TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Văn Tâm lập tức nhớ ra tất cả những gì đã xảy ra tối hôm qua.

Toàn thân cô lập tức đỏ bừng như một con tôm luộc chín.

Cô vội vàng chạy vào phòng tắm, ngơ ngác nhìn mình trong gương.

Không biết qua bao lâu, nàng mới cứng nhắc xoay người lại, cố nhìn về phía sau lưng mình.

Cô nhớ rất rõ…

Tối qua chỗ đó đã mọc ra một thứ giống như… một cái đuôi.

A a a a a…

Văn Tâm dùng tay che mặt lại.

Mẹ ơi, con xin lỗi, con gái của mẹ đã thật sự biến thành cải trắng bị heo gặm rồi…

Là đứa con gái duy nhất được cưng chiều trong nhà, ngay từ khi bắt đầu dậy thì, Văn Tâm đã được người lớn trong nhà dạy dỗ rất nghiêm khắc về chuyện tình cảm. Trong mắt họ, đàn ông bên ngoài đều cực kỳ nguy hiểm, sợ một chút sơ ý là “cải trắng nhà mình sẽ bị heo gặm mất”.

Nhưng ai ngờ… cuối cùng cải trắng lại tự mình lao vào chuồng heo.

Do bị bệnh nên Văn Tâm chưa từng trải qua giai đoạn dậy thì bình thường. Cô giống như một đóa hoa lớn lên trong nhà kính, được người nhà che chở kỹ càng.

Dù chưa từng yêu ai, nhưng cô biết rất rõ bản thân mình thích con gái.

Vì để gϊếŧ thời gian nhàm chán trong bệnh viện, Văn Tâm rất thích đọc tiểu thuyết và xem phim.

Lần đầu tiên đọc một quyển tiểu thuyết viết về tình yêu giữa hai người con gái, cô hoàn toàn không thấy xa lạ hay kỳ quái gì, ngược lại còn rất thấu hiểu vì sao nhân vật chính lại yêu một người cùng giới bởi vì người ấy sở hữu những nét cuốn hút khiến người ta rung động.

Văn Tâm cũng yêu thích những nét đặc biệt đó, mà chúng gần như chỉ tồn tại ở phụ nữ.

Đổng Tầm rất đẹp, dù nàng xanh xao, gầy yếu, gần như không có sức sống.

Tất cả những điều ấy hoàn toàn không phải mẫu người lý tưởng trước đây của Văn Tâm.

Cô vốn thích người dịu dàng, tốt nhất là hơi hoạt bát một chút, có thể thấu hiểu sự trẻ con và kỳ quặc của cô.

Dĩ nhiên, điều quan trọng nhất là người đó phải thích đồ ăn ngon. Như vậy cô có thể thoải mái làm những món ngọt xinh đẹp mà mình thích, không sợ bị lãng phí vì không ai ăn.

Văn Tâm không thể phủ nhận, cô có đôi chút cảm tình với Đổng Tầm.

Cô đồng cảm với hoàn cảnh của nàng.

Dù Đổng Tầm có lúc quá trầm lặng, nhưng điều đó lại khiến cô không cảm thấy lúng túng.

Ít nhất trong thời gian chưa đầy một tháng sống chung, Văn Tâm đã không còn cảm thấy gò bó hay không biết nói chuyện với ai trong không gian nhỏ hẹp chỉ có hai người.

Chuyện này trước đây chưa từng xảy ra với cô.

Văn Tâm là kiểu người “chậm nóng”, dù chỉ là tình bạn, cô cũng cần thời gian để làm quen.

Nhưng hiện tại tình huống lại quá xấu hổ thân phận của cô là một “người vợ bạo lực tra A đáng chết”.

Không ai lại đi thích một người từng làm tổn thương mình.

Văn Tâm còn hiểu rõ hơn ai hết trong lòng Đổng Tầm vẫn còn rất nhiều sợ hãi và chán ghét đối với cô.

Ngồi trên bồn cầu, Văn Tâm ủ rũ cúi đầu.

Tình yêu bé nhỏ vừa mới nảy mầm sau khi tỉnh dậy, còn chưa kịp vui mừng thì đã héo rũ.

Văn Tâm vốn là một người có trách nhiệm rất cao. Ngay từ khi xuyên vào thân thể của Văn Tâm ở thế giới này, cô đã âm thầm quyết định trong lòng rằng sẽ chăm sóc thật tốt cho Đổng Tầm. Ít nhất, chờ khi bệnh trầm cảm của Đổng Tầm khỏi hẳn, cô sẽ tôn trọng lựa chọn của đối phương dù là để nàng tự do hay bất cứ điều gì khác, cô đều sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.

Huống chi bây giờ giữa hai người lại còn có thêm một tầng quan hệ thân mật.

Dù cho trong thế giới ABO, việc đánh dấu là chuyện rất bình thường.

Nhưng trong lòng Văn Tâm vẫn không thể nào vượt qua được ranh giới này.

Tối hôm qua những ký ức khiến người ta mặt đỏ tai nóng cứ lặp đi lặp lại trong đầu, bảo cô làm như chẳng có gì xảy ra thì đúng là không thể…

Đặc biệt là sau khi vội vàng bổ sung chút kiến thức về giai đoạn phát tình giữa Alpha và Omega, Văn Tâm đỏ bừng cả mặt, vội vàng tắt điện thoại.

Đến nấu cơm cũng thất thần.

Không cẩn thận làm vỡ một cái đĩa.

Nghe tiếng động, Đổng Tầm đi tới xem. Nàng mặc chiếc váy ngủ mỏng manh, trên làn da trắng như tuyết vẫn còn in rõ dấu hôn.

“Không sao, để em dọn là được. Chị đừng lại gần, coi chừng bị thương.”

Văn Tâm hoàn hồn lại trước, vội vã ngăn Đổng Tầm đang định cúi xuống nhặt mảnh vỡ.

Đổng Tầm còn dễ vỡ hơn cả đồ sứ.

Không hiểu sao trong đầu Văn Tâm lại luôn có suy nghĩ đó.

Nhưng chưa kịp dứt lời, Đổng Tầm đã nhanh nhẹn thu dọn xong đống bừa bộn, sau đó nhỏ giọng nói:

“Để chị nấu cơm đi. Những gì em làm trước đây, chị đều học được rồi.”

Đổng Tầm rất biết quan sát sắc mặt người khác. Nàng nhận ra tâm trạng của Văn Tâm hôm nay không đúng.

Là vì chuyện đánh dấu sao?

Đột nhiên nhớ lại những lời Văn Tâm từng nói: “Mỗi lần đánh dấu chị, trên người chị sẽ tỏa ra mùi khiến tôi thấy ghê tởm…”

Có lẽ… là vì vậy.

Cho nên mới không vui đi.

Đổng Tầm khẽ mím đôi môi tái nhợt, cụp mắt xuống, không muốn nghĩ ngợi gì thêm.

Văn Tâm không ngăn được Đổng Tầm, để nàng giúp mình phụ nấu ăn.

Hai người cùng nhau chuẩn bị bữa tối trong bếp.

5

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.