TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 129
Ai Thật Ai Giả!

Bên này, Lý Tao vừa trốn khỏi nhà Tiêu Tác Thu đã ngay lập tức gọi xe chạy thẳng về phía đồn công an Lương Hương.

Vì lần này đi vào ban đêm nên Lý Tao cố ý tìm thẻ phóng viên mình thường hay dùng ra.

Tấm thẻ phóng viên này chính là tấm còn lại trong hai tấm mà Liễu Tử Lãng đã làm giả, trước đó từng bày ra uy lực không tầm thường trong rất nhiều thao tác tao.

Đó là lý do Lý Tao chọn ra tay vào thời điểm này, còn một nguyên nhân khác nữa là đa số những vị cảnh sát nhân dân trực ban vào buổi tối đều luôn lỏng lẻo hời hợt, vì vậy bản thân cũng sẽ dễ dàng lấy được tin tức hơn, không chừng còn có thể... nhân cơ hội lẻn vào trong đồn công an nữa.

Khụ khụ…

Đứng trước cửa đồn công an, Lý Tao lấy ra thẻ phóng viên giả, sau đó cứ việc đường đường chính chính đi vào.

Văn phòng làm việc cũng đã đóng cửa từ sớm, chỉ có phòng trực ban là vẫn còn sáng đèn.

- Xin hỏi, có ai không ạ?

Hướng vào trong kêu lên một tiếng, Lý Tao liền nhìn thấy một vị cảnh sát nhân dân tuổi độ trung niên đi ra.

- Đồn công an đã nghỉ làm rồi, nếu cậu có việc gì thì chờ đến giờ làm việc ngày mai hãy quay trở lại đi.

Vừa khéo vị dân cảnh trung niên này chính là lão Lưu, người đã tiếp đón Liễu Tử Lãng lúc chiều.

Tối hôm nay là phiên trực của ông ta, hơn nữa vì không có chuyện gì nên căn bản ông ta đều ngủ gà ngủ gật cả buổi tối. Mới vừa gà gật hai lần đã bị Lý Tao đánh thức, hiển nhiên chẳng thể cho hắn cái sắc mặt tốt gì.

- Tôi không phải đến để làm việc gì, thưa đồng chí cảnh sát nhân dân, thực ra tôi là Lý Tao, phóng viên của “nhật báo Quang Minh”, hôm nay đặc biệt đến đây để phỏng vấn một chút về việc liên quan tới vụ phát hiện xác rồng trong khu vực chúng ta.

Trước đây, sau khi giải thích một phen như thế, hầu như lần nào Lý Tao cũng đều có thể thành công lấy được một vài tin tức hữu dụng.

Dù cho không thể lấy được tin tức thì đối phương cũng phải khách khách khí khí với mình.

Thế nhưng...

Xem ra tình hình ngày hôm nay dường như có cái gì đó không đúng!

- Cậu cũng là phóng viên à?

Dân cảnh Lão Lưu trợn to hai mắt, cầm lấy thẻ phóng viên của Lý Tao, chăm chú quan sát, sau đó càng thêm ngạc nhiên hơn, nghi ngờ hỏi:

- Cậu cũng tên là Lý Tao sao? Cũng là ký giả của tòa soạn Quang Minh ư? Trên thế giới này... sao lại có thể có có chuyện trùng hợp như thế được?

- Đồng chí nói thế là sao? Cái gì mà tôi cũng tên là Lý Tao chứ? Đồng chí dân cảnh, lời này của ông... chẳng lẽ ý là hôm nay ông còn gặp được một phóng viên khác tên là Lý Tao ư?

Trong lòng Lý Tao không khỏi hồi hộp một phen, biết đại sự không ổn rồi.

- Đúng vậy! Chiều nay đã có một ký giả tên là Lý Tao của tòa soạn Quang Minh tới đây và cũng hỏi thăm qua chuyện này, ngoại trừ bức ảnh trên thẻ phóng viên thì hoàn toàn giống như đúc với tấm thẻ này của cậu.

