TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9: Sếp định chuyển hướng sang thị trường tiểu thuyết?

Sở Sở bắt đầu tự nghĩ lại, chẳng lẽ do mấy lần cô quan tâm đến nữ chính mà hệ thống hiểu nhầm?

Cô chỉ muốn phá vỡ định kiến phản diện của “nữ phụ độc ác”, cớ sao lại bị kéo sang thành... văn bách hợp kiểu ngớ ngẩn?

Hào quang thay đổi, cảm giác đau đớn trên người Sở Sở cũng hoàn toàn biến mất. Hiện tại xem ra, việc cô tiếp tục giằng co với giọng nói kỳ lạ kia, cứ mãi đọc lại bản lưu cũng chẳng còn ý nghĩa gì, giờ chỉ có thể bước tới đâu tính tới đó. Hạ Tiếu Tiếu chẳng qua chỉ là một cô gái nhỏ, đến lúc đó nếu Sở Sở mặt dày buông một câu thoại lấy lệ để qua chuyện, cũng không phải không thể.

Nghĩ thông suốt, Sở Sở bất giác cảm thấy nhẹ nhõm.

Ngoài cửa phòng họp, CEO của Tiếu Ảnh Văn Hóa - Hàn Đông đã đến nơi. Anh ta bắt tay với Trương Gia Niên, hỏi han: “Hôm nay Sở Tổng có đến không?”

“Anh ngồi đợi một lát, Sở Tổng sẽ tới ngay thôi.”

Trương Gia Niên cho người sắp xếp chỗ ngồi cho Hàn Đông, đồng thời liếc nhìn đồng hồ, trong mắt hiện rõ vẻ lo lắng.

Cuộc họp sắp bắt đầu rồi mà Sở Tổng vẫn chưa thấy bóng dáng đâu.

Nếu Sở Sở không nói là sẽ đến, Trương Gia Niên có thể tổ chức cuộc họp đúng giờ. Nhưng vì cô đã hứa trong xe là sẽ có mặt, nên bọn họ chỉ đành chờ đợi, không dám tự tiện.

Thư ký trưởng Vương Thanh vội vã bước tới, lắc đầu bất lực: “Chúng tôi tìm khắp nơi rồi mà vẫn không thấy Sở Tổng đâu cả.”

Trương Gia Niên cực kỳ đau đầu, không thể hiểu nổi: “Sao lại không thấy? Phòng nghỉ cũng không có người à?”

Theo lý mà nói, áo của Sở Tổng bị dính bẩn, chắc chắn sẽ vào phòng nghỉ để thay đồ mới đúng...

“Đã tìm khắp công ty mà vẫn không thấy người đâu.” Vương Thanh cũng sắp phát điên, tuyệt vọng nói: “Hơn nữa Sở Tổng cũng không bắt máy của tôi.”

Trương Gia Niên nhận ra gần đây đại boss hành động rất kỳ lạ, không chỉ tung tích bí ẩn mà còn thường xuyên mất liên lạc một cách khó hiểu. Anh ấy chợt nảy ra một suy nghĩ, hỏi ngay: “Người đó có phải tên là Hạ Tiếu Tiếu không? Cô ấy đang ở đâu?”

Từ sau khi gặp được cô thực tập sinh nhỏ này, Sở Tổng cứ như bị trúng tà vậy.

Vương Thanh ngập ngừng nói: “Hạ Tiếu Tiếu đang ở văn phòng, nhưng chắc chắn cô ấy không biết gì đâu.”

Trương Gia Niên dứt khoát: “Loại bỏ hết mọi điều không thể, dù cho thứ còn lại có kỳ quái đến đâu thì đó vẫn là sự thật.”

Trong phòng tổng giám đốc, Hạ Tiếu Tiếu khoác một chiếc áo vest, ngồi một mình trước bàn làm việc, thần người ra. Các thư ký khác đều đã đi tìm Sở Tổng, chỉ có Hạ Tiếu Tiếu vừa mới khiến sếp nổi giận bị giữ lại trông văn phòng, tránh gây thêm họa.

