0 chữ
Chương 15
Chương 15
Trì Lí đã bắt đầu nuốt nước bọt, len lén nghĩ:
Dáng người như vậy, chắc… chuyện kia cũng rất mạnh mẽ?
Hệ thống cười tà trong đầu cô:
[Ký chủ ơi, trong sách có viết, nam chính một đêm bảy lần không phải chuyện lạ đâu. Chị cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa.]
Bờ vai Trì Lí run lên, lạnh sống lưng:
Thôi xong, không kham nổi mất…
Kỳ Nghiên Tranh liếc mắt nhìn cô một cái, vẫy tay ra hiệu về phía bàn, nơi có một phần bánh ngọt đã chuẩn bị sẵn.
Trì Lí lập tức hiểu ý, bắn cho anh một cái hôn gió rồi vui vẻ cúi đầu ăn bánh, cố tình không nhìn anh nữa.
Cuộc gọi sắp kết thúc.
Mục Lãng, người đang ở đầu dây bên kia, thấy bên kia im lặng tưởng tín hiệu kém, vừa định cúp rồi gọi lại thì nghe thấy giọng ngài Kỳ nhà mình, người luôn nổi tiếng cấm dục, lạnh lùng vô cảm, thấp giọng nói: “Lí Lí, lại đây hôn tôi."
Miếng bánh trong họng Trì Lí suýt nghẹn. Cô ho khan mấy tiếng, Kỳ Nghiên Tranh nhíu mày đưa ly nước cho cô. Uống vài ngụm mới dễ chịu hơn.
Anh cúi người, ngón tay chạm vào vết kem dính trên môi cô, nhẹ nhàng lau sạch.
Kế đó nâng cằm cô lên, hôn xuống một cách dịu dàng.
Không chỉ hôn, anh còn cắn môi dưới của cô vài cái mới chịu thả ra.
Động tác của anh vừa gợi cảm vừa tự nhiên đến khó tin.
Dù đã hôn nhau nhiều lần, Trì Lí vẫn thấy ngại ngùng.
Ở thế giới thực, cô còn chưa từng nắm tay con trai, nói gì đến chuyện này.
Từ khi ở bên Kỳ Nghiên Tranh, anh rất thích hôn cô, gần như là nghiện.
Trì Lí thường xuyên không chống đỡ nổi.
Cô khẽ thở dốc, đuôi mắt đỏ hoe, nhìn anh với ánh mắt ướŧ áŧ vừa uốn éo vừa làm nũng, hoàn toàn không biết hình ảnh ấy trong mắt đàn ông gợi cảm đến mức nào.
Yết hầu Kỳ Nghiên Tranh khẽ lăn, anh siết nhẹ cà vạt, xoay người né đi không dám nhìn tiếp.
Yêu tinh này, còn nhỏ tuổi mà đã biết quyến rũ người ta đến thế…
Hợp đồng dự án vừa được ký kết xong, Mục Lãng cười đùa qua điện thoại: “Ngài Kỳ à, mới quen cô gái nhỏ chưa được bao lâu đã bị người ta bắt lấy rồi, lần này e là anh tiêu thật rồi nhỉ?"
Kỳ Nghiên Tranh cười khẽ, giọng lười biếng: “Gọi là chị dâu đi."
Dứt lời liền cúp máy, ánh mắt chuyển sang cô gái đang ngoan ngoãn ngồi trên sofa. Anh thừa nhận, bản thân không có chút sức đề kháng nào với Trì Lí, nhưng nói đến mức "tiêu đời" thì vẫn chưa đến mức đó.
Cô là của anh. Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi, trong lòng anh đã dâng lên thứ chiếm hữu không rõ tên. Ánh mắt dần trở nên sâu tối, cháy bỏng. Kỳ Nghiên Tranh xoa sống mũi, chậm rãi bước tới gần Trì Lí.
Anh ôm cô vào lòng. Mùi đào ngọt ngào trên người cô khiến anh không dứt ra nổi, từng nụ hôn như nghiện, như mê, như muốn nuốt trọn cô vào lòng.
Trì Lí vừa đung đưa chân vừa ăn bánh kem, thấy anh nhìn mình bằng ánh mắt nguy hiểm như muốn "ăn tươi nuốt sống", hàng mi run lên, cô giơ muỗng bánh đến trước môi anh, nhẹ giọng: “Anh Nghiên Tranh, anh có muốn ăn không?"
Ánh mắt cô sáng rực, như đang chờ đợi điều gì đó. Anh khẽ gật đầu, nhưng khi chiếc muỗng chưa kịp chạm vào môi, anh đã đỡ lấy sau gáy cô, môi áp lên môi cô, nụ hôn mang theo hơi thở nóng rực.
Lần này không còn là nụ hôn chớp nhoáng như trước. Kỳ Nghiên Tranh hôn cô mạnh mẽ đến mức như muốn ăn sạch cô, đầu lưỡi cuốn lấy, khiến cô tê rần cả người.
