0 chữ
Chương 29
Thế giới 1 - Chương 29
Tối qua cái tên súc sinh ấy có lẽ vì đột nhiên “xìu xuống”, sau lại bị Thích Thiệu Trần “gợi lại hứng thú” nên nửa đêm nửa hôm liều mạng chứng minh bản thân vẫn còn được, kết quả là dằn vặt Thích Thiệu Trần đến tận sáng.
Trời vừa hửng sáng, hắn liền lập tức “đóng gói” cậu đưa về nhà, sợ cậu tỉnh lại sẽ không chịu theo về.
Khi Thích Thiệu Trần tỉnh dậy thì đã bị Cố Uyên ôm chặt trong lòng, người nọ còn đang cười lấy lòng nhìn cậu.
“Vợ ơi, em tỉnh rồi à, có chỗ nào không thoải mái không, chồng xoa xoa cho em nhé?”
Thích Thiệu Trần trừng mắt giận dữ nhìn hắn. Không thoải mái? Phải nói là cậu cảm giác như cái eo này đã không còn là của mình nữa rồi!
Cậu giận đến mức không muốn nói chuyện với hắn và mặc cho Cố Uyên dỗ dành thế nào cũng không thèm phản ứng. Tuy nhiên, cậu cũng không nhắc gì đến chuyện đòi dọn ra ngoài nữa điều đó khiến Cố Uyên nhẹ cả người.
Vợ giận thì dỗ là được.
Thích Thiệu Trần vốn chẳng có thú vui gì đặc biệt mà chỉ thích ăn ngon. Vậy nên Cố Uyên luôn tìm mấy món ngon về dụ dỗ rồi mong cậu vui lên.
Sau khi nghiên cứu xong một giai đoạn, Thích Thiệu Trần muốn nghỉ ngơi mấy hôm cho đã. Dù sao cậu làm nghiên cứu cũng chỉ để sau này có thể yên tâm làm một con “sâu gạo” mà thôi.
Dù Cố Uyên nhiều lần bày tỏ bản thân sẵn sàng nuôi cậu suốt đời nhưng Thích Thiệu Trần vẫn kiên trì với nghiên cứu của mình và cũng không chịu nhận thêm tài sản gì từ hắn nữa. Điều này khiến Cố Uyên buồn lòng không ít.
Song nghĩ đến việc Thích Thiệu Trần từng bị chính cha ruột lợi dụng, dẫn đến việc không còn tin ai nữa khiến Cố Uyên lại thấy xót xa vô cùng.
Không chịu nhận tài sản thì tặng quà vậy. Cố Uyên bèn sưu tầm ít cổ vật, châu báu rồi đem đến cho cậu nghịch chơi.
Sau khi ở nhà dính lấy Thích Thiệu Trần mấy ngày liền, Cố Uyên lại quay về với công việc. Thích Thiệu Trần thì bị hắn “hành” đến mức không xuống nổi giường và cũng chẳng muốn thấy mặt tên súc sinh ấy nên cứ ở lì trong nhà.
Thích Thiệu Trần: [Tiểu hệ thống, mày đang làm gì đó?]
Hệ thống luyến ái: [Tôi không phải là tiểu hệ thống.]
Thích Thiệu Trần: [Vậy gọi mày là gì?]
Hệ thống luyến ái: [Bây giờ tôi rất giàu có, đã thay một bộ đồ mới rồi.]
Bỗng trước mắt Thích Thiệu Trần xuất hiện một con mèo trắng mặc sườn xám.
Thích Thiệu Trần: [Tiểu hệ thống?]
Tiểu hệ thống dựng hết lông.
Hệ thống luyến ái: [Xin gọi tôi là Cách Cách!]
Thích Thiệu Trần: [... Bộ đồ đó mày lấy đâu ra?]
Hệ thống luyến ái: [Mua đấy, đẹp không?]
Tiểu hệ thống xách váy xoay một vòng trước mặt Thích Thiệu Trần, còn e thẹn chờ được khen.
Thích Thiệu Trần: [Mua bằng gì? Mua ở đâu?]
Hệ thống luyến ái: [Ở trung tâm mua sắm... dùng điểm tình cảm để mua...]
Tiểu hệ thống bỗng nhận ra mình lỡ miệng, vội lấy móng che miệng lại và định chuồn thì bị Thích Thiệu Trần túm gáy xách ngược lên.
