TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Bắt nạt (2)

Cô bé không ngờ mẹ mình lại tính toán đưa hai em trai lên thành phố học. Vậy còn cô bé thì sao?

Khoảnh khắc đó, một thứ cảm xúc mang tên "ghen tị" bắt đầu nhen nhóm trong lòng Đinh Yến.

***

"Anh có phải là thỏ không đấy? Sao chạy nhanh quá vậy!"

Đinh Dao chống đầu gối thở dốc. Cô lại một lần nữa không đuổi kịp anh trai.

Muốn tìm chỗ ngồi nghỉ một lát, nhưng với tính sạch sẽ của mình, cô thật sự không thể ngồi bừa xuống đất được.

Ngẩng đầu nhìn quanh, cô nhận ra một sân nhỏ phía xa trông có vẻ quen thuộc. Hóa ra đây là nơi bà nội Đinh làm việc.

Qua đó ngồi nghỉ một chút chắc không sao đâu nhỉ? Đinh Dao nghĩ vậy.

"Cậu là ai thế?"

Nghe thấy giọng nói, Đinh Dao quay đầu lại, phát hiện trên bức tường thấp phía sau có một cô bé đang nằm bò ra nhìn mình. Nhìn tuổi tác, chắc cũng xấp xỉ cô.

"Mình tên là Đinh Dao, còn cậu?"

Trong trí nhớ, cô chưa từng gặp cô bé này. Chẳng lẽ là họ hàng đến chơi?

"Đinh Dao! Mình biết cậu, cậu sống trên thành phố mà!"

Nghe thấy tên cô, cô bé kia vỗ tay một cái, sau đó chỉ vào phía sau mình cười nói: "Mình tên là Hàn Tiểu Mẫn, sống ở đây."

Họ Hàn? Lại còn sống trong nhà đại đội trưởng...

Đinh Dao chợt nhớ bà nội Đinh từng nhắc đến việc em gái của đại đội trưởng gả sang thôn bên cạnh, hình như là nhà họ Hàn. Vậy cô bé này là cháu ngoại của đại đội trưởng sao?

"Cậu ở nhà một mình à?"

"Ừm, người nhà mình ra ngoài hết rồi, anh họ thì học ở công xã, trời chưa sáng đã được cậu đưa đi. Mẹ mình làm việc ở đằng kia kìa."

Cô bé hoàn toàn không có chút cảnh giác nào. Hơn nữa, đối diện với một cô gái xinh xắn cùng tuổi, cô bé lại càng không đề phòng, thao thao bất tuyệt kể hết mọi chuyện.

Đinh Dao nhìn theo hướng tay cô bé chỉ, đó là khu sân nhỏ nơi bà nội Đinh làm công việc may vá.

Không phải em gái của đại đội trưởng đã lấy chồng rồi sao? Về thăm nhà thì cũng không cần phải làm việc kiếm công điểm chứ?

Đinh Dao có chút khó hiểu. Dĩ nhiên, cô không biết rằng trước đó đã có một chuyện náo loạn liên quan đến vấn đề này.

"Có thể cho mình mượn một cái ghế ngồi một chút không?"

Tạm thời không nghĩ nhiều nữa, trước hết phải nghỉ ngơi một lát đã.

"Tất nhiên rồi, cậu vào đi!"

Hàn Tiểu Mẫn chỉ tay về phía cổng sân, tự mình trèo xuống khỏi bức tường thấp, nhanh nhẹn chạy đi lấy một chiếc ghế nhỏ.

Ở nông thôn, ban ngày hầu như không nhà nào khóa cửa, cùng lắm cũng chỉ khép hờ.

"Cậu vừa chạy đi đâu thế?"

Đợi Đinh Dao ngồi xuống, Hàn Tiểu Mẫn liền xáp lại gần. Trước đó cô bé đã nghe thấy tiếng động, tò mò nằm bò ra tường quan sát Đinh Dao một lúc lâu, không nhịn được mới lên tiếng.

Vì ở nhà một mình quá chán, lũ trẻ trong đại đội lại chẳng chịu chơi cùng, nên hiếm lắm mới gặp một người lạ.

"Mình đang đuổi theo anh trai. Cậu có thấy một cậu nhóc khoảng mười tuổi, da ngăm đen, hơi gầy chạy qua đây không?"

Hàn Tiểu Mẫn suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu. Cô bé có chút khó hiểu, anh trai cô bé cũng chẳng bao giờ chịu chơi cùng cô bé, nhưng cô bé nhất quyết không thèm đuổi theo họ.

Nghĩ vậy, cô bé tò mò hỏi: "Cậu đuổi theo anh trai cậu làm gì?"

Đinh Dao cảm thấy chuyện gia đình mình thật khó để giải thích rõ ràng với một cô bé mới mấy tuổi, nên chỉ đơn giản nói rằng mình đã chọc giận anh trai, muốn tìm cậu để xin lỗi và mong cậu tha thứ, cùng mình về nhà.

6

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.