Dân cảnh Lão Lưu càng nói càng nổi lên lòng nghi ngờ, tức giận bảo rằng:

- Cậu thật to gan lớn mật, dám giả mạo phóng viên đến đồn công an chúng tôi lừa gạt tin tức?

- Hồi chiều đã có một Lý Tao khác tới à? Sao có thể như vậy được chứ! Chờ chút...

Nghe đến đây, lập tức Lý Tao đã hiểu rõ ràng tất cả mọi chuyện. Trên thế giới này, nếu như nói còn có một người cầm trong tay thẻ phóng viên giống hệt như của mình và cái tên ghi trên đó cũng là hai chữ "Lý Tao" này, vậy thì người đó... chẳng cần nghi ngờ gì nữa, chính là Liễu Tử Lãng rồi.

- Chờ cái gì mà chờ hả? Hơn nửa đêm đột nhiên chạy tới quấy rầy giấc ngủ của tôi, lại còn dám giả mạo phóng viên, tôi thấy cậu hẳn là muốn vào đồn ở mấy ngày phải không?

Chớp mắt, dân cảnh Lão Lưu đột nhiên tóm chặt lấy cổ tay Lý Tao, có lòng muốn gán cho cái tội danh làm nhiễu loạn trị an và gây ảnh hưởng đến pháp luật, để Lý Tao vào đồn ngồi tầm dăm bảy ngày cho biết thân.

Thế nhưng, Lý Tao là ai cơ chứ!

Hắn đường đường là tao thần tiếng tăm lừng lẫy. Đối mặt với nguy cơ như vậy, ngược lại hắn không hề tỏ ra rối loạn chút nào mà chỉ khẽ mỉm cười, vô cùng bình tĩnh nói với cảnh sát lão Lưu rằng:

- Ngài cảnh sát! Xin hãy bình tĩnh, đừng vội nóng giận, tôi hỏi ông... ông dựa vào cái gì mà cho là tôi giả mạo phóng viên chứ? Vì sao không phải cái người đến vào hồi chiều mới là kẻ giả mạo hả?

Ặc!

Bị Lý Tao hỏi như vậy, nhất thời cảnh sát Lưu cũng phải á khẩu, không còn gì để nói.

- Tòa soạn chúng tôi đã phát hiện không ít những sự kiện thế này, rất nhiều người giả mạo tên tuổi phóng viên của tòa soạn chúng tôi, cầm thẻ giả đi tuyên truyền khắp nơi lừa ăn gạt uống, không những thế còn lừa lấy cả tin tức. Vì vậy, khi ông nói chiều nay có một phóng viên tự xưng là Lý Tao đến đây thì tôi đã biết ngay là có chuyện gì xảy ra rồi.

Gạt tay cảnh sát Lưu ra, Lý Tao trấn định giải thích.

- Không đúng rồi! Những gì cậu nói nghe có vẻ rất hợp lý nhưng cũng chẳng thể cho rằng người kia là giả mạo được. Dù sao theo như những gì đã nói thì cũng không hề có lý do nào cho thấy cậu là phóng viên thật cả! Dựa vào đâu mà tôi phải tin tưởng cậu chứ? Cậu lấy cái gì chứng minh mình mới thật sự là phóng viên Lý Tao đây? Nếu cậu không lấy ra đầy đủ chứng cứ thì sao tôi có thể xác định được ai thật ai giả?

Có năng lực trở thành một cảnh sát, đương nhiên sẽ không ngốc đến mức bị dao động chỉ với một câu đôi lời của Lý Tao.

Có điều, Lý Tao vẫn còn có hậu chiêu, hắn rất bình tĩnh lấy giấy tờ chứng minh thân phận của mình ra, vô cùng tự tin rói rằng:

- Thưa ngài cảnh sát, đây là thẻ căn cước công dân của tôi, ông có thể dùng hệ thống của công an các ông điều tra một chút là biết ngay thôi. Lý Tao chính là tôi, hình dáng cũng như vậy. Tôi tin rằng ông vẫn còn nhớ mặt mũi của cái kẻ lừa gạt lúc chiều phải không? Chỉ cần so sánh một chút là sẽ biết tôi không hề nói dối.

