0 chữ
Chương 26
Chương 26: Tổng giám đốc quả nhiên là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng
Không nghe thấy âm thanh báo hoàn thành nhiệm vụ, Sở Sở biết mình diễn thất bại rồi. Cô chỉ mong nữ chính xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, cô khẽ ho hai tiếng, cố tỏ vẻ tự nhiên nói: “Lên xe đi.”
Dù da mặt đã dày hơn trước, nhưng lúc này sắc mặt Sở Sở vẫn hơi cứng đờ, trong lòng cảm thấy cả đoạn tình tiết này đúng là “xụp đổ toàn tập”. Cô chỉ mong Hạ Tiếu Tiếu trí nhớ kém một chút cho đỡ xấu hổ.
Hạ Tiếu Tiếu nhìn tổng giám đốc đang hơi nghiêng đầu lảng tránh, không hiểu sao lại cảm nhận được... một chút hài hước lạnh lùng? Cô nàng bắt đầu tưởng tượng lung tung, có khi nào Sở Tổng ngại nên cố ý nói mấy lời kỳ cục, để giúp cô nàng bớt căng thẳng?
Dù sao tổng giám đốc vẫn luôn lạnh lùng, không giỏi an ủi người khác, giờ tự dưng chủ động mở lời, chắc chắn là vì muốn... trấn an mình!
Đúng rồi! Chắc chắn là do tổng giám đốc không giỏi biểu đạt, nên mới khiến người ta cảm thấy lời nói có phần... kỳ quái. Nhưng trong lòng cô thực ra đang tốt bụng!
Cô muốn pha trò, muốn cô gái đừng quá căng thẳng!
Cô nàng ngây thơ thiện lương Hạ Tiếu Tiếu mang theo bộ lọc siêu cấp fan girl, hoàn toàn lý giải hành vi của Sở Sở theo hướng tích cực. Cô nàng chân thành nhìn tổng giám đốc, cảm động nói: “Cảm ơn tổng giám đốc! Lần sau em nhất định sẽ cẩn thận hơn!”
Hạ Tiếu Tiếu: Tổng giám đốc quả nhiên là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng!
Sở Sở: “?”
Sở Sở có cảm giác Hạ Tiếu Tiếu hình như đang hiểu lầm gì đó, nhưng cô thật sự không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ gật đầu lấy lệ, nhìn cô nàng leo lên ghế phụ. Xe cuối cùng cũng lăn bánh, chậm rãi tiến về phía điểm hẹn.
Ngồi ở ghế phụ, Hạ Tiếu Tiếu tranh thủ học thuộc tư liệu, sau đó còn lén lút ghi chép vào sổ nhỏ một mục mới: Tổng giám đốc thích đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo.
Hạ Tiếu Tiếu suy đoán, có lẽ tổng giám đốc đam mê một thể loại truyện nào đó, nên mới dùng kiểu hài hước độc đáo kia để an ủi người khác. Cô nàng tưởng tượng đến việc vị sếp lạnh lùng, nghiêm khắc mà ai cũng sợ lại bí mật mê mẩn tiểu thuyết, còn tập thoại ngôn tình, bỗng thấy... hình ảnh đó có chút đáng yêu?
Khi Sở Sở và Hạ Tiếu Tiếu đến Tiếu Ảnh Văn Hóa, hai người được tiếp đón như khách quý, đích thân CEO Hàn Đông cùng nhân viên ra chờ sẵn.
Hạ Tiếu Tiếu cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, bắt chước phong thái chuyên nghiệp của chị Vương Thanh và các thư ký đàn chị, yên lặng đứng sau lưng tổng giám đốc, tỏ rõ dáng vẻ “đi theo lãnh đạo”.
Sở Sở vẫn như thường ngày, bình thản tự nhiên. Sau khi xuyên sách, bởi danh tiếng “ác nữ” của nguyên chủ lan xa, sự lạnh lùng của cô thường bị người khác hiểu lầm thành khó gần, lạnh lẽo. Trong nội bộ Đầu tư Ngân Đạt cũng có cái nhìn như vậy, chỉ có Trương Gia Niên và Vương Thanh là biết: tổng giám đốc ngày xưa đúng là cao lãnh thật, nhưng giờ thì... phần nhiều là không buồn để ý.
