Chương 126
Oan Gia Vui Vẻ
A a...
Mịa kiếp!
Lý Tao ngây người!
Cưỡng hôn!
Mịa nó, mình lại bị cưỡng hôn.
Đây chính là... nụ hôn đầu của hắn!
Lý Tao rất kiên định cho rằng, cái hôn nhẹ của trưởng bối hoặc hôn với người mình không thích thì... không tính là nụ hôn đầu.
Tấm thân thuần khiết hơn hai mươi năm!
Nụ hôn đầu đời... cứ như thế không còn nữa?
Nhưng mà, sao trong lòng lại có cảm giác đắc ý như vậy chứ!
Hơn nữa, bị cưỡng hôn... liệu có vấn đề gì không?
Ở trong phòng phủ của vợ mình, bị chính vợ mình cưỡng hôn.
Tất cả những thứ này, đều hợp lý hợp pháp... rất hài hòa, hoàn toàn phù hợp với giá trị quan chủ yếu của xã hội chủ nghĩa.
Cảm xúc mềm mại, êm dịu, khiến người ta cảm thấy ngọt ngào từ tận đáy lòng cho đến ngoài môi.
Tuy rằng trong những năm gần đây, Lý Tao có vô số cơ hội để cưỡng hôn Tiêu Vãn Thu, thế nhưng hắn vẫn kiên trì điểm mấu chốt của mình cùng với việc giữ vững lời hứa, trước khi chưa được sự đồng ý của Tiêu Tác Thu thì hắn tuyệt đối sẽ không táy máy tay chân với Tiêu Vãn Thu.
Nhưng mà hôm nay, một người luôn luôn điềm tĩnh ngoan ngoãn và ôn nhu, đồng thời luôn có thể khéo léo né tránh những lúc Lý Tao sắp không nhịn nổi một cách tài tình như Tiêu Vãn Thu, lại đột nhiên đổi bị động thành chủ động, cướp đi nụ hôn đầu của hắn như vậy.
Đây là điều mà Lý Tao ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, hắn tình nguyện tin tưởng Tiêu Tác Thu cưỡng hôn mình, cũng không tin Tiêu Vãn Thu sẽ đi làm chuyện thế này.
Nhưng trên thực tế...
Đối với Vãn Thu, Lý Tao cũng chưa hề hiểu rõ được nàng. Hắn chỉ biết Tiêu Tác Thu và Tiêu Vãn Thu là hai linh hồn trong cùng một cơ thể. Vãn Thu là nhân cách thứ hai, nhân cách chính thức là Tiêu Tác Thu.
Thế nhưng hắn không hề biết rằng, trước khi gặp được hắn, Tiêu Vãn Thu và Tiêu Tác Thu đều như nhau, vì hắn, nàng lại tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống, đồng thời cũng hi sinh chính mình...
- Hóa ra hôn môi với cô gái mình yêu thích sẽ có cảm giác tuyệt vời như vậy. So với nụ hôn cùng chị Nhã lúc trước cảm giác càng... ừm! Càng ngọt ngào...
Trong lúc Lý Tao còn đang chìm đắm trong "nụ hôn đầu" thì, đột nhiên...
Bốp!
Ăn luôn nguyên một cái tát trời giáng.
- Lưu manh! Lý Tao, anh làm gì?
Mịa nó!
Giọng nói này...
Vừa nghe thì Lý tao đã biết đây chính là giọng nói của nữ ma đầu Tiêu Tác Thu... sao đột nhiên quay lại rồi?
Ôi, Vãn Thu của anh! Sao em lại rời đi nhanh như vậy?
Bỏ lại đây một mớ bòng bong như thế cho anh, anh... anh có một trăm cái miệng cũng không giải thích được mà!
- Tiêu Tác Thu, cô làm gì vậy hả? Nếu như tôi nói, là chính cô đã cưỡng hôn tôi thì cô... cô có tin hay không?
Lý Tao bưng mặt, tuy rằng cái tát này không gây đau đớn bao nhiêu cho da thịt nhưng lại đau trong lòng.
Tôi dễ dãi như vậy sao? Cưới một người vợ xinh đẹp như thiên tiên, nhưng... vẫn phải làm một "độc thân cẩu"?
