0 chữ
Chương 17
Chương 17
Gia phó lập tức đáp: “Phu nhân có căn dặn, khi nào Vô Ngôn thiếu gia tỉnh thì có thể đến gặp ngay.”
Tật Vô Ngôn chắp tay: “Làm phiền hai vị dẫn đường.”
Hai gia phó thấy Vô Ngôn thiếu gia cư xử khiêm tốn thì lập tức có thiện cảm, vội vàng đi trước dẫn đường.
Phần gia quá rộng, Tật Vô Ngôn mới đến nên rất dễ bị lạc đường, đúng là cần có người dẫn đi mới được.
Ba người đi ngang qua một sân huấn luyện, Tật Vô Ngôn ngẩng đầu nhìn nhóm thanh niên đang rèn luyện trong sân. Ánh mắt cậu bỗng dừng lại dưới một gốc cây lớn bên cạnh sân tập.
Ở đó có một nam tử trẻ tuổi đang đứng, đối phương mặc một bộ trường y, mái tóc đen xõa buông xuống theo vạt áo nhẹ lay trong gió. Nam tử lúc này đang chăm chú nhìn về phía sân huấn luyện, nếu không để ý kỹ thì khó mà phát hiện vẻ mờ mịt cùng ánh mắt trống rỗng kia trên gương mặt đối phương.
Cảnh tượng này có phần kỳ lạ, chỉ liếc nhìn một cái mà Tật Vô Ngôn đã bị thu hút.
Dù khoảng cách khá xa, nhưng Tật Vô Ngôn vẫn có thể nhìn rõ dung mạo tuấn tú khác thường của nam tử kia, trong số tất cả những người cậu từng thấy qua thì dung mạo của y tuyệt đối thuộc hàng đứng đầu. Dáng người thon dài, khí chất xuất trần, hoàn toàn là kiểu người dễ gây chú ý, khiến người ta không thể không nhìn lại.
Tật Vô Ngôn không kìm được lên tiếng hỏi: “Người kia là ai vậy?”
Hai gia phó đi phía trước đang chuyên tâm dẫn đường, nghe vậy thì liền hỏi lại: “Ở đâu ạ?”
“Bên kia.” Tật Vô Ngôn đưa tay chỉ về phía gốc cây đại thụ đối diện sân huấn luyện.
Hai gia phó nheo mắt nhìn về phía xa, thầm nghĩ khoảng cách xa như vậy mà Vô Ngôn thiếu gia cũng nhìn ra được, thật đúng là không đơn giản.
Chờ khi họ nhận ra bóng người kia là ai, sắc mặt đã lập tức thay đổi rõ rệt. Cả hai đảo mắt nhìn quanh, nhưng lại không thấy người vẫn thường đi cùng nam tử đâu.
“Không xong, thiếu gia sao lại ra ngoài rồi? Lại còn có một mình đứng ở đó nữa.” Một gia phó sốt ruột nói: “Vô Ngôn thiếu gia, xin ngài đợi cho một lát, chúng tôi cần đi trước một chút.”
Vừa dứt lời còn chưa kịp để Tật Vô Ngôn mở miệng, hai người đã vội vàng chạy nhanh về phía nam tử kia. Nhìn qua cũng thấy bọn họ vô cùng lo lắng.
Tật Vô Ngôn đứng nguyên tại chỗ nhìn theo, sau đó rồi cũng cất bước đi theo.
Khi cậu vừa đi tới, trong sân cũng có mấy người khác đang tiến về phía nam tử dưới gốc cây.
Tật Vô Ngôn chắp tay: “Làm phiền hai vị dẫn đường.”
Hai gia phó thấy Vô Ngôn thiếu gia cư xử khiêm tốn thì lập tức có thiện cảm, vội vàng đi trước dẫn đường.
Phần gia quá rộng, Tật Vô Ngôn mới đến nên rất dễ bị lạc đường, đúng là cần có người dẫn đi mới được.
Ba người đi ngang qua một sân huấn luyện, Tật Vô Ngôn ngẩng đầu nhìn nhóm thanh niên đang rèn luyện trong sân. Ánh mắt cậu bỗng dừng lại dưới một gốc cây lớn bên cạnh sân tập.
Ở đó có một nam tử trẻ tuổi đang đứng, đối phương mặc một bộ trường y, mái tóc đen xõa buông xuống theo vạt áo nhẹ lay trong gió. Nam tử lúc này đang chăm chú nhìn về phía sân huấn luyện, nếu không để ý kỹ thì khó mà phát hiện vẻ mờ mịt cùng ánh mắt trống rỗng kia trên gương mặt đối phương.
Dù khoảng cách khá xa, nhưng Tật Vô Ngôn vẫn có thể nhìn rõ dung mạo tuấn tú khác thường của nam tử kia, trong số tất cả những người cậu từng thấy qua thì dung mạo của y tuyệt đối thuộc hàng đứng đầu. Dáng người thon dài, khí chất xuất trần, hoàn toàn là kiểu người dễ gây chú ý, khiến người ta không thể không nhìn lại.
Tật Vô Ngôn không kìm được lên tiếng hỏi: “Người kia là ai vậy?”
Hai gia phó đi phía trước đang chuyên tâm dẫn đường, nghe vậy thì liền hỏi lại: “Ở đâu ạ?”
“Bên kia.” Tật Vô Ngôn đưa tay chỉ về phía gốc cây đại thụ đối diện sân huấn luyện.
Hai gia phó nheo mắt nhìn về phía xa, thầm nghĩ khoảng cách xa như vậy mà Vô Ngôn thiếu gia cũng nhìn ra được, thật đúng là không đơn giản.
“Không xong, thiếu gia sao lại ra ngoài rồi? Lại còn có một mình đứng ở đó nữa.” Một gia phó sốt ruột nói: “Vô Ngôn thiếu gia, xin ngài đợi cho một lát, chúng tôi cần đi trước một chút.”
Vừa dứt lời còn chưa kịp để Tật Vô Ngôn mở miệng, hai người đã vội vàng chạy nhanh về phía nam tử kia. Nhìn qua cũng thấy bọn họ vô cùng lo lắng.
Tật Vô Ngôn đứng nguyên tại chỗ nhìn theo, sau đó rồi cũng cất bước đi theo.
Khi cậu vừa đi tới, trong sân cũng có mấy người khác đang tiến về phía nam tử dưới gốc cây.
4
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