Hàn Đông bắt tay Sở Sở, sau vài câu khách sáo thì lên tiếng mời: “Sở Tổng, chúng ta vào trong bàn chuyện về bản thảo trước nhé?”
Sở Sở gật đầu, đi theo Hàn Đông vào phòng họp. Hạ Tiếu Tiếu đeo ba lô nặng trịch, bước chân nhanh nhẹn theo sau.
Thấy vậy, biên kịch Tiểu Dương bên cạnh Hàn Đông cảm thấy không đành lòng, chủ động nói: “Để tôi xách túi giúp cô nhé.”
Hàn Đông lập tức phụ họa: “Đúng đúng, Tiểu Dương giúp cô ấy mang, cô bé trông mệt quá rồi!”
Sở Sở liếc mắt đánh giá biên kịch Tiểu Dương một cái, phát hiện cậu ta chính là cậu trai trẻ ăn nói bừa bãi trong buổi họp gọi vốn hôm trước.
Hạ Tiếu Tiếu vội lắc đầu: “Cảm ơn anh, không cần đâu ạ.”
Chị Vương Thanh từng dặn cô nàng, khi theo tổng giám đốc đi công tác phải giữ phong thái chuyên nghiệp, thể hiện khí chất của công ty, lời dặn đó, cô nàng luôn ghi nhớ trong lòng.
Tiểu Dương bị từ chối khéo, có phần ngượng ngùng gãi mũi, không nói gì thêm.
“Tôi Là Vua Độc Miệng” là một chương trình talkshow, biên kịch và đạo diễn cần phỏng vấn trước với khách mời, rồi dựa vào đó viết kịch bản tương ứng. Những phần biểu diễn đầy châm biếm, dí dỏm và những câu nói kinh điển trong talkshow, thực chất đều là sản phẩm được dàn dựng kỹ lưỡng, trải qua nhiều lần luyện tập mới có thể trình diễn trơn tru trên sóng.
Dù Hàn Đông đã mời được Sở Tổng tham gia chương trình, nhưng các biên kịch bắt đầu đau đầu: họ nên viết kịch bản thế nào cho người như cô? Viết quá sắc sảo thì sợ chọc giận “sếp lớn”, mà viết nhạt quá thì lại chẳng mang lại hiệu quả chương trình, tiến thoái lưỡng nan.
Tối qua, cả đội đã vắt óc nghĩ ra một bản thảo, sáng nay Hàn Đông cẩn thận đặt lên bàn trước mặt Sở Sở, dè dặt nói: “Sở Tổng, mời cô xem qua.”
Tại bàn họp, Sở Sở cúi đầu đọc bản thảo, Hạ Tiếu Tiếu ngoan ngoãn đứng bên cạnh. Nhóm biên kịch bên ngoài thì ngồi nghiêm chỉnh, nhưng thực chất trong group chat nội bộ đang "bùng nổ" trao đổi:
[Đồng hồ của tổng giám đốc bằng giá cái xe của tôi luôn! Mọi người có tưởng tượng được không? Tay trái của cô ấy đeo cả một chiếc xe đấy!]
[Hôm nay tổng giám đốc đi theo phong cách bình dân, tay trái chỉ là cái xe, không phải cả căn hộ.]
[Một lũ mê sếp đến mức liếʍ gió cũng thấy thơm, rồi cuối cùng cũng chẳng được gì!]
[Nhưng tại sao trong group mình toàn gọi là “tổng giám đốc”, không ai dám gọi tên thật vậy? Cô ấy là You-Know-Who à?]
[Gọi tên thật cứ thấy sai sai, không hợp với khí chất, tự nhiên có chút mờ ám?]
