TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4: Làm cận thần chẳng khác gì nuôi hổ làm bạn

[Vui lòng tăng cường hào quang “Nữ phụ độc ác”. Nếu hào quang biến mất, bạn sẽ bị thế giới chính xóa bỏ.]

[Nhiệm vụ: Ngăn cản Lý Thái Hà hủy hợp đồng với công ty, giữ anh ta ở lại.]

Sở Sở còn đang mơ màng tưởng tượng đến cuộc sống “ký sinh hoàn mỹ” thì giọng nói lạ lùng lại vang lên chói tai, cắt đứt mộng đẹp của cô. Trên cửa kính cũng xuất hiện dòng nhiệm vụ, nhưng chỉ lóe lên rồi biến mất.

Sở Sở nghe thấy tiếng đó là lại thấy bực mình, muốn cô ngoan ngoãn nghe lời á? Mơ đi nhé!

Reng...

Sở Sở giật mình khi tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên. Cô luống cuống lục trong túi, cuối cùng cũng lấy được điện thoại ra. Trên màn hình hiển thị là bác sĩ Hồ gọi đến, cô vội vàng bắt máy: "Alo, xin chào?"

"Sở Tổng, xin lỗi vì đã làm phiền, tôi muốn xác nhận lại lịch khám với ngài, hôm nay ngài có thời gian không?" Giọng nói bên kia điện thoại vô cùng lễ phép.

"Xin lỗi bác sĩ Hồ, hôm nay tôi hơi mệt, để hôm khác đi." Sở Sở bình thản đáp, lúc này cô thật sự không có tâm trạng đi kiểm tra sức khỏe.

"Vâng, nếu ngài cần có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào." Bác sĩ Hồ lịch sự cúp máy.

Sở Sở suy nghĩ một lúc, dứt khoát tắt nguồn điện thoại. Cô sắp chết rồi, còn để người khác làm phiền làm gì?

Cô cẩn thận nhớ lại, trước khi xuyên sách thì bị sét đánh trúng, khả năng sống sót cực kỳ thấp. Giờ đây, cô đang đội trên đầu cái hào quang "nữ phụ độc ác", nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì có thể bị xóa sổ bất cứ lúc nào. Đời người đã ngắn ngủi, sao không làm một con ma giàu sang vui vẻ, tranh thủ hưởng thụ cuộc sống lần cuối cùng?

Ba ngày sau.

Tòa nhà Phổ Tân, trong văn phòng tổng giám đốc vắng tanh, thư ký trưởng Vương Thanh có chút ngại ngùng báo cáo với Trương Gia Niên: “Trợ lý Trương, Sở Tổng đã ba ngày liền không đến công ty rồi, anh xem... chuyện này...”

Trương Gia Niên nhất thời im lặng, đưa tay day trán đầy đau đầu: "Cô gọi điện cho Sở Tổng đi."

Vương Thanh cẩn trọng nói: "Hôm qua tôi đã gọi rồi, nhưng điện thoại của Sở Tổng vẫn tắt máy đến giờ."

"Gì cơ?" Trương Gia Niên nhíu mày, hỏi tiếp: "Bên dịch vụ gia đình nói sao?"

Sở Tổng có ý thức chiếm hữu lãnh thổ rất mạnh, cực kỳ ghét người khác bước vào nhà mình. Dịch vụ vệ sinh chỉ dám đến khi cô ra khỏi nhà, bình thường tuyệt đối không dám làm phiền.

Vương Thanh bất lực nói: "Bên đó bảo Sở Tổng vẫn chưa ra khỏi nhà, chắc là vẫn ở trong."

Trương Gia Niên trầm ngâm, chẳng hiểu nổi bà chủ của mình lại đang bày trò gì. Vị trí của anh ấy rất khó xử, theo lý thì là cánh tay đắc lực của tổng giám đốc, nhưng giữa anh ấy và Sở Tổng chỉ là quan hệ giữ thể diện bên ngoài. Sở Tổng cực kỳ mạnh mẽ, ai mà dám đến làm phiền, kiểu gì cũng bị mắng té tát một trận.

Cuối cùng anh ấy chỉ đành thở dài: "Biết rồi, lát nữa tôi đến Yến Hàm Cư xem sao."

