0 chữ
Chương 39
Chương 39
“Tiểu thư nói, mới về phủ không muốn làm lớn chuyện, chỉ muốn sống yên ổn…”
Thúy Nhi cố gắng nhớ lại từng lời Liễu Vân Thư dặn, không dám nói sai.
Nhị di nương híp mắt nhìn nàng:
“Chuyện này còn ai biết không? Những cái bánh đâu?”
“Không ai biết cả. Tiểu thư bảo không được nói ra, bánh không ăn được nên đã vứt bỏ rồi.”
“Vứt đi rồi? Chứng cứ quan trọng như thế…” Nhị di nương bực bội. Bà ta từng nghĩ Liễu Vân Thư là kẻ có chút khôn ngoan, ai ngờ chỉ là một kẻ tầm thường nhát gan! Giờ bà ta muốn mượn chuyện này để mách lão phu nhân cũng không được.
Thúy Nhi rụt cổ, giọng lí nhí:
“Tiểu thư nói… thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện…”
Nhị di nương chán chẳng buồn nghe thêm, sợ rằng nàng ta còn làm mình tức chết.
“Được rồi, sau này có chuyện gì, ta sẽ tìm ngươi. Phần thưởng cũng sẽ không thiếu. Nhưng nếu để lộ, ngươi tự biết hậu quả.” Giọng nói của bà đầy đe dọa.
“Nô tỳ không dám! Đa tạ di nương ban thưởng!”
Nhị di nương cười nhạt:
“Đi đi.”
Khi Thúy Nhi về lại phòng bếp, lấy thực phẩm trở về Trúc viện, nàng kể lại toàn bộ những gì Nhị di nương nói với mình cho Liễu Vân Thư nghe.
“Rất tốt. Thúy Nhi làm rất tốt.” Liễu Vân Thư mỉm cười nhàn nhạt. “Chuyện của Hy thiếu gia lần trước không thành, Nhị di nương chắc chắn sẽ còn hành động tiếp.”
"Tiểu thư làm sao biết Nhị di nương chính là người đã dụ dỗ Hy thiếu gia lên núi hôm đó?" Ngọc Nhi không hiểu tại sao tiểu thư của mình lại khẳng định như vậy.
“Em có biết tại sao ta để em ra vào thường xuyên, còn Thúy Nhi lại phải ở trong phòng không?”
Ngọc Nhi và Thúy Nhi nhìn nhau. Liễu Vân Thư mỉm cười nhè nhẹ:
“Nếu bây giờ em ra ngoài nhìn vào giả sơn bên ngoài viện, sẽ thấy một dấu chân rất sâu. Tên gia đinh đó đã đứng bên ngoài quan sát rất lâu. Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội ra tay với em, nhưng hắn lại cố ý chờ đến khi Thúy Nhi rời khỏi phòng mới dẫn nàng đi.”
Lúc này, hai nha hoàn mới hiểu ra. Hóa ra tiểu thư đã cố tình sắp đặt. Những kẻ đó từ đầu đã nhắm vào Thúy Nhi để moi thông tin.
“Những ngày gần đây, ta cố ý thể hiện sự xa cách với Thúy Nhi trước mặt người ngoài, khiến những kẻ biết chuyện của Hy thiếu gia tin rằng ta đã không còn tin tưởng nàng sau lần bị phản bội. Điều này sẽ làm họ nghĩ rằng tình cảm chủ tớ giữa chúng ta đã rạn nứt, và việc khai thác thông tin từ Thúy Nhi sẽ dễ dàng hơn.”
Nghe đến chữ “phản bội,” Thúy Nhi xấu hổ cúi đầu.
“Tiểu thư vừa mới trở về phủ, tại sao Nhị di nương lại muốn hãm hại người?” Ngọc Nhi bức xúc thay cho tiểu thư của mình.
“Bà ta không định hại ta, mà là muốn hại phu nhân.”
Liễu Vân Thư cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng.
Lúc đó, lão phu nhân cùng vài di nương khác đều lên Thiên Phúc tự, còn Lôi thị ở lại phủ để tiếp đón nàng, "sao chổi" vừa được đưa về. Nếu trong thời gian này, Hy thiếu gia xảy ra chuyện, toàn bộ trách nhiệm sẽ đổ lên đầu Lôi thị.
“Điều này ta nhận ra được từ lời của Ngũ di nương.” Liễu Vân Thư trầm ngâm. “Bà ta khẳng định Lôi thị đã hạ độc bánh để hại mình. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn Ngũ di nương cũng sẽ nói điều tương tự trước mặt mọi người. Khi đó, Lôi thị sẽ bị đẩy vào rắc rối.”
