TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Bắt nạt (1)

"Bọn em thì không dám mơ, nhưng Tiểu Quân với Tiểu Vĩ năm nay cũng sáu tuổi rồi, Dao Dao nhà chị chắc cũng sắp vào tiểu học nhỉ? Hay lần này anh chị đưa cả hai đứa nó lên cùng luôn đi, vừa có bạn học chung với Dao Dao, lại vừa giúp bảo vệ con bé ở trường. Chị thấy sao?"

"Chuyện này chắc là suy nghĩ của riêng em thôi nhỉ?"

Người phụ nữ này có thể ngu ngốc, nhưng Đinh Viện Triều chắc cũng phải có chút đầu óc chứ!

Chu Vân Mai cúi đầu chỉnh lại váy cho con gái, thong thả nói: "Không có hộ khẩu ở thành phố thì đâu dễ mà đi học được. Hơn nữa, em cũng biết nhà bọn chị nhỏ lắm, lần này đưa Vệ Hồng lên đã phải để nó ở chung phòng với Dao Dao rồi."

"Chuyện đó dễ thôi mà! Dù sao Vệ Hồng cũng đang học tiểu học ở đội sản xuất, đâu cần vội vã lên thành phố làm gì. Chị cứ đưa Tiểu Quân với Tiểu Vĩ đi trước đi..."

Đinh Dao trố mắt há mồm. Tống Tiểu Thúy lấy đâu ra mặt mũi mà dám nói để anh trai cô ở lại nông thôn, còn con trai bà ta thì được lên thành phố? Điên rồi sao?!

Cô lo lắng nhìn sang mẹ mình, sợ bà nhất thời mềm lòng mà đồng ý mất.

"Em dâu à, em nói đùa cũng thú vị thật đấy!"

Chu Vân Mai đâu có ngốc. Cả hai đứa con đều là con của bà, dù bà cưng chiều con gái hơn, nhưng con của người khác thì có là gì với bà đâu!

Nếu Đinh Viện Triều dám mở miệng nói chuyện này, Đinh Chấn Hoa dám đồng ý, bà nhất định sẽ làm ầm lên!

"Sao em không nói luôn là để chị nhường cả công việc cho em, tiện thể em vào thành phố chăm con đi? Làm ơn động não trước khi nói chuyện, đừng có mà mơ tưởng hão huyền nữa!"

Chu Vân Mai nói câu này không chút khách sáo, bà thật sự bị sự trơ trẽn của bà ta làm cho kinh ngạc!

Tống Tiểu Thúy bị chặn họng, mặt mày khó coi nhưng lại không tìm được lời nào để phản bác.

Đúng lúc đó, cổng sân bỗng nhiên vang lên một tiếng "Rầm!" Đinh Vệ Hồng không biết đã đứng đó từ bao giờ.

Đinh Dao vui mừng định chạy đến, nhưng lại bị một câu nói của anh trai làm cho sững lại tại chỗ.

"Con không đi!"

Nói xong, cậu nghiến răng quay người chạy vυ"t đi như một viên đạn nhỏ.

"Anh ơi!"

Đinh Dao vội vã xách váy chạy theo khi mẹ cô còn chưa kịp phản ứng. Chuyện của mẹ cô thì cô không lo, nhìn là biết bà hỏa lực đầy đủ, làm sao mà không đối phó được thím hai chứ.

Nhưng còn Đinh Vệ Hồng... Quả nhiên, như cô đã đoán, anh trai cô từ chối vào thành phố.

"Chị dâu, chị xem, ngay cả Vệ Hồng cũng không muốn đi, vậy thì..."

Câu chuyện bỗng nhiên rẽ sang hướng có lợi cho Tống Tiểu Thúy, bà ta mừng rơn.

Nếu Đinh Vệ Hồng chấp nhận ở lại quê, nhường cơ hội cho con trai bà ta, thì sau này bà ta có thể đối xử với nó tốt hơn một chút! Không đưa đi được cả hai, thì một đứa cũng được!

"Em để một đứa trẻ tự quyết định sao?"

Chu Vân Mai nhướng mày, không hề xem trọng sự phản đối của con trai.

Bà về quê là để đón con vào thành phố, chứ không phải để thương lượng với nó. Đồng ý hay không? Quan trọng lắm sao!

Tống Tiểu Thúy lại bị nghẹn lời, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất.

Tuy không đến mức xấu hổ, nhưng sắc mặt đã sầm xuống. Bà ta hậm hực dẫn hai đứa con trai về phòng.

Đinh Yến đứng đó cúi đầu nhìn xuống đất, có chút bối rối.

6

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.