Làm cận thần chẳng khác gì nuôi hổ làm bạn, anh ấy không đi xuống địa ngục thì ai đi đây?

Vương Thanh không khỏi dâng lên cảm giác thương cảm, chân thành nói: "Anh vất vả rồi."

Sau khi trở lại văn phòng, Vương Thanh vô tình nghe thấy mấy cô nhân viên trẻ đang tám chuyện rôm rả bên trong: "Sở Tổng có phải vì chuyện của Lý Thái Hà mà tức giận không? Giờ đến đi làm cũng không buồn tới, trên mạng thì đầy tin đồn về việc hủy hợp đồng."

"Trời ơi, dân mạng mắng dữ lắm đó, nghe nói cả Chủ tịch Hội đồng Quản trị cũng biết rồi, kêu chị Vương đi xử lý khủng hoảng truyền thông kìa..."

"Xử lý sao nổi? Ai mà dính tới Lý Thái Hà thì không phải bị Sở Tổng xử chết chắc?"

Hạ Tiếu Tiếu là thực tập sinh mới, ngồi giữa đám thư ký mà không biết nói gì. Cô nàng chỉ gặp Sở Tổng một lần, ấn tượng là một đại mỹ nhân lạnh lùng kiêu ngạo, vậy mà lại âm thầm nhờ người mang bánh quy cho mình.

Nghĩ đến việc mình từng ngã xuống nước trước mặt Sở Tổng, Hạ Tiếu Tiếu lại càng thấy xấu hổ đến mức muốn độn thổ. Từ khi chuyển từ công ty Điện ảnh Thần Tinh sang tập đoàn Đầu tư Ngân Đạt, cô nàng vẫn chưa chính thức gặp mặt Sở Tổng, vì đã ba ngày rồi Sở Tổng không đến công ty.

Trong lúc cả phòng đang rôm rả bàn tán, Vương Thanh nhíu chặt mày, lập tức gõ vào khung cửa, nghiêm giọng nói: "Tiền công ty trả là để mấy cô ngồi đây tám chuyện à?"

Những cô gái đang ríu rít bàn tán lập tức tản ra như ong vỡ tổ, lủi nhanh về chỗ ngồi. Phòng tổng giám đốc là bộ phận trợ lý trực thuộc tổng tài, do thư ký trưởng Vương Thanh quản lý.

Mặt Vương Thanh lạnh như tiền, đảo mắt nhìn một vòng, nghiêm nghị cảnh báo: "Trợ lý Trương đã đến Yến Hàm Cư rồi, khả năng chiều nay Sở Tổng sẽ đến công ty. Mọi người nên biết rõ cái gì nên nói, cái gì không nên nói."

Mọi người nghe xong đều đồng loạt hít một hơi lạnh, lập tức như được vặn dây cót mà ngồi thẳng dậy làm việc. Có người vội vàng nói: "Chị Vương, em đi thúc giục bộ phận tài vụ ngay đây..."

"Chị Vương, đây là phương án đầu tư của Tiếu Ảnh Văn Hóa và Giải Trí Quang Giới, chị xem chiều nay có thể trình lên cho Sở Tổng không ạ?"

"Chị Vương, đây là báo cáo tài chính nửa đầu năm của Điện ảnh Thần Tinh."

Hạ Tiếu Tiếu ngơ ngác ngồi tại chỗ làm, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Mới vài phút trước mọi người còn tám chuyện rôm rả, vậy mà giờ đây đồng loạt chuyển sang chế độ tinh anh chuyên nghiệp, cứ như mấy bà nội trợ ở chợ bỗng chốc hóa thành sinh viên xuất sắc của Ivy League.

Hạ Tiếu Tiếu vừa mơ hồ vừa căng thẳng tiếp nhận một lượng thông tin khổng lồ, cảm thấy phong cách làm việc giữa Điện ảnh Thần Tinh và đầu tư Ngân Đạt khác nhau một trời một vực, khiến cô nàng chưa thể thích nghi nổi.

Đầu tư Ngân Đạt là một công ty đầu tư dạng quỹ PE, còn Điện ảnh Thần Tinh chỉ là một nhánh nhỏ trong thế lực ngành phim ảnh mà Sở Tổng đang thử nghiệm.

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.