TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

Còn Giang Vũ Bạch thì cũng xót xa cho cô ta, chỉ mong có thể luôn ở bên cạnh chăm sóc.

Nhưng anh ta sắp phải vào xưởng thép làm việc, sau này chắc chắn không thể ngày nào cũng đến thăm cô ta được.

Nghĩ tới chuyện đó, anh ta chỉ còn cách tìm lý do đưa cô ta về sống trong nhà họ Lâm, đặt ngay dưới mắt mình mới thấy yên tâm.

Ban đầu anh ta còn lo người nhà họ Lâm sẽ phản đối, nào ngờ chuyện lại được giải quyết trơn tru như vậy.

Nghĩ tới việc sắp có thể báo tin tốt này cho Giang Ngữ Ninh, trên gương mặt Giang Vũ Bạch không kìm được mà nở nụ cười ngọt ngào.

Tống Thải Hà càng vui mừng hơn, lập tức gật đầu đồng ý: “Ôi, thế thì tốt quá rồi! Ngày mai tôi sẽ đánh điện báo cho con bé, bảo nó chuẩn bị đồ đạc rồi nhanh chóng lên đường!”

“Có điều, ông thông gia à, ông khách sáo quá rồi. Còn lo ăn ở nữa mà còn trả tận năm đồng một tháng, liệu có hơi nhiều quá không...”

Lời còn chưa dứt thì đã bị Lâm Kiến Tuyết cắt ngang.

Cô mỉm cười gật đầu, tiếp lời: “Dì Tống nói đúng, năm đồng đúng là hơi nhiều thật. Hay là thế này, cho hai đồng một tháng thôi nhé? Dù sao Ngữ Ninh sống cùng nhà, ăn uống cũng không tốn kém gì mấy.”

Nghe tới đây, mặt Giang Vũ Bạch lập tức sầm xuống.

Anh ta quay phắt sang lườm Tống Thải Hà một cái, trong lòng rủa thầm: Nói nhiều làm gì!

Tốt rồi nhé, từ năm đồng còn lại hai đồng, mất toi ba đồng tiền công mỗi tháng!

Tống Thải Hà vốn chỉ định “làm bộ” khách sáo, ai ngờ Lâm Kiến Tuyết lại thật sự chấp nhận đề xuất ấy.

Giờ sự đã rồi, tên đã rời cung, bà ta chỉ còn biết gượng cười, phụ họa: “Kiến Tuyết nói phải, hai đồng... chắc cũng đủ để con bé xoay xở rồi...”

...

Chuyện này coi như đã được quyết định.

Sau bữa tối, Giang Vũ Ninh chủ động nhận phần rửa chén.

Lâm Kiến Tuyết tắm rửa xong, cô thay một bộ đồ ngủ bằng vải cotton rộng rãi rồi đi vào phòng ngủ. Vừa lau mái tóc ướt bằng khăn bông, cô vừa quan sát căn phòng xung quanh.

Căn phòng không lớn nhưng được dọn dẹp rất gọn gàng, ngăn nắp.

Một chiếc giường đôi bằng gỗ, một tủ ngăn kéo kiểu cũ, một chiếc bàn học cùng một cái ghế. Trên tường treo một tấm ảnh gia đình đã ngả màu theo năm tháng.

Trong ảnh, cô còn là một bé gái nhỏ với mái tóc tết hai bên, nép vào lòng mẹ, nụ cười trong trẻo vô tư.

Cô đã trở về ngôi nhà này nửa tháng rồi, nơi lưu giữ tất cả ký ức tuổi thơ và thời thiếu nữ của cô.

2

0

1 tuần trước

4 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.