TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Chương 8: Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi

Hạ Tiếu Tiếu vô cùng kinh ngạc, vội vàng xua tay, muốn từ chối: “Không không cần đâu ạ, áo của tổng giám đốc rất quý giá, em tan làm về thay là được...”

Sở Tổng hơi nhíu mày, liếc nhìn trang phục của Hạ Tiếu Tiếu từ đầu đến chân với ánh mắt soi xét, không cho phép phản bác: “Vừa mới bước chân vào giới chuyên nghiệp chưa có năng lực nghiệp vụ, vậy thì phải để ý đến cách ăn mặc nhiều hơn.”

Phong cách ăn mặc của Hạ Tiếu Tiếu trong đầu tư Ngân Đạt thực sự rất lạc lõng, không hề hợp với môi trường xung quanh. Nghe đến đó, mặt cô nàng đỏ bừng như vừa bị người ta chỉ trúng tim đen, trong mắt ngập tràn sự ngượng ngùng và lo lắng, không dám nói gì thêm.

Sở Sở lặng lẽ kéo lấy tấm chăn, sải bước rời khỏi phòng. Mọi người lập tức tránh sang hai bên nhường đường cho sếp lớn, chỉ sợ mình trở thành cái gai trong mắt cô.

Có người nhìn theo bóng dáng cô xa dần, lẩm bẩm: “Sở Tổng không cầm theo quần áo, định đi đâu vậy...”

Vương Thanh liếc nhìn Hạ Tiếu Tiếu vẫn đang ngây người đứng đó, thấy cô nàng vẫn còn mặc chiếc hoodie dính đầy cà phê, lên tiếng nhắc: “Được rồi, em mau đi thay đồ đi. Chuyện này chắc coi như xong rồi.”

Dù ai cũng không hiểu sao Sở Tổng không truy cứu, nhưng rõ ràng Hạ Tiếu Tiếu vừa nhặt lại được một cái mạng.

Hạ Tiếu Tiếu nghe vậy mới như bừng tỉnh, ôm áo khoác trong tay, khẽ ngửi được hương thơm lạnh nhạt vương trên vải, không khỏi thất thần.

Chiếc áo khoác này được làm từ chất liệu đặc biệt, sờ vào đã thấy sang trọng. Bên trong tủ áo luôn được xịt mùi nước hoa mà Sở Tổng ưa thích, vì vậy chiếc áo cũng phảng phất hương thơm.

Bộ vest đặt may riêng này cùng với hộp bánh quy việt quất hôm trước khiến Hạ Tiếu Tiếu càng thêm cảm thấy Sở Tổng bí ẩn và đặc biệt. Sở Tổng nhìn có vẻ lạnh lùng khó gần, gương mặt luôn như băng giá, nhưng thực ra lại rất dịu dàng?

[Hào quang “nữ phụ độc ác” của bạn sắp biến mất, vui lòng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đối kháng.]

[Nhiệm vụ đối kháng: Khiến Hạ Tiếu Tiếu mất hết mặt mũi, chật vật rời khỏi công ty.]

“Câm miệng.”

Sở Sở quấn chặt chăn quanh người, sắc mặt xanh mét, gắng gượng cơn đau dữ dội, bước chân run rẩy tiến lên sân thượng tòa nhà.

Việc cô không giữ được nét mặt dễ chịu ban nãy rất đơn giản, vì cô đang đau đến chết đi sống lại.

Cánh cửa nhỏ dẫn ra sân thượng không hiểu sao lại không khóa, cho Sở Sở cơ hội ra ngoài hít thở.

Sân thượng trống trải, không có lan can bảo vệ. Sở Sở đứng sát mép, cúi đầu nhìn xuống liền cảm thấy choáng váng.

Cô ngước mắt nhìn lên bầu trời, đối diện với khoảng không vô tận, từng chữ từng câu gằn giọng: “Cả đời tôi ghét nhất là bị đe dọa.”

Những gì cô tin là đúng, cho dù phải chết cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ.

“Cho dù mày là cái thứ gì, đừng hòng điều khiển cuộc đời tao.”

