TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Cô không khỏi ngáp một cái rồi tùy ý nói: "Tối qua con không ngủ được mấy, bây giờ chỉ muốn làm xong việc trong tay rồi ngủ tiếp, có chuyện thì hai người gọi con nhé?"

Ninh Khinh Lan và Ninh Hoan Sênh nghe thế càng thêm áy náy.

Đêm qua không ngủ được mấy à?

Chắc chắn là vì buồn bọn họ!

Thế là lập tức không làm phiền cô nữa, sau khi bảo cô nghỉ ngơi thật tốt, lòng nặng trĩu rời đi, trả lại không gian cho Ninh Tiêu Dư.

Hai người không biết sau khi họ rời đi không lâu, một chiếc ô tô của nhà họ Tiết đậu bên ngoài biệt thự, một người lặng lẽ bước vào, đưa hai bản văn kiện để ký tên cho Ninh Tiêu Dư, chờ cô xác minh điều khoản và ký tên, người nọ mang theo một bản về.

Làm xong việc này, Ninh Tiêu Dư cảm thấy an tâm trong lòng.

Quỹ khởi nghiệp 80 triệu đã đầu tư hết 70 triệu, trong tay vẫn còn 10 triệu để dùng cho trường hợp khẩn cấp, hơn nữa nguyên chủ không có thói quen tiêu tiền như nước, cũng không có nợ nần để trả, so với nguyên tác, coi như hiện giờ là một khởi đầu rất tốt.

Ồ, trong sách, gia đình nguyên chủ rơi vào tình thế ai cũng có thể ức hϊếp họ, đến cuối cùng, gia tộc này bị phá sản, mất khả năng tự vệ, dưới sự chèn ép của Trần Thừa Phong nên không thể trở mình.

Nhưng bây giờ, một bàn cờ mới được âm thầm bày ra, cô muốn xem Trần Thừa Phong làm sao có thể chèn ép được cô.

Vù…

Một cửa sổ trong suốt hiện lên ở góc trên bên phải tầm mắt.

"Điểm sụp đổ +20."

À, sau bữa tiệc tối qua, điểm sụp đổ vào sổ có mức tiểu ngạch tăng trưởng nhỏ này, số ngạch vào sổ lần này lớn hơn có lẽ là do đã sử dụng 80 triệu quỹ khởi nghiệp.

Ninh Tiêu Dư ngẫm nghĩ, lại ngã người xuống giường ngủ tiếp.

Tiếp theo, chỉ cần chờ cốt truyện chính diễn ra.

Có lẽ chuyện ầm ĩ tối qua đã gây ảnh hưởng nhất định cho Trần Thừa Phong, trong nguyên tác ghi rõ, việc ngã bài ly hôn diễn ra vào giữa trưa hôm nay, nhưng mãi đến hai giờ chiều, Trần Thừa Phong vẫn bận rộn bên ngoài, không xuất hiện.

Điều này khiến Ninh Tiêu Dư có thể ngủ đủ giấc, khi tỉnh dậy cảm thấy tinh thần sảng khoái, khả năng hồi phục mạnh mẽ của cơ thể trẻ trung đã hoàn toàn bù đắp cho việc thức trắng đêm qua.

Mãi đến năm giờ tối, Ninh Hoan Sênh mới gõ cửa phòng.

"Em gái." Vì gia đình sắp xảy ra biến cố nên giọng nói của Ninh Hoan Sênh có chút nghẹn ngào: "Cha... Họ Trần đã về, dẫn theo Nhạc Hương Đông và hai đứa con riêng, nói muốn nói chuyện với mẹ."

"Ra đây."

Cửa phòng mở ra, Ninh Tiêu Dư mặc quần áo chỉn chu, khẽ nói: "Đi thôi."

Từ tầng hai nhìn xuống phòng khách, Ninh Khinh Lan đã cùng mẹ Ngô đi xuống.

Ninh Tiêu Dư thấy rõ sắc mặt Ninh Khinh Lan tái nhợt, lúc đi xuống bậc thang cuối cùng còn dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ hận thù không thể kiềm nén.

Dưới sự nhắc nhở của giấc mơ và "hệ thống", Ninh Hoan Sênh và Ninh Khinh Lan đều biết nội dung cuộc trò chuyện, nhưng họ chỉ có thể kìm nén cảm xúc, giả vờ như không biết.

Ninh Tiêu Dư liếc mắt nhìn sang bên kia.

Đối diện bàn tiếp khách và Ninh Khinh Lan chính là Trần Thừa Phong đang ngồi ngay ngắn, đằng sau có Nhạc Tương Đông, Trần Mỹ Nghiên, Trần Thiên Quyến, còn Tôn Hồng Na thì làm ổ trên ghế sô pha gần đó.

Tình hình hoàn toàn giống với cốt truyện trong nguyên tác.

Nó cũng hoàn toàn trùng lặp với những cảnh trong mơ mà Ninh Tiêu Dư dệt nên.

Giấc mơ đã thành hiện thực, Ninh Tiêu Dư cảm giác tiếng hít thở của Ninh Hoan Sênh ở bên cạnh càng ngày càng nặng nề.

Nhìn thấy Ninh Khinh Lan ngồi xuống thẳng thớm, Ninh Tiêu Dư cũng thôi nhìn nữa, đi xuống cầu thang.

Khi đi qua bàn, tim chợt hẫng một nhịp, một điềm chẳng lành ập kéo đến.

Một trực giác khó tả giục cô ngẩng phắt đầu lên, cô nhìn thấy chiếc đèn chạm khắc pha lê trên đầu đang lắc lư, sợi xích liên kết với trần nhà đột nhiên bị rớt ra.

7

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.