Cô nàng khẽ vuốt ve lớp vải trên áo, chưa từng mặc bộ vest nào vừa người như vậy. Kiểu dáng hoàn toàn khác xa mấy bộ rẻ tiền mà cô nàng từng có. Trước đây, cô nàng luôn phản cảm với trang phục công sở, vì mặc vào như thể nhân viên môi giới nhà đất. Nhưng giờ nghĩ lại, chẳng qua là chưa từng có được một bộ quần áo vừa vặn mà thôi.

Toàn bộ quần áo và đồ dùng của Sở Tổng đều được đặt may đo tỉ mỉ, chỉn chu đến từng chi tiết, hoàn hảo như chính con người cô vậy. Không cần nổi giận cũng khiến người khác khϊếp sợ, khí chất mạnh mẽ, khiến ai xung quanh cũng bị cuốn theo sự kiểm soát vô hình đó.

“Tiếu Tiếu.”

Một giọng nữ lạnh nhạt bỗng vang lên. Hạ Tiếu Tiếu giật bắn người, quay lại thì thấy vị tổng giám đốc mà cả công ty đang tìm kiếm bấy lâu. Cô nàng lí nhí: “Sở Tổng, trợ lý Trương và chị Vương Thanh đang tìm ngài đấy ạ.”

“Tôi biết rồi.” Sở Sở gật đầu, do dự một lát rồi khó khăn vẫy tay: “Lại đây, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

“Vâng ạ.” Hạ Tiếu Tiếu lập tức chạy bước nhỏ lại gần, vừa tới nơi liền nhận ra Sở Tổng đã thay đồ từ lúc nào, rõ ràng ai cũng đã tìm khắp phòng nghỉ mà không thấy.

[Vui lòng kích hoạt hào quang “Tổng tài bá đạo” (dự bị), nếu mất hào quang sẽ bị thế giới chính xóa bỏ.]

[Nhiệm vụ nâng cấp: Nói với Hạ Tiếu Tiếu câu thoại kinh điển: “Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”.]

Sở Sở nhìn gương mặt ngây thơ vô tư của nữ chính, nghĩ tới nhiệm vụ của mình mà nghẹn lời không biết mở miệng thế nào.

“Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi.” Ánh mắt Sở Sở lảng đi chỗ khác, dùng tốc độ nói líu lưỡi thì thầm hết câu trong một hơi, chờ hệ thống xác nhận nhiệm vụ.

Nhưng âm thanh thông báo nhiệm vụ lại không vang lên. Trên mặt Hạ Tiếu Tiếu hiện ra vẻ áy náy, nhỏ giọng hỏi: “Xin lỗi, ngài vừa nói gì thế ạ? Em không nghe rõ.”

Giọng Sở Tổng quá nhỏ, Hạ Tiếu Tiếu cố gắng lắm mà vẫn không bắt được thông tin gì.

[Nhiệm vụ nâng cấp: Nói với Hạ Tiếu Tiếu câu thoại kinh điển: “Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”.]

Sở Sở cắn răng chịu đựng, cố giả vờ bình thản: “Cô thích đọc tiểu thuyết không?”

Hạ Tiếu Tiếu không hiểu sao câu chuyện lại chuyển hướng nhanh như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Thích ạ.”

Sở Sở cố gắng giữ biểu cảm bình tĩnh, cố không để bản thân vỡ vai diễn, bình tĩnh nói: “Có một thể loại tiểu thuyết thường có câu thoại như thế này: “Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”.”

Hạ Tiếu Tiếu mơ hồ đáp: “...Ừm? Hình như là có?”

[Nhiệm vụ nâng cấp: Nói với Hạ Tiếu Tiếu câu thoại kinh điển: “Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi”.]

Sở Sở nói xong vẫn không thấy hệ thống báo hoàn thành nhiệm vụ, bắt đầu thấy bực bội. Cái nhiệm vụ chết tiệt này, chơi lập lờ thôi mà cũng không tính?

Hạ Tiếu Tiếu thực sự không hiểu nổi logic của sếp mình, dò hỏi thử: “Có phải ngài muốn em chuẩn bị tài liệu liên quan? Hay là...”

Giai đoạn nghiên cứu phát triển dự án, thư ký đôi khi phải hỗ trợ khảo sát, chẳng lẽ sếp định chuyển hướng sang thị trường tiểu thuyết?

4

0

3 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.