TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 131
Chương 131

Cũng phải thôi, Lôi công tử kia đã dám giữa ban ngày ban mặt vô lễ với Vân Thư, ai biết được ban đêm hắn sẽ làm ra chuyện gì.

Tại Trúc viện, Hạ Hà đứng canh trước cửa phòng của Ngũ di nương, cả viện im lặng như tờ.

"Đáng ghét!" Trong một gian phòng khác, Lôi Chấn đập mạnh xuống bàn. Hắn chịu nỗi nhục nhã thế này làm sao ngủ nổi? Từ khi cô hắn trở về từ viện lão phu nhân, bà không nói một lời nào với hắn, chắc chắn là đang tức giận.

Cái con nha đầu đáng chết kia! Nếu nàng chịu ngoan ngoãn, hắn cũng đâu đến nỗi mất bình tĩnh. Hắn để mắt đến nàng, đó là phúc phận của nàng, vậy mà nàng lại không biết điều! Phải biết rằng, Lôi Chấn hắn sớm muộn gì cũng có ngày đắc ý vinh hiển. Hôm nay chịu nhục, ngày khác hắn sẽ đòi lại gấp bội!

Tuy vậy, điều khiến hắn an tâm là phụ thân dường như cũng không nể mặt phủ Hầu cho lắm. Hắn đã nghĩ người của phủ Tướng quân sẽ nhanh chóng tới bắt hắn về, nhưng đến giờ vẫn không động tĩnh. Lão phu nhân dù bề ngoài nghiêm khắc, rốt cuộc cũng chỉ là một bà lão, hậu viện này vẫn sẽ do dì hắn định đoạt.

Hắn uống một ngụm trà lớn, thầm tính toán, nếu sau này còn gặp Lục biểu muội, nhất định phải cho nàng biết thế nào là lợi hại! "Lục biểu muội, cứ đợi đấy!"

Ánh nến trong phòng hắt lên khung cửa sổ, đột nhiên, một bóng người vụt qua.

"Ai đó?!" Lôi Chấn cảnh giác đứng bật dậy. Tốt thôi, hóa ra trong phủ Hầu này cũng có người dám giám sát hắn!

Hắn mạnh mẽ đá tung cửa phòng, cầm theo trường kiếm đuổi theo bóng người kia.

Người đó cực kỳ lanh lẹ, chỉ trong chớp mắt đã rẽ vào một con đường nhỏ, dẫn đến một lối mòn quanh co trong rừng, không rõ hướng đi.

"Hừ, tưởng thế này thì ta sẽ sợ sao?" Hắn vén vạt áo, lao vào màn đêm.

Nhưng càng đi sâu, Lôi Chấn càng nhận ra mình đã đến sát tường một tiểu viện. Từ một căn phòng trong đó phát ra ánh sáng.

Đây là nơi nào?

"Hạ Hà, mang thêm một chậu nước nóng vào đây."

Một giọng nói dịu dàng vang lên, Lôi Chấn nhướn mày. Trong phòng dường như là một nữ nhân.

Chợt thấy một nha hoàn bưng chậu nước nóng đi vào, khi cánh cửa hé mở, hơi nước mờ mịt lập tức bốc ra. Hắn nhanh chóng nhận ra nha hoàn này chính là người luôn đi theo Lục biểu muội.

Xem ra, đây chính là nơi Lục biểu muội ở. Người trong phòng kia…

Ánh mắt Lôi Chấn trở nên lạnh lẽo. Suy nghĩ một lúc, hắn xé một mảnh vạt áo, che kín mặt mình.

Không chờ được đến sau này nữa, đêm nay hắn sẽ dọa cho con nha đầu kia một trận! Tất nhiên, không thể hủy hoại thanh danh của nàng, nếu không, phủ Hầu nhất định sẽ nghi ngờ hắn.

Lôi Chấn cúi thấp người, lợi dụng bụi tre che chắn bóng dáng, lặng lẽ tiến đến gần căn phòng.

"Di nương, cần thêm nước nóng không?" Giọng nói vọng ra khiến hắn cau mày. Di nương?

Ngay lúc đó, một cơn đau nhói ập tới nơi cổ.

"Người đâu! Có trộm!" Tiếng hét chói tai phá tan bầu không khí yên tĩnh, Xuân Hương giơ cao cây gậy trong tay, liên tiếp nện mạnh vào lưng Lôi Chấn. Là người từng luyện võ, sức của nàng không hề nhỏ. Một cú giáng trúng sau đầu khiến Lôi Chấn choáng váng, ngã gục xuống đất.

Vài tên thị vệ lập tức xuất hiện. Sau khi đánh Lôi Chấn đến bất động, Xuân Hương buông cây gậy, hô lớn: "Nhanh, xem tên to gan nào dám đột nhập, trói hắn lại!"

Sự việc ở Trúc viện nhanh chóng kinh động đến lão phu nhân, khiến cả phủ Hầu bừng sáng như ban ngày.

1

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.