết về ông nội cũng chẳng sâu, lại quen được nuông chiều nên mới dám mở miệng ngông cuồng. Giờ bị cha tát trước mặt bao người, trong lòng càng thêm phẫn uất: “Con đâu có nói sai! Mấy năm qua cha phụ lòng mẹ, khiến bà ấy sống khổ sở như thế nào, cha là đồ hèn!"
"Con… con con con!"
Kỳ Quân Phong tức đến mức run rẩy, tim đập loạn nhịp.
Gia tộc Kỳ gia chưa từng thừa nhận đứa con ngoài giá thú này. Năm xưa vì xót con, ông ta đã quỳ ba ngày ba đêm ngoài cổng mới khiến cha mình mềm lòng cho đứa bé bước vào cửa. Tuy mang họ Kỳ, nhưng suốt mười mấy năm chẳng được tham gia bất kỳ buổi tiệc gia đình nào.
Lần này khổ sở thuyết phục mãi mới được ông cụ cho phép đưa Thiên Minh đến dự, coi như đặt bước đầu tiên lên con đường chính thống. Ai ngờ vừa đến đã mất mặt thế này.
Thấy ánh mắt thất vọng của ông cụ, lòng ông ta lạnh toát, giận dữ đá mạnh vào người Kỳ Thiên Minh đang hầm hầm bên cạnh.
Kỳ Thiên Minh bị ép phải quỳ rạp dưới sàn, giọng Kỳ Quân Phong lạnh như băng: "Quỳ xuống dập đầu xin lỗi ông nội!"
Kỳ Thiên Minh lúc này cũng tỉnh táo trở lại, lập tức dập đầu liên tục, mỗi cái đều vang lên nặng nề, trán đập đến đỏ rát. Kỳ Sóc vẫn trầm mặc ngồi ăn, không lên tiếng, hắn ta cũng không dám dừng lại.
Cơn giận dâng lên mà không thể phát tiết, hắn ta hiểu rõ, vừa rồi là mình quá hồ đồ. Quên mất ông cụ Kỳ năm xưa cũng chẳng phải dạng dễ đối phó. Nếu không, sao lại dạy dỗ ra được một Kỳ Nghiên Tranh lạnh lùng tàn bạo như vậy?
Trì Lí ngồi một bên, thấy thảm trải sàn đã loang máu, vậy mà người đàn ông ngồi đầu bàn vẫn thản nhiên dùng bữa, không chút biểu cảm. Cảnh tượng rợn người ấy, dường như chẳng mảy may ảnh hưởng đến anh.
Cô hơi khó nuốt, khẽ nhíu mày, miếng thịt vừa đưa vào miệng nghẹn lại nơi cổ họng, buộc phải đưa tay che miệng ho khẽ mấy tiếng.
Ngay lúc ấy, một bàn tay chìa ra trước mặt cô, xương tay thon dài, đường gân mảnh rõ ràng, làn da tái nhợt như thể băng tuyết có máu chảy bên trong.
Chiếc cốc nước được đặt lên bàn.
Giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo vang lên: “Đủ rồi."
Kỳ Nghiên Tranh vừa dứt lời, người đang quỳ kia như được đặc xá, lập tức gắng sức đứng dậy. Khi ngẩng đầu, đáy mắt hắn ta vặn vẹo, dữ tợn, máu từ trán chảy xuống hai bên má.
Trì Lí hoảng sợ đến run tay, theo phản xạ nắm lấy tay áo người đàn ông bên cạnh: “Anh Nghiên Tranh…"
Giọng cô mềm nhũn, run rẩy như vừa nhìn thấy thứ gì đó khủng khϊếp, vô thức nghiêng người về phía anh tìm kiếm cảm giác an toàn.
Kỳ Nghiên Tranh nắm lấy tay cô, bàn tay lạnh ngắt, đầy xương khớp. Đáy mắt anh tối thêm vài phần, nhưng không hề tránh né cô.
Thấy anh không bài xích sự tiếp cận của mình, Trì Lí đảo mắt suy nghĩ, trong lòng âm thầm tính toán nên làm cách nào để bù lại điểm thiện cảm vừa sụt giảm.
Bị nói thế, Kỳ Quân Phong ngượng chín mặt, môi mấp máy định cãi lại, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lời vào bụng.
