TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 64
Chương 41: Thanh niên trí thức 1

Anh ấy ở thôn này nhiều năm, biết rất rõ văn hóa của thôn này là tốt nhất, đại đội trưởng rất công bằng, dân làng cũng rất tốt bụng. Hơn nữa bí thư huyện cũng là người của thôn này, rất nhiều tài nguyên đều hướng về nơi đây.

Anh ấy không muốn bị Văn phòng Giáo dục Thanh niên bổ nhiệm đi nơi khác.

Xem ra chuyện của hai nữ thanh niên trí thức kia cần phải xử lý thật nghiêm túc, nếu không được thì sẽ phải báo cáo lên trên, không thể để liên lụy đến người khác.

Trời đã tối khi, khi nhóm thanh niên trí thức từ trên huyện trở về. Lâu lắm rồi, họ mới được nghỉ làm hai ngày. Những người ở gần quyết định về thăm nhà, và nhiều người đến các nhà hàng quốc doanh để có một bữa ngon miệng.

Khi thanh niên trí thức quay lại, họ nhìn thấy sắc mặt đen tối của đội trưởng đang ngồi trong sân, một nam thanh niên tri thức cùng ký túc xá tiến tới hỏi: "Đội trưởng, anh sao vậy? Sao chiều nay anh không lên huyện?”

Phương Húc Hoa lạnh lùng nhìn Hứa Nguyệt và Điền Quyên: “Đại đội trưởng hôm nay đã nói chuyện với tôi, nếu ai muốn ở trong một ngôi nhà lớn hơn, người đó có thể tự trả tiền hoặc đi thương lượng với dân làng để chia tiền thuê nhà."

Điền Quyên giật mình, liếc nhìn Hứa Nguyệt giao tiếp bằng ánh mắt: "Tại sao lại thế? Không phải là chúng ta nên được ở trong nhà đại đội trưởng xây hay sao."

Phương Húc Hoa buồn cười nhìn cô ta rồi nói: “Tại sao đại đội trưởng phải xây nhà cho các cô?”

Nói xong anh định bước vào nhà.

Làm sao Điền Quyên có thể can tâm chấp nhận như vậy? Cô ta hét lên: “Chúng tôi đều là người dân thành thị được quốc gia phái đến hỗ trợ xây dựng nông thôn. Anh ấy thậm chí còn không muốn xây nhà cho chúng tôi, và chúng tôi thậm chí còn không thể sống trong cái ký túc xá này. Không có chỗ ở thì làm sao chúng tôi có thể kiến thiết khu vực nông thôn được?"

Phương Húc Hoa đã sớm không còn kiên nhẫn với hai người này, lúc này anh ấy lập tức lạnh lùng đáp lời: “Thanh niên trí thức Điền, cô đừng có mà tự tìm phiền toái, nếu còn tiếp tục náo loạn như thế, tôi sẽ trực tiếp báo cáo lên trên, đến lúc đó các cô có thể đợi Văn phòng Giáo dục Thanh niên phân công công tác lại."

"Dựa vào cái gì chứ? Anh cùng đại đội trưởng bắt tay ức hϊếp thanh niên niên trí thức mới tới hay sao? Tôi sẽ đi lên huyện tố cáo các người!" Điền Quyên tức giận hét lên.

Cô ta nhìn phản ứng của những người xung quanh và nhớ lại những gì các bạn cùng lớp trong huyện đã nói trước đây, người dân trong làng sợ nhất là những thanh niên trí thức đi báo cáo sự việc sự việc trong thôn, nên cô ta lập tức liếc nhìn sang những thanh niên trí thức đang đứng bên cạnh bên.

Cô ta hỏi: “Anh có muốn cùng tôi đi lên huyện báo cáo không? Chúng ta cùng nhau báo cáo xem, đến lúc đó đại đội trưởng nhất định sẽ phải xây cho chúng tôi một ngôi nhà mới.”

Ngô Tuệ Phương, một trong những nữ thanh niên trí thức đầu tiên đến thôn, tỏ vẻ mặt lạnh lùng: “Muốn đến đó thì tự cô đi đi, đừng kéo chúng tôi vào, cả ngày nay đã bị hai người náo loạn lên làm cho chúng tôi bận rộn rồi. Trước khi các cô đến đây, ký túc xã thanh niên trí thức của chúng ta có quan hệ rất tốt với dân làng. Từ khi các cô đến, thông đồng cái này cái kia với nhau, suốt ngày náo loạn đồi hỏi, hiện tại thì nhóm thanh niên trí thức chúng ta đã bị mang tiếng xấu hết cả rồi.”

Nam thanh niên trí thức tuy có chút thích người đẹp nhưng lúc này cũng không thể đứng ra bênh vực bọn họ. Mọi người đều không phản đối đại đội trưởng trong vấn đề công việc, dân làng cũng không bắt nạt người ngoài như bọn họ.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.