Thích Thiệu Trần: [Trung tâm mua sắm? Hửm?]
Tiểu hệ thống run lẩy bẩy.
Thì ra hệ thống này vốn luôn mang theo một cái “trung tâm thương mại” chứa đầy đồ vật đủ mọi thể loại và có thể dùng điểm tình cảm để mua. Hơn nữa, mỗi hệ thống còn có KPI, nếu đạt chỉ tiêu hàng năm thì có thể thăng chức. Thăng chức rồi sẽ có thêm nhiều năng lực mới.
Tiểu hệ thống vốn là “đội sổ” năm này qua năm khác, đến cái áo cũng không mua nổi nên suốt ngày chỉ mặc mỗi chiếc quần rách nát.
Ai ngờ vận mệnh thay đổi lại gắn bó với Thích Thiệu Trần mà cậu thì lại có khả năng câu được đại phản diện phát ra đủ thứ điểm tình cảm — số điểm mà trước kia cả năm tiểu hệ thống cũng chẳng mơ có được.
Thế là vừa có chút “tiền lẻ” thì nó đã lân la đi mua sắm mà còn sắm hẳn một bộ sườn xám trắng tinh.
Thích Thiệu Trần: [Nếu tao nhớ không lầm, thì điểm tình cảm là để tao tiêu đúng chứ?]
Toàn thân tiểu hệ thống cứng đờ. Ký chủ trước nay chưa từng hỏi đến điểm tình cảm nên nó cứ tưởng cậu không biết hoặc không để tâm. Giờ bị vạch trần khiến hệ thống đổ mồ hôi lạnh như mưa.
Thích Thiệu Trần: [Thôi bỏ đi, sau này mày mua gì thì báo cho tao một tiếng là được, tao không chấp.]
Hệ thống luyến ái: [Ký chủ, ngài đúng là người tốt, cho tôi gọi ngài một tiếng... Hoàng A Mã đi!]
Thích Thiệu Trần: [Cút!]
Hệ thống luyến ái: [Vâng ạ.]
Nằm lười một hồi trên giường thì giữa chừng Cố Uyên gọi video tới, nhắc cậu dậy ăn trưa rồi ngủ tiếp.
Thích Thiệu Trần vẫn còn tức vì tối qua hắn không biết kiềm chế nên nhìn cái mặt phơi phới kia mà càng tức thêm. Khi hắn bảo cậu đến công ty chơi với hắn, Thích Thiệu Trần chỉ ậm ừ vài tiếng rồi cúp máy luôn.
Trời vừa hửng sáng, hắn liền lập tức “đóng gói” cậu đưa về nhà, sợ cậu tỉnh lại sẽ không chịu theo về.
Khi Thích Thiệu Trần tỉnh dậy thì đã bị Cố Uyên ôm chặt trong lòng, người nọ còn đang cười lấy lòng nhìn cậu.
“Vợ ơi, em tỉnh rồi à, có chỗ nào không thoải mái không, chồng xoa xoa cho em nhé?”
Thích Thiệu Trần trừng mắt giận dữ nhìn hắn. Không thoải mái? Phải nói là cậu cảm giác như cái eo này đã không còn là của mình nữa rồi!
Cậu giận đến mức không muốn nói chuyện với hắn và mặc cho Cố Uyên dỗ dành thế nào cũng không thèm phản ứng. Tuy nhiên, cậu cũng không nhắc gì đến chuyện đòi dọn ra ngoài nữa điều đó khiến Cố Uyên nhẹ cả người.
Thích Thiệu Trần vốn chẳng có thú vui gì đặc biệt mà chỉ thích ăn ngon. Vậy nên Cố Uyên luôn tìm mấy món ngon về dụ dỗ rồi mong cậu vui lên.
Sau khi nghiên cứu xong một giai đoạn, Thích Thiệu Trần muốn nghỉ ngơi mấy hôm cho đã. Dù sao cậu làm nghiên cứu cũng chỉ để sau này có thể yên tâm làm một con “sâu gạo” mà thôi.
Dù Cố Uyên nhiều lần bày tỏ bản thân sẵn sàng nuôi cậu suốt đời nhưng Thích Thiệu Trần vẫn kiên trì với nghiên cứu của mình và cũng không chịu nhận thêm tài sản gì từ hắn nữa. Điều này khiến Cố Uyên buồn lòng không ít.
