TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13

Không biết bao lâu sau, tra tấn cuối cùng cũng kết thúc. Cô toát mồ hôi lạnh vì đau.

Coi như tắm uổng công rồi.

Nhưng giờ cô mệt đến mức chẳng còn sức giơ tay, đành từ bỏ ý định đi tắm lại.

“Cô nghỉ ngơi đi, xoa thêm hai lần nữa là khỏi.”

Còn thêm nữa?

Giờ phút này Đỗ Nguyệt Nhiêu vô cùng hối hận, hối hận vì lúc nãy nhất thời xúc động mà nhờ anh thoa thuốc.

Cô mím môi, trong ánh đèn vàng nhạt, gương mặt uể oải của cô khiến Cố Tứ thấy rõ mồn một.

Yếu đuối.

Bóng dáng Cố Tứ dần khuất xa, Đỗ Nguyệt Nhiêu vẫn nằm sấp nguyên tại chỗ, ý thức mơ màng.

Chăn nhìn có vẻ cũ kỹ xám xịt nhưng bên trong lại là lớp lụa tơ tằm thượng hạng, đắp lên rất ấm áp, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cô nghe thấy tiếng nước chảy rì rào.

Cố Tứ không phải đã tắm rồi sao?

...

Sáng sớm hôm sau, khi trời mới vừa hửng sáng, Đỗ Nguyệt Nhiêu đã tỉnh dậy.

Nghĩ đến lát nữa Cố Tứ phải ra ngoài làm việc, cô mặc quần áo chỉnh tề rồi đi ra khỏi phòng.

Cố Tứ đang xách một con thỏ rừng từ ngoài trở về.

Ở nông thôn, thứ không thiếu nhất chính là thịt rừng.

Trên bàn đặt hai túi vải, bên trong có một ít kê nhỏ và vài quả trứng gà còn ấm, chắc Cố Tứ vừa mang về từ bên ngoài.

“Lưng còn đau không?”

Cố Tứ giấu con thỏ rừng ra sau lưng, không muốn để cô bị dọa bởi con vật đầy máu me.

Đỗ Nguyệt Nhiêu đỏ bừng mặt, ký ức mơ hồ của ngày hôm qua bỗng chốc trở nên vô cùng rõ ràng.

Không còn lớp ngụy trang là màn đêm tối om như hôm trước, hôm nay Đỗ Nguyệt Nhiêu nói chuyện cũng có phần lắp bắp.

“Không đau nữa, đỡ rồi.”

Ngụ ý là không cần bôi thuốc nữa.

“Ừ, nhưng vẫn phải bôi thêm vài ngày.” Giọng Cố Tứ trầm thấp, trong lời nói mang theo sự kiên quyết không thể từ chối.

Đỗ Nguyệt Nhiêu nhớ lại cảm giác đau đớn ngày hôm qua, tim vẫn còn đập mạnh, gương mặt xinh xắn khẽ nhăn lại.

Trong đầu Cố Tứ hiện lên hình ảnh dưới ánh đèn mờ ảo hôm qua, lông mi đen như lông quạ của Đỗ Nguyệt Nhiêu đọng đầy nước mắt, anh nhẹ giọng nói: “Tối nay tôi sẽ nhẹ tay hơn.”

Đỗ Nguyệt Nhiêu nghe câu này, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức chuyển mây thành nắng.

Cố Tứ xách con thỏ bước vào bếp bên cạnh, động tác gọn gàng lột da rồi chặt thịt con thỏ.

“Cô nghỉ đi, để tôi làm.”

Đỗ Nguyệt Nhiêu nhìn thấy quần áo của Cố Tứ bị sương sớm thấm ướt, đoán là anh đã ra ngoài săn từ trước khi trời sáng.

Cô chủ động bước tới muốn nhận lấy phần thịt thỏ.

Cố Tứ ban đầu định từ chối nhưng nghĩ đến món ăn ngon cô nấu hôm qua, cuối cùng vẫn giao phần thịt thỏ cho cô gái.

Đỗ Nguyệt Nhiêu làm việc vốn luôn nhanh nhẹn tháo vát, cô lấy gia vị cần thiết từ không gian ra để ướp thịt thỏ, đồng thời luộc trứng và nấu cháo kê.

Chờ nồi trống, cô lập tức cho thịt thỏ đã ướp gia vị vào xào.

Mùi thơm của món thịt thỏ xào lan tỏa, lập tức kéo hai con sâu tham ăn trên giường dậy.

Tiểu Minh vừa dụi mắt vừa lẩm bẩm: “Cha ơi, mùi gì thế, thơm quá...”

Tiểu Hàn ngáp một cái, bụng phát ra âm thanh: “Òng ọc...”

“Rửa mặt rồi ra ăn sáng đi.” Đỗ Nguyệt Nhiêu nhìn hai nhóc con ngây ngốc, cố nhịn cảm giác muốn nhào tới xoa nắn mà lên tiếng nhắc nhở.

Hai đứa nhỏ rõ ràng chưa thích ứng với sự thay đổi bất ngờ của Đỗ Nguyệt Nhiêu, đứng ngây tại chỗ, con sâu ngủ cũng bị dọa chạy mất không ít.

Cả hai bị Cố Tứ dắt đi rửa mặt đánh răng một cách ngoan ngoãn.

Khi ba người bước ra, bữa sáng vừa được bưng lên bàn.

Cố Ánh Minh vốn còn đang âm thầm thề thốt trong lòng rằng tuyệt đối sẽ không ăn món do người đàn bà xấu kia nấu nhưng chỉ cần liếc mắt một cái, hồn vía đã bị câu mất.

Cháo kê vàng óng ánh, bên trên có một lớp cháo sánh đặc, thịt trong đĩa bóng nhẫy thơm nức.

Cố Ánh Minh gần như ngay lập tức thay đổi ý định.

Thôi vậy, cậu ấy phải ăn thật nhiều mới có sức đối đầu với người đàn bà xấu kia, mới có thể cao lớn như cha!

Cháo kê nấu kỹ, thơm ngon sánh mịn, Đỗ Nguyệt Nhiêu còn lén cho một chút đường vào cháo của hai nhóc, khiến chúng ôm bát ăn ngấu nghiến.

Thịt thỏ đã được ướp nên không hề tanh, thịt săn chắc mềm mại, cắn một miếng đã chảy nước, Đỗ Nguyệt Nhiêu vì quan tâm đến hai đứa nhỏ nên chỉ bỏ một hai trái ớt vào, nếu không thì hương vị còn phong phú hơn nhiều.

Ăn xong, Cố Tứ chủ động nhận việc rửa bát đũa.

7

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.