TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 130
Tôi Đang Làm Chuyện Quan Trọng!

- Gì thế này? Sao nghe giống như giọng con gái vậy nhỉ! Chẳng lẽ! Cái tên anh Lãng chết tiệt này, không phải vừa mới nói đã tìm được nữ thần nước sôi để nguội rồi sao? Vậy mà chỉ chớp mắt đã chạy đi giao lưu tìm hiểu chuyện giới tính với cô em gái nào rồi?

Phải nói là, Lý Tao đã nhìn suốt mấy năm qua, nhìn nhiều cũng thành thói quen nên chẳng còn xa lạ gì với tình huống này.

Thậm chí có một lần, hắn còn nghe được giọng nói quen thuộc của chị gái làm việc ở căng tin vang vọng trong điện thoại, cứ dồn dập kêu lên rằng:

- Nhanh một chút! Nhanh chút nữa!

- Ui ui...

Đầu dây bên kia lại truyền đến giọng nói của cô gái nọ. Trong lúc lúng túng Lý Tao vừa định nói một tiếng "xin lỗi đã quấy rầy" thì lập tức nghe thấy giọng nói của Liễu Tử Lãng vang lên:

- Này! Tao thần, muộn như vậy rồi... sao cậu còn gọi điện thoại cho tôi thế? Hiện tại tôi đang làm việc rất quan trọng đấy!

Qua điện thoại cũng có thể nghe được tiếng thở dốc của Liễu Tử Lãng, khiến người khác dễ dàng liên tưởng ngay đến việc cậu ta vừa thực hiện một vài động tác cần tiêu hao thể lực nào đó.

- Tất nhiên tôi biết cậu đang làm việc quan trọng rồi! Tôi hỏi cậu này, anh Lãng, hôm nay cậu chạy đến đồn công an Lương Hương làm cái gì vậy hả?

Vừa đi về phía sở nghiên cứu sinh vật học bên kia, Lý Tao vừa chất vấn Liễu Tử Lãng một phen.

- À? Cái đó sao! Ha ha... chỉ là điều tra vài thứ mà thôi. Tao thần, cậu hỏi việc này làm gì?

Liễu Tử Lãng có hơi chột dạ đáp.

- Cậu hãy nói thật cho tôi biết, rốt cuộc cậu đã làm những gì? Với lại... hiện tại cậu đang ở đâu?

Lý Tao vẫn không buông tha, tiếp tục truy hỏi.

- Đừng nói cho hắn biết!

Đúng lúc này, đầu bên kia lại truyền tới giọng nói của cô gái nọ.

Chính vì thế, Liễu Tử Lãng chỉ đành ấp úng một hồi, sau đó nói rằng:

- Cái đó… cái đó... Tao thần à, hiện tại tôi thật sự không tiện nói tỉ mỉ cho cậu nghe, hay là qua tối nay rồi chúng ta mới nói tiếp được không? Trước tiên cứ tạm thế...

- Này! Liễu Tử Lãng, cậu làm như vậy chính là trọng sắc khinh bạn. Còn dám ngắt điện thoại? Khốn kiếp!

Sau khi tắt điện thoại, Lý Tao liền cau mày rầu rĩ, kỳ thực lúc nãy hắn đang lo lắng cho sự an toàn của Liễu Tử Lãng.

Rất rõ ràng, sự kiện "xác rồng" lần này tuyệt đối không hề đơn giản.

Cũng chẳng cần biết cái "xác rồng" này có phải là thật hay không, hoặc chỉ đơn giản có ai đó cố tình bày ra mà thôi. Nhưng mà, nếu như việc này quan hệ đến an nguy của toàn bộ thế giới trong tương lai, thì tính nguy hiểm kèm theo tất nhiên cũng sẽ không nhỏ!

Lý Tao không hề muốn Liễu Tử Lãng bị liên lụy vào vụ việc rắc rối này nên mới cố tình gọi điện thoại thăm dò, xem thử bây giờ anh Lãng đang ở đâu.

Nếu cậu ta thật sự đang "làm" việc lớn vô cùng quan trọng, thì có thể chứng minh tối nay sẽ không phải gặp bất kỳ nguy hiểm gì.

