TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Trong ngăn kéo của anh có bản lý lịch của cô, Trì Lí, tuổi còn nhỏ, vậy mà cứ cố tình trêu chọc anh.

Rốt cuộc là có mục đích gì?

Trì Lí khẽ xoa cổ tay bị anh bóp đỏ, nhẹ giọng than thở: “Anh không muốn ăn thì nói thẳng, sao lại bóp đến đỏ cả tay em rồi."

Kỳ Nghiên Tranh nghiêng đầu, đáy mắt thâm trầm như hồ nước đêm, giọng nói thấp hẳn: “Muốn được bồi thường à?"

Trì Lí chớp mắt.

Hôm nay anh… dễ nói chuyện vậy sao?

Cô mím môi, khẽ nói: “Vậy… làm bạn trai em có được không?"

Kỳ Nghiên Tranh im lặng.

Vài giây sau, anh ngẩng đầu, nơi đuôi mắt hiện lên nụ cười mơ hồ như có như không: “Thích tôi à?"

"Ừm."

Cô trả lời dứt khoát.

Ngay khoảnh khắc ấy, cô liền bị anh kéo vào vòng tay.

Hương đàn hương dịu dàng bao bọc, mang theo cảm giác khô khốc như bị mưa thấm ướt.

Cô còn chưa kịp phản ứng thì cổ đã bị cắn đau, giật mình kêu khẽ.

Đôi mắt ươn ướt ngước nhìn, đong đầy những tầng tầng sương mù mơ hồ.

Cơ thể đàn ông rắn chắc, ngồi trên đùi anh hơi đau, cánh tay siết quanh eo như muốn nghiền nát.

Mu bàn tay anh lướt qua vành tai đỏ ửng của cô, nhẹ nhàng xoa nắn…

"Như vậy… cũng thích à?"

Hơi thở ấm nóng phả bên vành tai, trượt dọc xuống nơi cổ vừa bị cắn. Trì Lí bị ép tựa sát vào lòng anh, cả người bị bao trùm bởi khí lạnh nặng nề và u ám, từng chút từng chút nhận ra sự đáng sợ ẩn sau vẻ ngoài trầm lặng ấy.

Nhưng giờ cô đã không còn đường lui.

Ngón tay của anh vuốt nhẹ qua cổ cô, nơi đang run rẩy, như thể chỉ cần siết một cái là có thể bẻ gãy.

Trì Lí vội vã gật đầu, giọng nhỏ xíu nhưng dứt khoát: “Thích mà."

"Em thích anh Nghiên Tranh nhất."

Đốt tay lành lạnh rút khỏi cổ, khí chất lạnh lẽo trên người đàn ông cũng dịu đi đôi phần. Vòng tay siết chặt nơi eo cô dần buông lỏng.

Trì Lí lấy can đảm ngẩng đầu nhìn anh, nhẹ nhàng nắm lấy ngón cái của anh lắc nhẹ, đôi mắt long lanh ngước lên, giọng khẽ khàng: “Vậy… bây giờ chúng ta là người yêu của nhau rồi đúng không?"

Kỳ Nghiên Tranh khẽ cười, giọng trầm thấp mang theo ý cưng chiều, gật đầu.

Anh khẽ bóp eo cô một cái, ý cười sâu trong mắt: “Đã đóng dấu rồi, đương nhiên là của tôi."

Anh không ghét Trì Lí. Ngược lại, cô gái nhỏ này khiến lòng anh dao động.

Đã động lòng thì cần gì do dự?

Ở bên cô, cũng coi như cắt đứt luôn ý định mai mối nhồi nhét từ ông cụ trong nhà.

Ra khỏi văn phòng rồi mà Trì Lí vẫn còn ngơ ngác.

Cô thực sự thấy phục bản thân, mới vào công ty có hai ngày mà đã khiến Kỳ Nghiên Tranh đổ rồi?!

Hệ thống thì khỏi nói, đến não còn lag, đặc biệt khi nhìn thấy chỉ số thiện cảm của nam chính nhảy vọt lên 10, nó gần như gào thét bên tai cô:

[Chị đã làm gì anh ta vậy hả?!]

Trì Lí ôm má đang nóng ran, khẽ đáp: “Ta chỉ hôn anh ta một cái thôi mà."

Chỉ là không kìm được mà hôn, hơn nữa… Kỳ Nghiên Tranh cũng đâu có né, ngược lại còn rất hưởng thụ nữa kìa.

Hệ thống:

[Mới lên sân khấu đã hôn môi? Cú sốc này đủ chấn động phần đời còn lại của em…]

Trì Lí thì rất thản nhiên: “Không hôn thì phí. Dù sao anh ta cũng đẹp trai, lại giàu nữa…"

Từ khi xác định quan hệ, Trì Lí nhận nhiệm vụ mỗi ngày đưa cà phê cho anh.

Kỳ Nghiên Tranh bận túi bụi suốt cả ngày, cô chỉ có thể lấy cớ đó để xuất hiện trước mặt anh.

Vừa bước vào, người đàn ông đang đứng bên cửa kính sát đất nghe điện thoại.

Dáng lưng thẳng tắp, sơ mi trắng xắn đến khuỷu tay.

Thân hình anh rắn chắc, cơ bắp săn gọn đến nỗi lớp áo sơ mi như căng ra. Chỉ cần anh cởi vài nút, chắc cô chảy máu mũi tại chỗ mất.

3

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.