TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Nàng chỉ là một nữ nhân, lại là nữ nhân của hắn. Hắn muốn cho thiên hạ biết, hắn có thể nắm giữ vận mệnh của nàng, muốn nàng làm hoàng hậu thì làm hoàng hậu, muốn nàng làm tử tù thì làm tử tù!

Trong mắt hắn, Vân Thư thấy sự chán ghét chưa từng có. Hóa ra, phu quân luôn yêu thương, che chở nàng lại chôn giấu một mối hận sâu đến như vậy!

“Ta không có... Ngài biết mà...” Vân Thư có lẽ không thể tự lừa dối mình được nữa. Vân Mị giảo hoạt đến đâu, nếu không có sự cho phép của hoàng thượng, sao có thể tự do ra vào thiên lao, sao dám vô lễ với nàng, một người là hoàng hậu? Nàng vẫn luôn chờ đợi ngày hắn khải hoàn trở về, kết quả, thứ nàng nhận lại chỉ là oán hận, trách móc, vô tình!

Khóe miệng Vân Mị nhếch lên một nụ cười lạnh, rồi nhanh chóng biến mất: “Hoàng thượng, nơi này cứ giao cho Mị Nhi. Trời lạnh, mời hoàng thượng sớm hồi cung nghỉ ngơi.”

“Mị Nhi, độc của nàng...” Hắn cẩn thận nắm lấy đôi tay Vân Mị, chợt nhớ ra điều gì, liền lấy từ bên hông một viên đan dược màu đỏ thẫm: “Nàng hãy uống viên giải độc đan này."

Giải Độc Đan? Đồng tử Vân Thư co rụt lại, chẳng phải hắn nói đã không còn sao? Một năm trước, nàng vì hắn mà trúng kịch độc, hắn đau lòng nói rằng đáng lẽ không nên ăn viên giải độc đan duy nhất trên đời, còn bây giờ... Ha ha, thật nực cười, thánh dược giải bách độc lại được dùng để chữa đôi bàn tay nhỏ bé của Vân Mị.

Chút độc này, đối với người Vân gia mà nói chẳng đáng là gì!

“Hoàng thượng...” Vân Mị đỏ mặt: “Thuốc này trân quý như vậy...”

”Trân quý đến đâu cũng không bằng nàng và hoàng nhi.”

Đủ rồi! Ta không muốn nghe nữa! Ta không muốn nghe những lời ngon tiếng ngọt phu quân ta dành cho người khác! Hơn nữa, người đó lại là muội muội ruột thịt ta hết mực yêu thương!

Hoàng nhi? Vân Thư dường như nghĩ ra điều gì, trong mắt thoáng hiện vẻ cầu xin: “Hoàng thượng, dù ngài hận ta thế nào, hài nhi trong bụng ta vẫn là cốt nhục của ngài, xin đừng làm hại nó...” Nàng hiểu rõ Tiêu Diệc Sâm, hắn sẽ diệt cỏ tận gốc! Nhưng đây là con của họ mà!

“Câm miệng! Ngươi tự biết rõ nghiệt chủng trong bụng là của ai!” Hắn đột nhiên rút kiếm bên hông, nhưng bị Vân Mị ngăn lại: “Hoàng thượng, xin đừng làm hại tỷ tỷ, Mị nhi cầu xin ngài!”

Nước mắt nàng ta tuôn rơi như mưa: “Coi như... coi như là tích đức cho hoàng nhi của chúng ta đi!”

Nhắc đến hài nhi trong bụng Vân Mị, ánh mắt Tiêu hoàng đế quả nhiên dịu đi vài phần. Đúng vậy, vẫn còn chuyện chưa giải quyết, có lẽ Mị Nhi có thể khiến tỷ tỷ mình nói ra sự thật.

7

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.