Thế nhưng...

Lúc này, Liễu Tử Lãng lại không hề làm những việc trong suy nghĩ của Lý Tao, đại loại như nhàn nhã nằm trên giường lớn tại một khách sạn nào đó, vui vẻ hưởng thụ đãi ngộ "giống như hoàng đế" chẳng hạn.

Thực tế là...

Khi nãy Lý Tao vừa gọi điện thoại tới thì hắn và anh Vịt đang mò mẫm tìm cách vượt qua tường rào.

Cuối cùng, cả hai người đều té lăn quay ra đất, ngay cả điện thoại di động cũng văng ra, trùng hợp là lúc đó điện thoại của Liễu Tử Lãng lại đột nhiên vang lên. Tiếng chuông bất chợt ấy khiến hai người bọn họ sợ chết khiếp, anh Vịt ở gần nhất nên theo quán tính lập tức với tay nhặt lấy rồi nhấn nút nghe.

Bởi vì tiếp đất bằng mông, bàn tọa đau đớn khó nhịn nên anh Vịt mới kêu lên hai tiếng ui ui.

Hiện tại cúp điện thoại rồi, hai người mới lén lút tìm một chỗ kín đáo dưới hàng rào mà nấp, bắt đầu dùng bộ đàm liên lạc với Chu Vân Kỳ đang canh bên ngoài.

- Sao rồi anh Chu? Hiện tại chúng tôi đã thành công đột nhập từ hàng rào phía tây, sau đó phải đi về hướng nào nữa...

Liễu Tử Lãng nhỏ giọng hỏi.

- Rè rè rè…

Trong bộ đàm bỗng truyền đến mấy tiếng rè rè khó nghe, lát sau giọng nói của Chu Vân Kỳ mới vang lên:

- Hai người hãy nhìn bên tay trái, có phải là có một cái nhà nghỉ mát nhỏ không? Tôi đã nghiên cứu bản đồ rất kỹ càng rồi, kho lạnh của sở nghiên cứu sinh vật chắc chắn nằm trước cái nhà nghỉ mát nhỏ đó một chút, gần đó có một cái cửa hông, hai người phải nghĩ cách cạy cái cửa hông kia ra, từ nơi này sẽ không…

- Được! Chờ chúng tôi vào trong đó rồi sẽ liên lạc với anh sau.

Cài bộ đàm trở lại thắt lưng, Liễu Tử Lãng và anh Vịt tiếp tục lò dò đi về phía trước.

Từ xế chiều, ba người bọn họ đã đến gần sở nghiên cứu sinh vật học tiến hành nằm vùng rồi, trước tiên là nghĩ cách lấy được một phần bản đồ, sau đó tìm hiểu địa hình thật kỹ rồi mới bắt đầu lập ra kế hoạch.

Chu Vân Kỳ sẽ tọa trấn trong một phòng khách sạn gần đó, chỉ huy qua máy bộ đàm.

Hai người Liễu Tử Lãng và anh Vịt thì nhận nhiệm vụ đột nhập qua hàng rào phía tây, sau đó từ từ mò mẫm lẻn vào trong sở nghiên cứu sinh vật học.

Bọn họ đã xác định được ba mục tiêu. Mục tiêu hàng đầu chính là kho lạnh, bởi vì trong toàn bộ sở nghiên cứu sinh vật học chỉ có nơi này mới có thể chứa được cái xác rồng khổng lồ như vậy.

Mục tiêu thứ hai cần phải tra xét là "phòng giải phẫu nghiên cứu cao cấp", đây cũng là một trong những nơi có khả năng tìm được xác rồng nhất.

Mục tiêu cuối cùng chính là khu vực xử lý phế thải, Liễu Tử Lãng đoán rằng, sau khi tiến hành thí nghiệm và giải phẫu rất có khả năng một số thịt rồng và vảy rồng bỏ đi đều sẽ bị vứt đến chỗ này chờ xử lý.