- Anh cho rằng tôi sẽ tin sao? Nhất định là anh đã lừa gạt Vãn Thu đúng không? Nói không chừng... lúc nãy khi Vãn Thu đi ra, anh còn lừa con bé, anh đã triệt để cưa đổ tôi, phải không hả?
Quả nhiên không hổ là nữ tiến sĩ Tiêu Tác Thu, vậy mà có thể đoán chuẩn xác ý nghĩ trong lòng Lý Tao.
- Cô... Tiêu Tác Thu, cô đừng có khinh người quá đáng! Chúng ta còn là vợ chồng hợp pháp, coi như tôi ở đây cùng với cô...
Lý Tao lộ ra vẻ mặt "hung ác", chỉ vào Tiêu Tác Thu kêu lên.
- Thật không? Đến đây! Lý Tao, nếu như anh có bản lãnh này thì cứ việc đến đây. Không thì, tôi chấp anh một tay và hai chân, chỉ dùng một tay thôi... Xem thử một chút anh có thể chạm được tôi hay không...
Mạnh bạo?
Võ thuật tông sư Tiêu Tác Thu không hề có chút sợ hãi nào, có thể chấp hắn xuất thủ trước 108 chiêu.
- Thôi... quên đi vậy! Xem như cô lợi hại! Tôi đi tắm đây...
Lý Tao trốn tránh, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ sự giãy dụa vô vọng trong nội tâm kia, tức giận đi về phía phòng tắm.
- Tắm cho sạch sẽ, đừng làm ô uế phòng của tôi. Biết không?
Tiêu Tác Thu vô cùng đắc ý kêu lên, sau đó nhanh chóng lau môi mình thật kỹ, vẻ mặt ghét bỏ nói rằng:
- Lý Tao, nước miếng của anh thật là thối! Tôi cảnh cáo anh, sau này không được phép hôn tôi nữa.
Lý Tao trưng ra vẻ mặt không tình nguyện đi vào phòng tắm, một giây trước trong lòng còn hoảng hốt phiền muộn, thế nhưng một giây sau…
Khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trong phòng tắm thì, ngay lập tức thay đổi thái độ... thật giống hệt như được trúng số độc đắc vậy.
Lý do tại sao ấy à?
Bởi vì cái phòng tắm này vừa được Tiêu Tác Thu dùng qua!
Dù sao cũng chưa từng có người ngoài bước chân vào phòng ngủ của nàng, nên Tiêu Tác Thu đã quen với việc tắm xong liền đi ra mà không hề dọn dẹp gì, hết thảy quần áo thay ra đều được mắc lên móc một cách vô cùng tùy ý.
Nào là tất chân màu đen này!
Nào là quần áo lót nữa!
Tất cả đều vừa được cởi ra không lâu, vẫn còn nóng hôi hổi!
Hơn nữa, trong phòng tắm này... một luồng hơi nước bay lên mang theo mùi hương… chính là mùi hương vô cùng dễ chịu trên người Tiêu Tác Thu.
Trong phòng tắm có một cái bồn tắm lớn, dường như nước bên trong còn chưa kịp xả ra, trên mặt nước vẫn còn lác đác bọt xà phòng và mấy cánh hoa.
Lý Tao vừa nhìn thấy cảnh này cũng ‘thay lòng đổi dạ’ ngay lập tức.
- Oa! Nếu như bây giờ mình vào đó tắm... có thể nói là đã gián tiếp tắm cùng Tác Thu hay không?
Ào ào ào!
Lý Tao hít sâu một hơi, sau đó ngay cả nước cũng không thay, cứ thế trực tiếp tiến vào bồn tắm lớn.
Mà lúc này ở trong phòng ngủ, Tiêu Tác Thu cũng nghe thấy tiếng nước vọng ra, mới nãy nhất thời còn hồ đồ không nghĩ đến, đồ đạt bên trong đều chưa hề thu dọn... Há không phải bị cái tên Lý Tao đại bại hoại, đại sắc lang này nhìn thấy hết rồi sao?
Ai da!
Vừa nãy bởi vì quá sốt ruột tìm áo ngủ thay nên cũng không kịp dọn phòng tắm, lần này... toàn tiện nghi cho Lý Tao.
- …Là lá lu là lu la lế!... Vừa hát hò vừa chà lưng, ta thích tắm lắm nha...
