TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38

“Tiểu thư…”

“Tin rằng rất nhanh sẽ có người mời em đi uống trà. Nếu có phần thưởng gì, em cứ nhận lấy.”

Sắc mặt Thúy Nhi lập tức thay đổi, nàng nhận ra điều gì đó. Vội vàng quỳ xuống, nàng run rẩy thề thốt:

“Tiểu thư yên tâm, nô tỳ tuyệt đối không phản bội tiểu thư! Nô tỳ sẽ không nhận gì hết, chỉ nghe lời tiểu thư thôi!”

“Không.” Liễu Vân Thư khẽ lắc đầu, ánh mắt bình thản nhưng sắc bén.

“Ta bảo em nhận thì cứ nhận. Những thứ đó có thể là đảm bảo cho cuộc sống của em khi ra khỏi phủ sau này. Quan trọng hơn, em phải chuyển toàn bộ những gì người đó nói lại cho ta. Còn về chuyện của Ngũ di nương, ta sẽ chỉ cho em cách trả lời…”

Khi Ngọc Nhi mồ hôi nhễ nhại trở về, nàng thấy Thúy Nhi ngồi cạnh Liễu Vân Thư với sắc mặt có phần tái nhợt.

“Ra ngoài lấy ít thực phẩm từ phòng bếp về đi.”

“Dạ, tiểu thư.”

Nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, Thúy Nhi bước ra, tim đập thình thịch. Nàng cảm thấy những gì tiểu thư vừa nói chắc chắn sẽ sớm được thực hiện. Dù trong lòng sợ hãi, nhưng nghĩ đến việc có thể rời khỏi phủ Hầu, nàng cắn răng, cố tỏ vẻ bình tĩnh đi về hướng phòng bếp.

Khi vừa đến góc rẽ, một đôi tay mạnh mẽ bất ngờ bịt lấy miệng nàng. Thúy Nhi mở to mắt, ra sức giãy giụa.

“Muốn sống thì im lặng! Đợi lát nữa sẽ có phần thưởng cho ngươi!”

Nghe vậy, Thúy Nhi lập tức ngừng chống cự. Người đó nhét vào tay nàng một thỏi bạc lớn.

“Đây chỉ là chút đỉnh, im lặng đi theo ta, sẽ còn nhiều hơn nữa!”

Thúy Nhi thoáng do dự, cuối cùng vẫn nhận lấy bạc, gật đầu.

Người hầu dẫn nàng đến một góc viện, vẻ mặt lộ rõ sự khinh miệt.

Khi bước vào sân, Thúy Nhi nhìn thấy Nhị di nương với trang phục rực rỡ, khắp người là châu báu. Bà ta mỉm cười, cúi đầu nhìn nàng:

“Thật là một nha hoàn đáng yêu.”

Thúy Nhi vội quỳ xuống:

“Nô tỳ tham kiến Nhị di nương.”

“Ngươi hầu hạ Lục tiểu thư, chắc chịu không ít ấm ức nhỉ? Ta nghe nói gần đây cô ta xa lánh ngươi?”

“Chuyện đó… tiểu thư có lẽ là…”

“Ngươi trông lanh lợi, ta rất thích.” Nhị di nương cười, ra hiệu cho bà vυ" bên cạnh.

Bà vυ" đưa ra một chiếc vòng ngọc xanh biếc, đặt trước mặt Thúy Nhi:

“Đây là phần thưởng của di nương, mau nhận đi.”

“Tiểu thư nhà ngươi chắc không hào phóng thế này đâu. Nhị di nương đối với người hầu luôn rất rộng rãi, ai cũng biết.”

“Nô tỳ… nô tỳ không dám…”

“Đương nhiên, vòng này không phải cho không. Ngươi chỉ cần trả lời vài câu hỏi là được.”

Thúy Nhi nghe vậy, chần chừ rồi cẩn thận nhận lấy chiếc vòng:

“Không biết di nương muốn hỏi gì?”

“Yên tâm, không phải chuyện gì bất lợi cho chủ tử của ngươi. Chỉ cần kể cho ta nghe sáng nay Ngũ di nương đến Trúc viện, đã xảy ra chuyện gì.”

Thúy Nhi suy nghĩ một lúc rồi kể lại mọi chuyện theo lời dặn của Liễu Vân Thư.

Nghe xong, Nhị di nương vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng lại dâng lên cơn giận:

“Nói vậy, Lục tiểu thư phát hiện bánh có độc, Ngũ di nương liền nổi giận?”

“Dạ, Ngũ di nương một mực không thừa nhận, còn nói tiểu thư bụng dạ hẹp hòi, rồi bỏ đi.”

“Chuyện lớn như vậy sao không báo lão phu nhân?”

“Tiểu thư nói không có bằng chứng, nếu Ngũ di nương không thừa nhận, lão phu nhân sẽ nghĩ tiểu thư vu khống hãm hại người khác.”

Thật là đồ nhát gan. Nếu nàng ta thật sự báo lên, bánh có độc vẫn còn, Ngũ di nương chắc chắn không thể thoát.

“Còn gì nữa?”

4

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.