Có điều, địa điểm này nằm ở sau cùng... nên chắc chắn sẽ được canh gác vô cùng nghiêm mật, thậm chí có thể bắt buộc thông qua kiểm tra vân tay mới vào được, vả lại... rất có khả năng nơi này còn bị bịt kín.

Từ đó cho thấy, kho lạnh mới là chỗ đột nhập lý tưởng nhất, chỉ cần đến nơi là có thể chậm rãi nghĩ biện pháp đi vào từ cửa chính, dù không được thì cũng còn phương án hai là chui qua lối thông gió.

- Nơi này... Thật là tối!

Bởi vì đây là phòng nghiên cứu sinh vật học nên cũng không có bao nhiêu người, thậm chí cũng có không ít chuyên gia xem nơi này như một cái vườn hoa mà dùng, trồng trọt vô số loại thực vật đủ hình đủ dạng cực kỳ quái dị, đặc biệt còn rất rậm rạp...

Anh Vịt đi theo sau lưng Liễu Tử Lãng, vậy mà chẳng hiểu tại sao không còn cảm thấy sợ hãi nữa!

- Mịa nó! Mình làm sao vậy nè? Trước giờ mình cũng thường xuyên đi đêm đấy thôi, dù cho đánh nhau với người ta trong nghĩa trang cũng chưa từng có nửa điểm sợ sệt nào! Hiện sao lại đột nhiên trở nên sợ tối thế nhỉ?

Thầm nói trong lòng như vậy, nhưng anh Vịt vẫn càng lúc càng tóm chặt cánh tay Liễu Tử Lãng hơn.

- Ồ? Tay của nữ thần thật mềm mại.

- Ôi chao! Hình như nữ thần đang sợ hãi, hóa ra nữ thần cũng sợ tối nha…

- Lần này, quả nhiên là cơ hội của mình. Mình nhất định phải nhân cơ hội này, chinh phục trái tim nữ thần mới được…

...

Liễu Tử Lãng đã từng dạo qua biết bao bụi hoa, đương nhiên không lạ gì động tác nho nhỏ này.

Chẳng cần thiết phải đi "nhà ma" hay "khu vui chơi" gì, đầu tiên nam sinh chỉ cần thực hiện một việc là khiến cho nữ sinh sợ hãi, sau khi cô nàng không còn cảnh giác và đề phòng ngươi nữa thì nhất định sẽ xem ngươi là người duy nhất để dựa vào, đến lúc này ngươi đã có thể dễ dàng bắt lấy trái tim nàng.

- Chị Nhã đừng sợ! Đã có tôi đây rồi!

Vỗ vỗ bàn tay đang bám lấy mình của anh Vịt, trong lòng Liễu Tử Lãng không ngừng đắc ý, cảm giác dường như khoảng cách ôm được mỹ nhân về nhà cũng không còn xa nữa!

- Ừm!

Anh Vịt rụt rè gật gật đầu. Hiện tại nàng bày ra vẻ sợ sệt đáng yêu như vậy, đã chẳng còn một chút bóng dáng "xã hội đen" nào nữa! Đây thật sự vẫn còn là "anh Vịt" chuyên hô mưa gọi gió, thoải mái quát tháo cả mấy con phố nữa sao?

- Đằng trước chính là nhà nghỉ mát, còn bên kia là cửa hông, chúng ta đã sắp tới rồi! Chị Nhã cứ yên tâm đi! Mọi việc hãy giao hết cho tôi, không cần lo lắng đâu...

Phải nói lúc này Liễu Tử Lãng rất đắc ý.

Trong lúc hắn nắm lấy tay chị Nhã len lén tìm cách đột nhập vào cửa hông thì đột nhiên... một bóng đen không biết từ đâu xông ra, bỗng vồ thẳng về phía bọn họ.

- A a a…!

Nhất thời anh Vịt thét lên một tiếng chói tai cao đến cả vạn đề-xi-ben.

- Mịa kiếp! Đây là cái quỷ gì vậy chứ?

Vừa nhìn thấy bóng đen này, Liễu Tử Lãng cũng bị hù sợ đến hồn bay phách lạc.

------------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

6

1

6 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.