TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

"Cẩn thận!" Ninh Tiêu Dư vội giơ tay cản Ninh Hoan Sênh ở phía sau, vội vàng lùi lại hai bước.

Ầm ầm…

Khối pha lê lớn tinh xảo rơi xuống, đập trên đất, vỡ thành vô số mảnh vụn.

"Á!" Ninh Hoan Sênh thảng thốt hét lên: "Sao chiếc đèn chùm đang yên đang lành lại đột nhiên rơi?"

Khóe môi Ninh Tiêu Dư hơi giật.

Còn có thể là sao nữa, do cô ảnh hưởng đến nội dung cốt truyện nên bị nhắm vào chứ gì.

Sự bất thường của Ninh Khinh Lan và Ninh Hoan Sênh đã vượt xa nguyên tác, quy tắc phát hiện nguồn gốc của bug là do cô, nên giảm vận may của cô xuống hai lần, dẫn tới việc "Bùa bình an" hoàn toàn không thể che chở cho tình huống bất ngờ, giảm hiệu quả như lời hệ thống.

Tuy nhiên, không sao, tuy bị giảm nhưng cũng cảnh báo sớm để tránh đi, nên có thể chấp nhận.

"Hoan Hoan, Tiếu Tiếu, hai đứa sao rồi?" Ninh Khinh Lan ngồi ở phía dưới đứng phắt dậy, quay lại lo lắng hỏi.

"Không sao đâu, có lẽ là vấn đề chất lượng của đèn thủy tinh." Ninh Tiêu Dư dẫn Ninh Hoan Sênh đi vòng qua đống đổ nát trên mặt đất, nhanh chóng đi xuống tầng một: "Dạo này có vài kẻ trục lợi chỉ biết lợi nhuận, miệng chỉ biết lừa người dối quỷ, lúc trước thề bảo hành trọn đời, còn bảo không thể tránh khỏi bị hư hại. Có điều con nói đó, loại người này sớm muộn gì cũng phải gánh chịu hậu quả."

Ninh Hoan Sênh có chút do dự, em gái đang nói chuyện cái đèn à? Tại sao lại có cảm giác như đang nói... Cô ấy vô thức nhìn Trần Thừa Phong, cảm thấy vẻ mặt ông ta trông hơi u ám, đáng sợ.

Nhịp tim tăng tốc của Ninh Khinh Lan dần dần bình tĩnh lại, lúc bà ấy ngồi xuống lần nữa, ánh mắt trở nên kiên định.

Vụ tai nạn vừa rồi tạm thời kéo tinh thần bà ấy ra khỏi cơn hoảng loạn và sự hận thù trong giây lát, nỗi lo lắng dành cho mấy con gái như một mũi kim đâm vào trái tim bà ấy, cơn đau trong phút chốc cũng mang đến một chút sự tỉnh táo và can đảm.

Bà ấy sáng suốt hơn hơn bao giờ hết, lần này bà ấy sẽ không bao giờ bỏ rơi hai cô con gái để tự sát. Dù hoàn cảnh có tệ đến đâu, bà ấy cũng sẽ cố hết sức để đứng trước mặt các con gái của mình.

Không có gì phải sợ cả.

Ninh Tiêu Dư thấy được thái độ chuyển biến của bà ấy, thay đổi ý định, từ bỏ việc tiếp tục khıêυ khí©h Trần Thừa Phong, tạm thời tắt micro, ngồi xuống bên cạnh Ninh Khinh Lan, mọi việc đều giao cho bà ấy.

"Là muốn ngã bài à." Ninh Khinh Lan nói bằng giọng đều đều: "Nói cho tôi nghe về mối quan hệ xấu xa của anh và Nhạc Hương Đông đi."

Bà ấy ngồi thẳng lưng, vẻ mặt bất biến, lần này hoàn toàn khác với sự hoảng loạn trong giấc mơ.

Trần Thừa Phong nhìn sang, đôi mắt sau tròng kính hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Nhạc Hương Đông khẽ nhíu mày, rõ ràng tối hôm qua Ninh Khinh Lan vẫn kiên định tin tất cả đều là tin đồn... Vì sao chỉ sau một đêm, Ninh Khinh Lan lại rút hết lòng tin, thái độ thay đổi chóng mặt như vậy?

Theo dự đoán, Ninh Khinh Lan hẳn không có chuẩn bị, cực kỳ bị động, như vậy mới có thể bị cú sốc lớn dẫn đến rơi vào trạng thái hoảng loạn lo sợ, không thể bình tĩnh suy nghĩ, không kịp xin bất cứ ai giúp đỡ, chỉ có thể bị buộc phải ký thỏa thuận trong sự bàng hoàng.

Trần Thừa Phong từ từ ngồi thẳng dậy, tư thế thoải mái nắm mọi thứ trong tay dần dần biến mất, vẻ mặt trở nên cẩn thận.

"Bởi vì là con gái ruột nên vẫn tin lời của Ninh Tiêu Dư hả?" Trần Thừa Phong nở nụ cười xóa sạch sự bội bạc, lén lút dò hỏi.

"Có câu nào mà Tiếu Tiếu đổ oan cho anh à?" Ninh Lan hỏi ngược lại: "Lúc này rồi mà anh còn muốn lừa tôi hả?"

Ánh mắt Trần Thừa Phong tối sầm.

Nhạc Hương Đông sau lưng khẽ nheo mắt, vô thức nhìn Ninh Tiêu Dư.

… Không biết cô đã dùng thủ đoạn gì khiến Ninh Khinh Lan tin mình?

Vốn dĩ định lợi dụng lúc bà ấy bị bất ngờ để ra một đòn tốc chiến tốc thắng, nhưng hiện tại đối phương đã đoán trước nên tình thế đã đi chệch khỏi dự đoán...

7

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.