- Đúng vậy! Tra xét hệ thống một chút là biết ngay. Nói cho cậu hay, tôi đã khóa cổng rồi, cậu đừng hòng nghĩ có thể chạy được đi đâu!

Cảnh sát Lưu nhanh chóng cầm lấy thẻ căn cước của Lý Tao, vọt vào phòng trong tra tìm trên hệ thống một phen, quả nhiên… tin tức và hình ảnh bên trong đều là Lý Tao, mà không phải Liễu Tử Lãng.

- Xin... Xin lỗi! Ký giả Lý, là tôi... là do tôi nhất thời sơ sẩy. Những tên lừa đảo này thực là đáng ghét quá mà! Không ngờ lại dám giả mạo phóng viên chạy đến đồn công an chúng tôi lừa gạt tin tức.

Sau khi xác định thân phận Lý Tao, cảnh sát Lưu liền vội vàng đi ra nói lời xin lỗi.

- Không sao đâu cảnh sát Lưu, đây cũng không phải lỗi của ông, có điều... vẫn phải phiền ông phối hợp một hồi, xin hỏi vụ xác rồng trong đồn công an các ông rốt cuộc là chuyện gì thế? Còn có, lúc chiều ông đã nói những gì cho cái kẻ lừa gạt kia vậy?

Trong lòng Lý Tao vô cùng đắc ý cười như nắc nẻ, hắn tin chắc vị cảnh sát Lưu này tuyệt đối không thể nào nghĩ ra, kỳ thực trong hai người bọn họ, chẳng có ai thật sự là phóng viên hết... Điều duy nhất là thật ở đây chỉ có mỗi một cái thân phận Lý Tao của hắn mà thôi.

- Xác rồng đã bị phòng nghiên cứu sinh vật chuyển đi rồi. Hồi chiều... tôi cũng đã nói y hệt như vậy cho gã phóng viên giả kia...

Lần này Dân cảnh Lão Lưu đã không còn cảnh giác, bản thân biết cái gì đều nói ra hết tất cả, không hề giấu giếm chút nào.

- Hóa ra là vậy, xác rồng đã không ở đồn công an nữa à!

Lý Tao gật gật đầu nói, đã có được thông tin rồi, hắn chẳng cần ở lại làm gì bèn chào tạm biệt với ngài cảnh sát rồi đi.

- Ký giả Lý, ngài đi thong thả!

Cảnh sát lão Lưu nhanh nhẹn chạy theo tiễn.

- Ừm! Cảnh sát Lưu, lần sau tôi trở lại, xin ông tuyệt đối đừng nhận nhầm nhá!

Lý Tao quay đầu lại nói, khẽ mỉm cười.

- Sẽ không đâu, cậu là người đẹp trai nhất mà tôi từng gặp, tôi nhất định sẽ không bao giờ nhận nhầm. Xin mời ký giả Lý đi thong thả!

Cuối cùng, cảnh sát Lưu còn không quên nói một câu khen tặng Lý Tao.

- Mịa kiếp! Tại sao anh Lãng lại chạy tới nơi này điều tra vụ việc xác rồng nhỉ? Chuyện này có quan hệ gì với cậu ta đâu chứ?

Rời khỏi đồn công an, Lý Tao nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra, vì sao Liễu Tử Lãng có thể bị cuốn vào trong sự kiện "xác rồng" này được.

Mở điện thoại di động ra, Lý Tao lập tức bấm số gọi ngay cho Liễu Tử Lãng.

Tút tút tút…

Điện thoại vừa kết nối, Lý Tao không hề nghe thấy giọng của Liễu Tử Lãng, chỉ nghe được giọng nói vô cùng rất quyến rũ của một cô gái vang lên trong điện thoại.

- Ôi chao…

------------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

10

1

6 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.