0 chữ
Chương 18
Chương 18
Từ xa Tật Vô Ngôn đã nghe thấy một tràng cười giễu cợt: “Ồ, chẳng phải đây là tuyệt thế thiên tài của Phần gia chúng ta sao? Sao lại đứng một mình ở đây thế này? À đúng rồi, xem trí nhớ ta kìa, ngươi bây giờ đâu còn là tuyệt thế thiên tài gì nữa, chỉ là một tên phế vật ngốc nghếch mà ai cũng không buồn để ý tới thôi, ha ha ha.”
Nam tử dưới gốc cây dường như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào từ bên ngoài, vẫn chăm chú nhìn về phía sân huấn luyện, coi mọi thứ xung quanh như không tồn tại.
“Hai năm trước lại bị đưa trở về từ Thanh Vân Tông, đúng là khiến cho Phần gia chúng ta mất hết thể diện. Phần Tu, nếu ta là ngươi thì sớm đã chết để tạ tội rồi.” Người đang nói là một nam tử chừng mười bảy, mười tám tuổi, trên mặt đầy vẻ châm chọc.
Phần Tu?
Bước chân Tật Vô Ngôn khựng lại một chút. Là Phần Tu, nhi tử của dì sao?
Trước kia, cậu đã từng nhiều lần nghe nghĩa mẫu nhắc đến vị biểu ca thiên tài tuyệt thế này. Tuy chưa từng gặp mặt, nhưng cái tên Phần Tu đã sớm quen thuộc đến mức như sấm bên tai.
Khi ở độ tuổi của Tật Vô Ngôn bây giờ, Phần Tu đã là một võ tu Hóa Khí Cảnh. Còn Tật Vô Ngôn, lúc chưa có Cố Thể Đan giúp đỡ thì vẫn còn chật vật ở Luyện Thể Cảnh tầng năm.
Chỉ vậy thôi thì còn có thể xem là do khác biệt về tư chất và điều kiện, người tư chất tốt lại dùng thêm ít đan dược, mười bốn mười lăm tuổi bước vào Hóa Khí Cảnh cũng không phải không thể.
Nhưng điều đáng sợ hơn là đến mười sáu tuổi Phần Tu đã tiến vào Ngưng Đan Cảnh, tư chất như vậy có tìm khắp Kim Diễm Quốc cũng khó mà tìm được người thứ hai. Phần Tu lập tức được tông môn có danh tiếng nhất ở Thiên Diễn Lục là Thanh Vân Tông thu nhận làm đệ tử nội môn, thậm chí còn nghe nói đã được một vị trưởng lão chọn làm đệ tử truyền thừa.
Có thể nói là một thiên tài đáng kiêu ngạo như vậy, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì trong tương lai nhất định sẽ đạt thành tựu phi phàm.
Thế nhưng hiện tại xem ra, dường như cũng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi.
“Phần... Phần Tuyên thiếu gia...” Gia phó vừa chạy đến đã định mở miệng bảo vệ thiếu gia nhà mình, nhưng vừa nói được một câu đã bị nam tử trẻ tuổi tên Phần Tuyên trừng mắt liếc một cái. Gã lập tức sợ đến mức không dám nói thêm lời nào, rụt cổ nép sang một bên mà chờ người tới giúp.
Nam tử dưới gốc cây dường như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào từ bên ngoài, vẫn chăm chú nhìn về phía sân huấn luyện, coi mọi thứ xung quanh như không tồn tại.
“Hai năm trước lại bị đưa trở về từ Thanh Vân Tông, đúng là khiến cho Phần gia chúng ta mất hết thể diện. Phần Tu, nếu ta là ngươi thì sớm đã chết để tạ tội rồi.” Người đang nói là một nam tử chừng mười bảy, mười tám tuổi, trên mặt đầy vẻ châm chọc.
Phần Tu?
Trước kia, cậu đã từng nhiều lần nghe nghĩa mẫu nhắc đến vị biểu ca thiên tài tuyệt thế này. Tuy chưa từng gặp mặt, nhưng cái tên Phần Tu đã sớm quen thuộc đến mức như sấm bên tai.
Khi ở độ tuổi của Tật Vô Ngôn bây giờ, Phần Tu đã là một võ tu Hóa Khí Cảnh. Còn Tật Vô Ngôn, lúc chưa có Cố Thể Đan giúp đỡ thì vẫn còn chật vật ở Luyện Thể Cảnh tầng năm.
Chỉ vậy thôi thì còn có thể xem là do khác biệt về tư chất và điều kiện, người tư chất tốt lại dùng thêm ít đan dược, mười bốn mười lăm tuổi bước vào Hóa Khí Cảnh cũng không phải không thể.
Nhưng điều đáng sợ hơn là đến mười sáu tuổi Phần Tu đã tiến vào Ngưng Đan Cảnh, tư chất như vậy có tìm khắp Kim Diễm Quốc cũng khó mà tìm được người thứ hai. Phần Tu lập tức được tông môn có danh tiếng nhất ở Thiên Diễn Lục là Thanh Vân Tông thu nhận làm đệ tử nội môn, thậm chí còn nghe nói đã được một vị trưởng lão chọn làm đệ tử truyền thừa.
Thế nhưng hiện tại xem ra, dường như cũng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi.
“Phần... Phần Tuyên thiếu gia...” Gia phó vừa chạy đến đã định mở miệng bảo vệ thiếu gia nhà mình, nhưng vừa nói được một câu đã bị nam tử trẻ tuổi tên Phần Tuyên trừng mắt liếc một cái. Gã lập tức sợ đến mức không dám nói thêm lời nào, rụt cổ nép sang một bên mà chờ người tới giúp.
4
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