[Giờ tôi cảm giác như đang đợi cô giáo dạy Văn tiểu học chấm bài văn của mình. Cô ấy đọc xong có nổi giận đùng đùng rồi đòi đóng cửa chương trình không nhỉ?]
[Sao lại là tiểu học? Không thể là cấp hai hoặc cấp ba à? Hay cậu chỉ học đến tiểu học thôi? Với lại họ Hàn mà, phải gọi là trời lạnh Hàn sập!]
[Cậu giờ này còn muốn cãi lý? Có giỏi thì lên cãi trước mặt tổng giám đốc đi!]
Bên ngoài, bầu không khí căng thẳng bao trùm.
“Xem xong rồi." Giọng nói điềm đạm của Sở Sở vang lên, kéo mọi người quay về thực tại.
Dù da mặt đã dày hơn trước, nhưng lúc này sắc mặt Sở Sở vẫn hơi cứng đờ, trong lòng cảm thấy cả đoạn tình tiết này đúng là “xụp đổ toàn tập”. Cô chỉ mong Hạ Tiếu Tiếu trí nhớ kém một chút cho đỡ xấu hổ.
Hạ Tiếu Tiếu nhìn tổng giám đốc đang hơi nghiêng đầu lảng tránh, không hiểu sao lại cảm nhận được... một chút hài hước lạnh lùng? Cô nàng bắt đầu tưởng tượng lung tung, có khi nào Sở Tổng ngại nên cố ý nói mấy lời kỳ cục, để giúp cô nàng bớt căng thẳng?
Dù sao tổng giám đốc vẫn luôn lạnh lùng, không giỏi an ủi người khác, giờ tự dưng chủ động mở lời, chắc chắn là vì muốn... trấn an mình!
Cô muốn pha trò, muốn cô gái đừng quá căng thẳng!
Cô nàng ngây thơ thiện lương Hạ Tiếu Tiếu mang theo bộ lọc siêu cấp fan girl, hoàn toàn lý giải hành vi của Sở Sở theo hướng tích cực. Cô nàng chân thành nhìn tổng giám đốc, cảm động nói: “Cảm ơn tổng giám đốc! Lần sau em nhất định sẽ cẩn thận hơn!”
Hạ Tiếu Tiếu: Tổng giám đốc quả nhiên là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng!
Sở Sở: “?”
Sở Sở có cảm giác Hạ Tiếu Tiếu hình như đang hiểu lầm gì đó, nhưng cô thật sự không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ gật đầu lấy lệ, nhìn cô nàng leo lên ghế phụ. Xe cuối cùng cũng lăn bánh, chậm rãi tiến về phía điểm hẹn.
Hạ Tiếu Tiếu suy đoán, có lẽ tổng giám đốc đam mê một thể loại truyện nào đó, nên mới dùng kiểu hài hước độc đáo kia để an ủi người khác. Cô nàng tưởng tượng đến việc vị sếp lạnh lùng, nghiêm khắc mà ai cũng sợ lại bí mật mê mẩn tiểu thuyết, còn tập thoại ngôn tình, bỗng thấy... hình ảnh đó có chút đáng yêu?
Khi Sở Sở và Hạ Tiếu Tiếu đến Tiếu Ảnh Văn Hóa, hai người được tiếp đón như khách quý, đích thân CEO Hàn Đông cùng nhân viên ra chờ sẵn.
Hạ Tiếu Tiếu cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, bắt chước phong thái chuyên nghiệp của chị Vương Thanh và các thư ký đàn chị, yên lặng đứng sau lưng tổng giám đốc, tỏ rõ dáng vẻ “đi theo lãnh đạo”.
Hàn Đông bắt tay Sở Sở, sau vài câu khách sáo thì lên tiếng mời: “Sở Tổng, chúng ta vào trong bàn chuyện về bản thảo trước nhé?”
Sở Sở gật đầu, đi theo Hàn Đông vào phòng họp. Hạ Tiếu Tiếu đeo ba lô nặng trịch, bước chân nhanh nhẹn theo sau.
