0 chữ
Chương 4
Chương 4
“Không phải ngươi thì còn ai!” Ánh mắt Tiêu hoàng đế như lưỡi dao sắc bén, nhìn nàng chẳng khác nào nhìn con rắn độc: “Nàng ấy là muội muội ruột của ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm đến vậy?”
“Hoàng thượng, đừng trách tỷ tỷ, tỷ tỷ biết muội có long thai của hoàng thượng, tỷ ấy hận muội, giận muội. Tất cả đều là thϊếp đáng chịu.” Vân Mị vẫn ôn nhu thiện lương như trước, gương mặt nhỏ nhắn đẫm lệ khiến Tiêu hoàng đế đau lòng.
“Nàng có gì sai? Trẫm muốn một nữ nhân, còn cần nàng ta đồng ý sao?” Tiêu hoàng đế vươn tay về phía Vân Thư, ánh mắt đầy vẻ ác độc: “Mau đưa thuốc giải ra đây!”
Thuốc giải ư? Không phải nàng hạ độc, thì làm gì có thuốc giải? Vân Thư lặng lẽ nhìn nam nhân mà nàng đã từng yêu sâu đậm, phu quân nàng tin tưởng nhất, vậy mà lại không tin nàng!
Khóe miệng nàng nhếch lên một nụ cười châm biếm, ánh mắt Tiêu hoàng đế lạnh lẽo: “Ngươi cười cái gì!”
“Hoàng thượng, ngài từng nói, trên đời này ngài chỉ tin mỗi mình ta.” Những năm qua, vào lúc khó khăn nhất, nàng luôn ở bên hắn, vì hắn bày mưu tính kế, xông pha nguy hiểm, hắn đã từng nói, cả đời này hắn chỉ tin một mình nàng.
“Chính vì trẫm tin ngươi, nên ngươi mới dám cấu kết với Viễn Định Hầu! Vân Thư, ngươi đã phụ lòng trẫm?”
“Ha ha ha... Tiêu Diệc Sâm, người mà Vân Thư ta không phụ nhất chính là ngươi!” Tiếng cười của nàng mang theo sự tuyệt vọng tận cùng: “Ta đối đãi với ngươi thế nào, trong lòng ngươi rõ hơn ai hết. Khi ta vắt óc bày mưu tính kế đối phó Viễn Định Hầu, ngươi lại...”
“Chát!”
Một cái tát như trời giáng khiến nàng bừng tỉnh. Chỉ là, trái tim nàng đau hơn bất cứ vết thương nào.
“Vân Thư! Ngươi luôn miệng nói mình đã trả giá vì trẫm thế nào, tài trí hơn người ra sao. Sao, ngươi cho rằng không có ngươi, trẫm không thể loại bỏ Viễn Định Hầu ư? Hóa ra trong thâm tâm, ngươi chưa từng công nhận trẫm! Ngươi cũng giống như bọn họ!”
Trong mắt hắn tràn ngập lửa giận. Ánh mắt của nàng khiến hắn nhớ lại những kẻ từng khinh miệt hắn. Trong số các hoàng tử, hắn tự nhận mình tài giỏi nhất, chỉ tiếc không có mẫu thân với gia thế hiển hách. Nhưng điều đó không quan trọng, hắn sẽ dùng thực lực của mình chứng minh cho tất cả thấy, hắn mới là người xứng đáng ngồi trên ngai vàng!
Thế nhưng, khi hắn nắm được giang sơn trong tay, điều hắn thường nghe được lại là cái tên Tiêu hoàng hậu. Mọi người kính sợ nàng, thậm chí còn hơn cả hắn!
“Hoàng thượng, đừng trách tỷ tỷ, tỷ tỷ biết muội có long thai của hoàng thượng, tỷ ấy hận muội, giận muội. Tất cả đều là thϊếp đáng chịu.” Vân Mị vẫn ôn nhu thiện lương như trước, gương mặt nhỏ nhắn đẫm lệ khiến Tiêu hoàng đế đau lòng.
“Nàng có gì sai? Trẫm muốn một nữ nhân, còn cần nàng ta đồng ý sao?” Tiêu hoàng đế vươn tay về phía Vân Thư, ánh mắt đầy vẻ ác độc: “Mau đưa thuốc giải ra đây!”
Thuốc giải ư? Không phải nàng hạ độc, thì làm gì có thuốc giải? Vân Thư lặng lẽ nhìn nam nhân mà nàng đã từng yêu sâu đậm, phu quân nàng tin tưởng nhất, vậy mà lại không tin nàng!
“Hoàng thượng, ngài từng nói, trên đời này ngài chỉ tin mỗi mình ta.” Những năm qua, vào lúc khó khăn nhất, nàng luôn ở bên hắn, vì hắn bày mưu tính kế, xông pha nguy hiểm, hắn đã từng nói, cả đời này hắn chỉ tin một mình nàng.
“Chính vì trẫm tin ngươi, nên ngươi mới dám cấu kết với Viễn Định Hầu! Vân Thư, ngươi đã phụ lòng trẫm?”
“Ha ha ha... Tiêu Diệc Sâm, người mà Vân Thư ta không phụ nhất chính là ngươi!” Tiếng cười của nàng mang theo sự tuyệt vọng tận cùng: “Ta đối đãi với ngươi thế nào, trong lòng ngươi rõ hơn ai hết. Khi ta vắt óc bày mưu tính kế đối phó Viễn Định Hầu, ngươi lại...”
“Chát!”
Một cái tát như trời giáng khiến nàng bừng tỉnh. Chỉ là, trái tim nàng đau hơn bất cứ vết thương nào.
Trong mắt hắn tràn ngập lửa giận. Ánh mắt của nàng khiến hắn nhớ lại những kẻ từng khinh miệt hắn. Trong số các hoàng tử, hắn tự nhận mình tài giỏi nhất, chỉ tiếc không có mẫu thân với gia thế hiển hách. Nhưng điều đó không quan trọng, hắn sẽ dùng thực lực của mình chứng minh cho tất cả thấy, hắn mới là người xứng đáng ngồi trên ngai vàng!
Thế nhưng, khi hắn nắm được giang sơn trong tay, điều hắn thường nghe được lại là cái tên Tiêu hoàng hậu. Mọi người kính sợ nàng, thậm chí còn hơn cả hắn!
7
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