Nụ cười của nàng càng lúc càng sắc lạnh:
“Lần trước coi như bỏ qua, nhưng lần này Nhị di nương lại dám dùng cả mạng sống của ta để hãm hại Lôi thị! Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Nhưng nếu có kẻ dám hại ta, thì ta nhất định trả gấp mười lần!”
Thúy Nhi cố gắng nhớ lại từng lời Liễu Vân Thư dặn, không dám nói sai.
Nhị di nương híp mắt nhìn nàng:
“Chuyện này còn ai biết không? Những cái bánh đâu?”
“Không ai biết cả. Tiểu thư bảo không được nói ra, bánh không ăn được nên đã vứt bỏ rồi.”
“Vứt đi rồi? Chứng cứ quan trọng như thế…” Nhị di nương bực bội. Bà ta từng nghĩ Liễu Vân Thư là kẻ có chút khôn ngoan, ai ngờ chỉ là một kẻ tầm thường nhát gan! Giờ bà ta muốn mượn chuyện này để mách lão phu nhân cũng không được.
Thúy Nhi rụt cổ, giọng lí nhí:
“Tiểu thư nói… thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện…”
Nhị di nương chán chẳng buồn nghe thêm, sợ rằng nàng ta còn làm mình tức chết.
“Được rồi, sau này có chuyện gì, ta sẽ tìm ngươi. Phần thưởng cũng sẽ không thiếu. Nhưng nếu để lộ, ngươi tự biết hậu quả.” Giọng nói của bà đầy đe dọa.
Nhị di nương cười nhạt:
“Đi đi.”
Khi Thúy Nhi về lại phòng bếp, lấy thực phẩm trở về Trúc viện, nàng kể lại toàn bộ những gì Nhị di nương nói với mình cho Liễu Vân Thư nghe.
“Rất tốt. Thúy Nhi làm rất tốt.” Liễu Vân Thư mỉm cười nhàn nhạt. “Chuyện của Hy thiếu gia lần trước không thành, Nhị di nương chắc chắn sẽ còn hành động tiếp.”
"Tiểu thư làm sao biết Nhị di nương chính là người đã dụ dỗ Hy thiếu gia lên núi hôm đó?" Ngọc Nhi không hiểu tại sao tiểu thư của mình lại khẳng định như vậy.
“Em có biết tại sao ta để em ra vào thường xuyên, còn Thúy Nhi lại phải ở trong phòng không?”
Ngọc Nhi và Thúy Nhi nhìn nhau. Liễu Vân Thư mỉm cười nhè nhẹ:
“Nếu bây giờ em ra ngoài nhìn vào giả sơn bên ngoài viện, sẽ thấy một dấu chân rất sâu. Tên gia đinh đó đã đứng bên ngoài quan sát rất lâu. Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội ra tay với em, nhưng hắn lại cố ý chờ đến khi Thúy Nhi rời khỏi phòng mới dẫn nàng đi.”
“Những ngày gần đây, ta cố ý thể hiện sự xa cách với Thúy Nhi trước mặt người ngoài, khiến những kẻ biết chuyện của Hy thiếu gia tin rằng ta đã không còn tin tưởng nàng sau lần bị phản bội. Điều này sẽ làm họ nghĩ rằng tình cảm chủ tớ giữa chúng ta đã rạn nứt, và việc khai thác thông tin từ Thúy Nhi sẽ dễ dàng hơn.”
Nghe đến chữ “phản bội,” Thúy Nhi xấu hổ cúi đầu.
“Tiểu thư vừa mới trở về phủ, tại sao Nhị di nương lại muốn hãm hại người?” Ngọc Nhi bức xúc thay cho tiểu thư của mình.
“Bà ta không định hại ta, mà là muốn hại phu nhân.”
Liễu Vân Thư cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng.
Lúc đó, lão phu nhân cùng vài di nương khác đều lên Thiên Phúc tự, còn Lôi thị ở lại phủ để tiếp đón nàng, "sao chổi" vừa được đưa về. Nếu trong thời gian này, Hy thiếu gia xảy ra chuyện, toàn bộ trách nhiệm sẽ đổ lên đầu Lôi thị.
Nụ cười của nàng càng lúc càng sắc lạnh:
“Lần trước coi như bỏ qua, nhưng lần này Nhị di nương lại dám dùng cả mạng sống của ta để hãm hại Lôi thị! Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Nhưng nếu có kẻ dám hại ta, thì ta nhất định trả gấp mười lần!”
3
0
1 tháng trước
6 ngày trước