TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31

Lăng Cửu Cửu ôm đầu, mặt mũi đầy ấm ức.

Không phải cậu sợ Lục Sâm đập nát đầu mình. Những ngày sống cùng nhau, cậu biết anh sẽ không làm vậy.

Lục Sâm đánh đầu cậu đơn giản vì cậu làm sai điều gì đó... dù cậu cũng không biết mình sai chỗ nào.

Thấy mắt Lăng Cửu Cửu đỏ hoe vì tủi thân, như thể sắp khóc đến nơi, tim Lục Sâm chợt mềm nhũn.

Anh đưa tay xoa nhẹ mái tóc mềm mại của cậu, giọng cũng dịu đi:

“Sau này ai mà dám bắt nạt cậu như vậy nữa, thì cứ cắn hắn. Cắn không lại thì chạy.”

Lăng Cửu Cửu chỉ vào đầu mình:

“Nhưng nếu tôi cắn người ta, sẽ bị đập vỡ đầu đó. Nếu tôi không cắn, họ sẽ không làm vậy mà còn đưa tôi về để nghiên cứu.”

Lục Sâm không biết cái đầu nhỏ của nhóc con này đã bị nhồi nhét những gì, chỉ đành bất lực nói:

“Cậu có biết bị đưa đi nghiên cứu thì sẽ ra sao không?”

Lăng Cửu Cửu mở to đôi mắt tròn xoe, mờ mịt lắc đầu.

Lục Sâm rút dao ra, nhẹ nhàng đặt trước ngực cậu, vẻ mặt nghiêm nghị:

“Họ sẽ dùng dao mổ bụng cậu ra, moi hết nội tạng, đến cuối cùng có khi chỉ chừa lại cái đầu, để cậu muốn chết cũng không chết nổi.”

Lục Sâm không hề dọa cậu. Anh từng tận mắt chứng kiến lũ điên trong phòng thí nghiệm nghiên cứu tang thi thế nào.

Bởi đối tượng là những cái xác không còn ý thức con người, nên anh chưa từng cảm thấy đó là điều tàn nhẫn.

Nhưng khi nghĩ đến việc Cửu Cửu sẽ phải chịu cảnh đó, anh hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Không thể để ai biết được Cửu Cửu là bán thi.

Lục Sâm kiềm chế lại cảm xúc, lau khô tóc cho cậu xong thì đứng dậy thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi nơi này vào ngày mai.

Lăng Cửu Cửu nhìn thấy anh bận rộn lui tới, cũng nhận ra anh định làm gì.

Lục Sâm sắp đi rồi. Anh sẽ quay lại thế giới của loài người.

Lăng Cửu Cửu lặng lẽ nhìn anh, không nói lời nào, ánh mắt như keo dính lấy từng bước đi của anh, Lục Sâm đi đến đâu, cậu nhìn theo đến đó.

Cảm nhận được nhóc con trên giường đang tụt mood trầm trọng, Lục Sâm dừng tay, mỉm cười hỏi:

“Bị tôi gõ đầu nên cậu giận à?”

Lăng Cửu Cửu ngẩn ra một chút, rồi lắc đầu thật chậm.

“Bị bắt nạt nên thấy tủi?”

Cậu vẫn lắc đầu.

“Vậy là... đói rồi?”

Nghĩ tới chuyện cậu bị bắt khi ở ngoài, chắc vẫn chưa ăn gì, Lục Sâm liền vào bếp làm sashimi từ một con cá vừa mổ xong, mang tới cho cậu.

Lăng Cửu Cửu lần này không lắc đầu nữa, nhưng chỉ ăn được hai miếng liền đặt đũa xuống.

Bình thường cậu ăn liền hai con cá, hôm nay lại chỉ ăn hai miếng cho nên như vậy là quá bất thường.

Lục Sâm tưởng cậu gặp vấn đề về sức khỏe, thế là vội vàng đặt cậu nằm xuống giường, cẩn thận vén áo kiểm tra.

Xem hồi lâu, Lục Sâm lật người cậu lại, cuối cùng cũng tìm thấy nguyên nhân.

Ở thắt lưng Lăng Cửu Cửu có một vết thương mới toanh, khá sâu, rất có thể đã tổn thương đến thận.

“Khó chịu không?” Lục Sâm nhíu mày, giọng trầm xuống.

Lăng Cửu Cửu lắc đầu, từ từ gạt tay anh ra.

Cậu không thấy đau, nhưng tay của Lục Sâm bỗng nhiên nóng ran, chạm vào lại thấy khó chịu.

15

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.