Ngồi bên cạnh, Kỳ Thiên Minh trông thấy cha mình bị dằn mặt, trong lòng dâng lên cảm giác bất mãn. Hắn ta quay sang nhìn ông cụ, buột miệng: “Ông nội, mẹ con đợi cha con cả chục năm trời mà vẫn không có danh phận. Ông đối xử với mẹ con như vậy chẳng phải quá đáng sao?"
Câu nói hỗn láo khiến Kỳ Quân Phong đứng phắt dậy, tát thẳng vào mặt con trai: “Con nói chuyện với ông nội kiểu gì đấy? Mau xin lỗi!"
Kỳ Thiên Minh vốn hiếm khi được dự tiệc gia đình Kỳ gia, hiểu biết về ông nội cũng chẳng sâu, lại quen được nuông chiều nên mới dám mở miệng ngông cuồng. Giờ bị cha tát trước mặt bao người, trong lòng càng thêm phẫn uất: “Con đâu có nói sai! Mấy năm qua cha phụ lòng mẹ, khiến bà ấy sống khổ sở như thế nào, cha là đồ hèn!"
Kỳ Quân Phong tức đến mức run rẩy, tim đập loạn nhịp.
Gia tộc Kỳ gia chưa từng thừa nhận đứa con ngoài giá thú này. Năm xưa vì xót con, ông ta đã quỳ ba ngày ba đêm ngoài cổng mới khiến cha mình mềm lòng cho đứa bé bước vào cửa. Tuy mang họ Kỳ, nhưng suốt mười mấy năm chẳng được tham gia bất kỳ buổi tiệc gia đình nào.
Lần này khổ sở thuyết phục mãi mới được ông cụ cho phép đưa Thiên Minh đến dự, coi như đặt bước đầu tiên lên con đường chính thống. Ai ngờ vừa đến đã mất mặt thế này.
Thấy ánh mắt thất vọng của ông cụ, lòng ông ta lạnh toát, giận dữ đá mạnh vào người Kỳ Thiên Minh đang hầm hầm bên cạnh.
Kỳ Thiên Minh bị ép phải quỳ rạp dưới sàn, giọng Kỳ Quân Phong lạnh như băng: "Quỳ xuống dập đầu xin lỗi ông nội!"
Kỳ Thiên Minh lúc này cũng tỉnh táo trở lại, lập tức dập đầu liên tục, mỗi cái đều vang lên nặng nề, trán đập đến đỏ rát. Kỳ Sóc vẫn trầm mặc ngồi ăn, không lên tiếng, hắn ta cũng không dám dừng lại.
Trì Lí ngồi một bên, thấy thảm trải sàn đã loang máu, vậy mà người đàn ông ngồi đầu bàn vẫn thản nhiên dùng bữa, không chút biểu cảm. Cảnh tượng rợn người ấy, dường như chẳng mảy may ảnh hưởng đến anh.
Cô hơi khó nuốt, khẽ nhíu mày, miếng thịt vừa đưa vào miệng nghẹn lại nơi cổ họng, buộc phải đưa tay che miệng ho khẽ mấy tiếng.
Ngay lúc ấy, một bàn tay chìa ra trước mặt cô, xương tay thon dài, đường gân mảnh rõ ràng, làn da tái nhợt như thể băng tuyết có máu chảy bên trong.
Chiếc cốc nước được đặt lên bàn.
Giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo vang lên: “Đủ rồi."
Trì Lí hoảng sợ đến run tay, theo phản xạ nắm lấy tay áo người đàn ông bên cạnh: “Anh Nghiên Tranh…"
Giọng cô mềm nhũn, run rẩy như vừa nhìn thấy thứ gì đó khủng khϊếp, vô thức nghiêng người về phía anh tìm kiếm cảm giác an toàn.
Kỳ Nghiên Tranh nắm lấy tay cô, bàn tay lạnh ngắt, đầy xương khớp. Đáy mắt anh tối thêm vài phần, nhưng không hề tránh né cô.
Thấy anh không bài xích sự tiếp cận của mình, Trì Lí đảo mắt suy nghĩ, trong lòng âm thầm tính toán nên làm cách nào để bù lại điểm thiện cảm vừa sụt giảm.
3
0
2 tuần trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
