TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Tần Tưởng Tưởng tuyệt đối không chịu rời đi.

Thế là cô ở lại, mang thai rồi sinh ra bé Lê Thanh Phong, sống cùng cha mẹ trong khu tập thể công nhân ở Thượng Hải. Cuộc sống xem ra vẫn dễ chịu, không phải hầu hạ mẹ chồng, không có chị em dâu phiền phức, mỗi tháng chồng lại gửi một nửa tiền lương và trợ cấp về cho cô.

Trong nhiều năm sau đó, người chồng đóng quân tận ngoài hải đảo không quay về Thượng Hải, còn cô cũng chẳng dắt con trai về thăm. Hai người cứ thế mỗi người một nơi, sống cảnh ly thân.

Mãi đến năm 1971, cô buộc phải đưa con trai theo quân đội chuyển xuống phía Nam. May mà khi đó, Lê Kiếm Tri vừa được điều đến căn cứ chính trên Thiên Đảo. Từ cảng Thượng Hải đến cảng Định Hải của Thiên Đảo, ngồi tuyến Trung Chiết số 2 mất khoảng mười tiếng lênh đênh trên biển.

Đặt chân lên đảo, Tần Tưởng Tưởng không sao thích nghi được với cuộc sống ở đây. Ngoài những khó khăn về điều kiện sinh hoạt, điều khiến cô khó chấp nhận nhất là địa vị phụ nữ trên đảo quá thấp, hoàn toàn trái ngược với Thượng Hải.

Ở Thượng Hải, nhà máy dệt may mọc lên như nấm, nữ công nhân đông đảo, nhiều người trong số họ còn kiếm tiền nhiều hơn cả chồng, là trụ cột kinh tế của gia đình. Vì nhà máy vận hành ba ca, các bà vợ bận rộn suốt ngày, nên cảnh chồng giặt giũ, nấu nướng, trông con là điều quá đỗi bình thường.

Nhưng không phải nơi nào trong nước cũng có nhà máy dệt. Gia đình sống chủ yếu dựa vào sức lao động của đàn ông. Phụ nữ chỉ quanh quẩn bên bếp, đến bữa cơm còn không được ngồi ăn chung. Câu khẩu hiệu “phụ nữ có thể chống nửa bầu trời” ở đây chỉ là lời nói suông.

Ở nông thôn, phụ nữ chẳng có chút địa vị thực tế nào. Dù được tính đầu người khi chia ruộng đất, họ vẫn không được làm chủ hộ, chỉ có thể phụ thuộc vào đàn ông mà sống, hệt như một cái bóng.

Là con gái một sinh ra và lớn lên trong nhà máy dệt ở Thượng Hải, Tần Tưởng Tưởng không sao hòa nhập nổi vào môi trường đầy định kiến trọng nam khinh nữ.

Trong khu nhà ở của quân nhân, có một chị vợ sinh đôi hai bé gái, cô thật lòng mừng cho người ta, vậy mà lại bị nói là “đâm bị thóc chọc bị gạo”, chỉ giỏi mỉa mai người khác.

Cô kể chuyện nữ công nhân thành phố tự kiếm tiền, mua dầu nghêu Bách Tước Linh, sắm quần áo đẹp, thì bị chụp mũ là khoe của, làm hỏng con gái nhà lành.

...

Tuy một phần là vì hoàn cảnh, nhưng phải nói thật, sau khi lên đảo, Tần Tưởng Tưởng đúng là khinh cái này, chê cái kia. Cô ghét cay ghét đắng nơi khỉ ho cò gáy này.

Cô ghét nhất là bị người ta nói móc “khoe mẽ vì sinh được con trai”. Trời đất chứng giám, Tần Tưởng Tưởng ngày đêm chỉ mong có một cô con gái.

Vì muốn sinh con gái mà cô liều mình đẻ thêm, kết quả là ba đứa con trai nối tiếp nhau chào đời. Cô thì đang tức hộc máu, mà người ta còn vu cho cô trọng nam khinh nữ, cố tình khoe cái bụng biết đẻ.

6

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.