Trì Lí mềm nhũn trong vòng tay anh, thở dốc không ngừng, vai run nhẹ từng nhịp. Đôi mắt long lanh ánh nước trở nên mơ hồ, làn da trắng mịn đỏ ửng lên như bị thiêu đốt.
Dáng người như vậy, chắc… chuyện kia cũng rất mạnh mẽ?
Hệ thống cười tà trong đầu cô:
[Ký chủ ơi, trong sách có viết, nam chính một đêm bảy lần không phải chuyện lạ đâu. Chị cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa.]
Bờ vai Trì Lí run lên, lạnh sống lưng:
Thôi xong, không kham nổi mất…
Kỳ Nghiên Tranh liếc mắt nhìn cô một cái, vẫy tay ra hiệu về phía bàn, nơi có một phần bánh ngọt đã chuẩn bị sẵn.
Trì Lí lập tức hiểu ý, bắn cho anh một cái hôn gió rồi vui vẻ cúi đầu ăn bánh, cố tình không nhìn anh nữa.
Cuộc gọi sắp kết thúc.
Mục Lãng, người đang ở đầu dây bên kia, thấy bên kia im lặng tưởng tín hiệu kém, vừa định cúp rồi gọi lại thì nghe thấy giọng ngài Kỳ nhà mình, người luôn nổi tiếng cấm dục, lạnh lùng vô cảm, thấp giọng nói: “Lí Lí, lại đây hôn tôi."
Anh cúi người, ngón tay chạm vào vết kem dính trên môi cô, nhẹ nhàng lau sạch.
Kế đó nâng cằm cô lên, hôn xuống một cách dịu dàng.
Không chỉ hôn, anh còn cắn môi dưới của cô vài cái mới chịu thả ra.
Động tác của anh vừa gợi cảm vừa tự nhiên đến khó tin.
Dù đã hôn nhau nhiều lần, Trì Lí vẫn thấy ngại ngùng.
Ở thế giới thực, cô còn chưa từng nắm tay con trai, nói gì đến chuyện này.
Từ khi ở bên Kỳ Nghiên Tranh, anh rất thích hôn cô, gần như là nghiện.
Trì Lí thường xuyên không chống đỡ nổi.
Cô khẽ thở dốc, đuôi mắt đỏ hoe, nhìn anh với ánh mắt ướŧ áŧ vừa uốn éo vừa làm nũng, hoàn toàn không biết hình ảnh ấy trong mắt đàn ông gợi cảm đến mức nào.
Yêu tinh này, còn nhỏ tuổi mà đã biết quyến rũ người ta đến thế…
Hợp đồng dự án vừa được ký kết xong, Mục Lãng cười đùa qua điện thoại: “Ngài Kỳ à, mới quen cô gái nhỏ chưa được bao lâu đã bị người ta bắt lấy rồi, lần này e là anh tiêu thật rồi nhỉ?"
Kỳ Nghiên Tranh cười khẽ, giọng lười biếng: “Gọi là chị dâu đi."
Dứt lời liền cúp máy, ánh mắt chuyển sang cô gái đang ngoan ngoãn ngồi trên sofa. Anh thừa nhận, bản thân không có chút sức đề kháng nào với Trì Lí, nhưng nói đến mức "tiêu đời" thì vẫn chưa đến mức đó.
Cô là của anh. Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi, trong lòng anh đã dâng lên thứ chiếm hữu không rõ tên. Ánh mắt dần trở nên sâu tối, cháy bỏng. Kỳ Nghiên Tranh xoa sống mũi, chậm rãi bước tới gần Trì Lí.
Trì Lí vừa đung đưa chân vừa ăn bánh kem, thấy anh nhìn mình bằng ánh mắt nguy hiểm như muốn "ăn tươi nuốt sống", hàng mi run lên, cô giơ muỗng bánh đến trước môi anh, nhẹ giọng: “Anh Nghiên Tranh, anh có muốn ăn không?"
Ánh mắt cô sáng rực, như đang chờ đợi điều gì đó. Anh khẽ gật đầu, nhưng khi chiếc muỗng chưa kịp chạm vào môi, anh đã đỡ lấy sau gáy cô, môi áp lên môi cô, nụ hôn mang theo hơi thở nóng rực.
Lần này không còn là nụ hôn chớp nhoáng như trước. Kỳ Nghiên Tranh hôn cô mạnh mẽ đến mức như muốn ăn sạch cô, đầu lưỡi cuốn lấy, khiến cô tê rần cả người.
Trì Lí mềm nhũn trong vòng tay anh, thở dốc không ngừng, vai run nhẹ từng nhịp. Đôi mắt long lanh ánh nước trở nên mơ hồ, làn da trắng mịn đỏ ửng lên như bị thiêu đốt.
3
0
2 tuần trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