Thấy vậy, biên kịch Tiểu Dương bên cạnh Hàn Đông cảm thấy không đành lòng, chủ động nói: “Để tôi xách túi giúp cô nhé.”
Hàn Đông lập tức phụ họa: “Đúng đúng, Tiểu Dương giúp cô ấy mang, cô bé trông mệt quá rồi!”
Sở Sở liếc mắt đánh giá biên kịch Tiểu Dương một cái, phát hiện cậu ta chính là cậu trai trẻ ăn nói bừa bãi trong buổi họp gọi vốn hôm trước.
Hạ Tiếu Tiếu vội lắc đầu: “Cảm ơn anh, không cần đâu ạ.”
Chị Vương Thanh từng dặn cô nàng, khi theo tổng giám đốc đi công tác phải giữ phong thái chuyên nghiệp, thể hiện khí chất của công ty, lời dặn đó, cô nàng luôn ghi nhớ trong lòng.
Tiểu Dương bị từ chối khéo, có phần ngượng ngùng gãi mũi, không nói gì thêm.
“Tôi Là Vua Độc Miệng” là một chương trình talkshow, biên kịch và đạo diễn cần phỏng vấn trước với khách mời, rồi dựa vào đó viết kịch bản tương ứng. Những phần biểu diễn đầy châm biếm, dí dỏm và những câu nói kinh điển trong talkshow, thực chất đều là sản phẩm được dàn dựng kỹ lưỡng, trải qua nhiều lần luyện tập mới có thể trình diễn trơn tru trên sóng.
Dù Hàn Đông đã mời được Sở Tổng tham gia chương trình, nhưng các biên kịch bắt đầu đau đầu: họ nên viết kịch bản thế nào cho người như cô? Viết quá sắc sảo thì sợ chọc giận “sếp lớn”, mà viết nhạt quá thì lại chẳng mang lại hiệu quả chương trình, tiến thoái lưỡng nan.
Tối qua, cả đội đã vắt óc nghĩ ra một bản thảo, sáng nay Hàn Đông cẩn thận đặt lên bàn trước mặt Sở Sở, dè dặt nói: “Sở Tổng, mời cô xem qua.”
Tại bàn họp, Sở Sở cúi đầu đọc bản thảo, Hạ Tiếu Tiếu ngoan ngoãn đứng bên cạnh. Nhóm biên kịch bên ngoài thì ngồi nghiêm chỉnh, nhưng thực chất trong group chat nội bộ đang "bùng nổ" trao đổi:
[Đồng hồ của tổng giám đốc bằng giá cái xe của tôi luôn! Mọi người có tưởng tượng được không? Tay trái của cô ấy đeo cả một chiếc xe đấy!]
[Hôm nay tổng giám đốc đi theo phong cách bình dân, tay trái chỉ là cái xe, không phải cả căn hộ.]
[Một lũ mê sếp đến mức liếʍ gió cũng thấy thơm, rồi cuối cùng cũng chẳng được gì!]
[Nhưng tại sao trong group mình toàn gọi là “tổng giám đốc”, không ai dám gọi tên thật vậy? Cô ấy là You-Know-Who à?]
[Gọi tên thật cứ thấy sai sai, không hợp với khí chất, tự nhiên có chút mờ ám?]
[Giờ tôi cảm giác như đang đợi cô giáo dạy Văn tiểu học chấm bài văn của mình. Cô ấy đọc xong có nổi giận đùng đùng rồi đòi đóng cửa chương trình không nhỉ?]
[Sao lại là tiểu học? Không thể là cấp hai hoặc cấp ba à? Hay cậu chỉ học đến tiểu học thôi? Với lại họ Hàn mà, phải gọi là trời lạnh Hàn sập!]
[Cậu giờ này còn muốn cãi lý? Có giỏi thì lên cãi trước mặt tổng giám đốc đi!]
Bên ngoài, bầu không khí căng thẳng bao trùm.
“Xem xong rồi." Giọng nói điềm đạm của Sở Sở vang lên, kéo mọi người quay về thực tại.
4
0
3 tuần trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