Lý Tao thoải mái nằm trong bồn, tâm trạng cực tốt không nhịn được vừa tắm vừa hát lên, một bên kỳ cọ một bên thổi bọt.
- Này! Lý Tao, anh tắm thì cứ việc tắm... hát cái gì mà hát, anh không biết xấu hổ à?
Tiêu Tác Thu ở bên ngoài không ngừng sốt ruột, như kiến bò chảo nóng, bởi vì đây là phòng ngủ có cả nhà vệ sinh, vì vậy mặc kệ là hiệu quả cách âm hay kính mờ, đều không hề có tác dụng che chắn gì! Ngược lại còn dùng để gia tăng tác dụng tình thú.
- Tiêu Tác Thu, cô quản trời quản đất, còn quản tôi cái rắm ấy! Khi đi tắm tôi có hát hay không thì liên quan gì cô, đừng nói hiện tại cô cũng không hoàn toàn là vợ tôi, cho dù có phải đi nữa cũng quản không được.
Cảm nhận được sự nôn nóng của Tiêu Tác Thu, Lý Tao ngược lại rất vui vẻ... Hắn cầm lấy cái bông tắm đáng yêu màu hồng phấn bên cạnh, bắt đầu kêu lên:
- Tiêu Tác Thu, tôi dùng bông tắm của cô nè!
- Cái gì? Anh dám dùng bông tắm của tôi? Lý Tao, anh chán sống rồi sao hả?
Nhất thời, Tiêu Tác Thu lập tức xù lông lên. Nàng vốn dĩ có bệnh thích sạch sẽ! Sao có thể chấp nhận việc một gã đàn ông thối sử dụng bông tắm của mình được chứ.
- Vào đây, vào đây... Tôi đang không mặc quần áo, cô có giỏi thì cứ xông vào đây đánh tôi này.
Lý Tao không sợ hãi chút nào, bởi vì hắn biết Tiêu Tác Thu tuyệt đối sẽ không dám vào đây.
- Anh... thôi quên đi! Anh muốn dùng thì cứ dùng! Ngày mai tôi sẽ ném nó đi vậy...
Nén cơn giận xuống, Tiêu Tác Thu tự an ủi mình.
Thế nhưng, ai mà ngờ mấy giây sau Lý Tao lại hô:
- Tiêu Tác Thu, tôi dùng khăn mặt của cô nhé...
- Còn dám dùng khăn mặt của tôi?
- Cô có gan thì vào đi! Trong phòng tắm này, không có đồ dùng cho tôi tắm rửa, tôi không dùng của cô thì dùng của ai hả?
- Được! Anh dùng...
- Đúng rồi! Tiêu Tác Thu, sao cô lại lôi thôi thế chứ? Quần áo cởi ra, sau khi tắm xong cũng không biết dọn dẹp, cứ tùy tiện treo trên bồn rửa mặt như vậy. Vậy mà còn gạt tôi nói cô là người có bệnh thích sạch sẽ nữa chứ? Thôi, để tôi giúp cô bỏ vào chậu!
- Anh dám động quần áo của tôi sao? Có tin là tôi chặt tay anh xuống không hả?
- Được được... Tôi không đụng đến nữa! Tôi không đụng tới được chưa? Tôi chỉ căn cứ theo nguyên tắc của một người chồng tốt, muốn nhắc nhở người vợ không hợp cách này, phải chú ý vệ sinh cá nhân và bồi dưỡng lối sống tốt đẹp, biết không?
- Lý Tao, anh tắm nhanh nhanh rồi đi ra cho tôi. Tôi nhất định phải thu thập anh một phen mới được.
- Thu thập chỗ nào đây? Là thu thập ở trên giường sao?
- Anh có tin tôi sẽ xé nát miệng anh ra không hả?
- Vậy coi như, tối nay tôi ngủ luôn ở trong bồn tắm vậy! Nơi này rất ấm áp, lại còn rất thơm nữa...
- Sao anh có thể vô liêm sỉ đến thế?
Tiêu Tác Thu sắp điên lên rồi, bản thân mình sao có thể nhất thời nóng đầu, vì "Tiêu Vãn Thu" mà đi làm giấy hôn thú với loại người vô lại này cơ chứ! Quả thực là nghiệp chướng mà!
------------------------
Dịch: Ánh Châu
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
11
1
6 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