Song nghĩ đến việc Thích Thiệu Trần từng bị chính cha ruột lợi dụng, dẫn đến việc không còn tin ai nữa khiến Cố Uyên lại thấy xót xa vô cùng.
Không chịu nhận tài sản thì tặng quà vậy. Cố Uyên bèn sưu tầm ít cổ vật, châu báu rồi đem đến cho cậu nghịch chơi.
Thích Thiệu Trần: [Tiểu hệ thống, mày đang làm gì đó?]
Hệ thống luyến ái: [Tôi không phải là tiểu hệ thống.]
Thích Thiệu Trần: [Vậy gọi mày là gì?]
Hệ thống luyến ái: [Bây giờ tôi rất giàu có, đã thay một bộ đồ mới rồi.]
Bỗng trước mắt Thích Thiệu Trần xuất hiện một con mèo trắng mặc sườn xám.
Thích Thiệu Trần: [Tiểu hệ thống?]
Tiểu hệ thống dựng hết lông.
Hệ thống luyến ái: [Xin gọi tôi là Cách Cách!]
Thích Thiệu Trần: [... Bộ đồ đó mày lấy đâu ra?]
Hệ thống luyến ái: [Mua đấy, đẹp không?]
Tiểu hệ thống xách váy xoay một vòng trước mặt Thích Thiệu Trần, còn e thẹn chờ được khen.
Hệ thống luyến ái: [Ở trung tâm mua sắm... dùng điểm tình cảm để mua...]
Tiểu hệ thống bỗng nhận ra mình lỡ miệng, vội lấy móng che miệng lại và định chuồn thì bị Thích Thiệu Trần túm gáy xách ngược lên.
Thích Thiệu Trần: [Trung tâm mua sắm? Hửm?]
Tiểu hệ thống run lẩy bẩy.
Thì ra hệ thống này vốn luôn mang theo một cái “trung tâm thương mại” chứa đầy đồ vật đủ mọi thể loại và có thể dùng điểm tình cảm để mua. Hơn nữa, mỗi hệ thống còn có KPI, nếu đạt chỉ tiêu hàng năm thì có thể thăng chức. Thăng chức rồi sẽ có thêm nhiều năng lực mới.
Tiểu hệ thống vốn là “đội sổ” năm này qua năm khác, đến cái áo cũng không mua nổi nên suốt ngày chỉ mặc mỗi chiếc quần rách nát.
Ai ngờ vận mệnh thay đổi lại gắn bó với Thích Thiệu Trần mà cậu thì lại có khả năng câu được đại phản diện phát ra đủ thứ điểm tình cảm — số điểm mà trước kia cả năm tiểu hệ thống cũng chẳng mơ có được.
Thế là vừa có chút “tiền lẻ” thì nó đã lân la đi mua sắm mà còn sắm hẳn một bộ sườn xám trắng tinh.
Thích Thiệu Trần: [Nếu tao nhớ không lầm, thì điểm tình cảm là để tao tiêu đúng chứ?]
Toàn thân tiểu hệ thống cứng đờ. Ký chủ trước nay chưa từng hỏi đến điểm tình cảm nên nó cứ tưởng cậu không biết hoặc không để tâm. Giờ bị vạch trần khiến hệ thống đổ mồ hôi lạnh như mưa.
Thích Thiệu Trần: [Thôi bỏ đi, sau này mày mua gì thì báo cho tao một tiếng là được, tao không chấp.]
Hệ thống luyến ái: [Ký chủ, ngài đúng là người tốt, cho tôi gọi ngài một tiếng... Hoàng A Mã đi!]
Thích Thiệu Trần: [Cút!]
Hệ thống luyến ái: [Vâng ạ.]
Nằm lười một hồi trên giường thì giữa chừng Cố Uyên gọi video tới, nhắc cậu dậy ăn trưa rồi ngủ tiếp.
Thích Thiệu Trần vẫn còn tức vì tối qua hắn không biết kiềm chế nên nhìn cái mặt phơi phới kia mà càng tức thêm. Khi hắn bảo cậu đến công ty chơi với hắn, Thích Thiệu Trần chỉ ậm ừ vài tiếng rồi cúp máy luôn.
2
0
1 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