Dứt lời, Sở Sở không do dự nhảy khỏi tòa nhà.

Cảm giác rơi tự do từ trên cao không dễ chịu chút nào, gió rít từng cơn bên tai.

Sở Sở thấy mình giống như một tảng đá bị ném xuống đáy vực vô tận. Cô tưởng mình sẽ kết thúc trong chớp mắt, nhưng không ngờ thời gian dường như chậm lại, thế giới xung quanh hóa thành cảnh quay slow-motion trong phim.

Đàn chim trời ngừng vỗ cánh, cờ hai bên tòa nhà không còn lay động. Người đi bộ trên đường dừng lại, quả bóng rổ giữa sân trường lơ lửng giữa không trung.

Thời gian trong thế giới này bỗng dừng lại, rồi bắt đầu quay ngược.

Thế giới trong truyện vận hành theo quy tắc cố định, không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lệch nào.

Mỗi nhân vật đều có vai trò riêng của mình, không thể thiếu.

Sở Sở bối rối đứng trên sân thượng, quay trở lại khoảnh khắc trước khi nhảy. Cô nhìn ra xung quanh, trời xanh mây trắng, dường như không ai nhận ra thời gian vừa trôi ngược.

[Đọc lại dữ liệu thế giới chính thành công.]

[Hào quang “nữ phụ độc ác” của bạn sắp biến mất, vui lòng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đối kháng.]

Sở Sở khẽ cười lạnh một tiếng, cô không tin là lại có chuyện lạ như vậy.

Cô dứt khoát nhảy thêm lần nữa, không ngờ lại quay về đúng mép sân thượng.

[Đọc lại dữ liệu thế giới chính thành công.]

Sở Sở muốn thoát khỏi hào quang “nữ phụ độc ác”, nhưng chỉ dựa vào cách tự sát thì rõ ràng là không thể thành công.

Thấy kế hoạch không thành, Sở Sở bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng, nghĩ ra cách “đi đường vòng cứu nước”. Nếu đã không thể tự mình kết thúc, vậy thì cô sẽ vô liêm sỉ mà quấy nhiễu thế giới chính, bắt nó liên tục đọc lại dữ liệu, khiến mọi thứ không thể tiếp tục.

[Đọc lại dữ liệu thế giới chính thành công.]

[Đọc lại dữ liệu thế giới chính thành công.]

[Đọc lại dữ liệu thế giới chính thành công.]

Sở Sở kiên trì không bỏ cuộc, không ngừng quấy rối thế giới chính, nhảy lầu lặp đi lặp lại vô số lần, cuối cùng cũng nghe thấy một dòng nhắc nhở mới. Giọng nói kỳ lạ kia dường như đã chịu hết nổi, bất đắc dĩ đưa ra thông báo tiếp theo:

[Đang tiến hành đánh giá lại hào quang dựa trên hành vi trước đó của bạn, xin vui lòng chờ...]

[Vui lòng kích hoạt hào quang “Tổng tài bá đạo” (dự bị), nếu mất hào quang sẽ bị thế giới chính xóa bỏ.]

[Phát hiện xung quanh có người sở hữu hào quang “nữ chính”, phát sinh phản ứng tương thích, cưỡng chế bước vào nhiệm vụ nâng cấp. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ tự động quay lại hào quang “nữ phụ độc ác” ban đầu.]

[Nhiệm vụ nâng cấp: Nói với Hạ Tiếu Tiếu câu thoại kinh điển: “Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”.]

Đối mặt với lượng thông tin khổng lồ đổ ập tới, Sở Sở nhìn chằm chằm vào nhiệm vụ nâng cấp, chết lặng rất lâu: “...”

Sở Sở: Đây là cái thế giới mà không nói lời thoại mất mặt thì phải chết à?

Cô cố gắng trốn thoát khỏi mô típ “nữ phụ độc ác lắm chiêu tự diệt”, không ngờ lại bị kéo vào vòng lặp “tổng tài bá đạo yêu tôi”?

Điều kỳ lạ nhất là: Cô không phải nữ chính bánh bèo, mà lại thành... tổng tài bá đạo thật sự.

4

0

3 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.