TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Sở Tương suy nghĩ kỹ càng rồi nghiêng đầu nói: "Anh đẹp trai hơn nữa lại có trách nhiệm."

Dương Thường Tùng: “...”

Vẻ mặt của anh có chút khó nói, nói anh đẹp trai thì anh tin, nhưng chuyện có trách nhiệm này thì, ngay cả mẹ ruột của anh cũng không dám nói như vậy!

"Cô còn nhỏ, chưa gặp được bao nhiêu người, tuyệt đối đừng bị người có vẻ ngoài đẹp trai như tôi lừa. Tôi vừa lười vừa tham ăn, sau này có lẽ còn phải trông chờ vào vợ nuôi tôi." Dương Thường Tùng chua xót nói, anh rất tự biết mình có bao nhiêu bản lĩnh, cho nên vẫn đừng làm liên lụy đến nữ đồng chí đáng thương và lương thiện trước mắt này.

Sở Tương vỗ ngực, nghĩa khí nói: "Anh yên tâm, tôi có công việc, có thể nuôi sống anh."

Trên mặt Dương Thường Tùng xuất hiện một tia ngạc nhiên, anh cẩn thận đánh giá Sở Tương, sờ cằm suy nghĩ nói: "Không ngờ cô lại lợi hại như vậy đấy, nhưng nếu cô có công việc, vậy chắc chắn có thể nuôi nổi tôi, chúng ta quen nhau cũng không phải là không thể."

"Tôi nhất định có thể nuôi sống anh." Sở Tương long lanh nói.

Người đi đường bên cạnh nghe thấy vậy kinh ngạc liếc nhìn hai người bọn họ một cái, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc hơn lại là những lời tiếp theo của Dương Thường Tùng…

Dương Thường Tùng lắc đầu,đau thương nói: "Cho dù cô có công việc chúng ta cũng không thể ở bên nhau được, tôi là hộ khẩu nông thôn, ở đây cũng không có nhà, làm sao mà ở lại đây được chứ, cho nên đã quyết định chúng ta không có duyên với nhau."

Anh không muốn ở lại thị trấn đâu, ở thành phố có gì tốt chứ, không có gì ăn gì uống, ngay cả chỗ ở cũng nhỏ. Vẫn là về nhà tốt hơn, chỗ ở rộng rãi không nói, hơn nữa có ba mẹ anh ở thì ăn uống không phải lo.

Bà Dương đã hạ quyết tâm gả con trai đi: “...”

"Không sao đâu, nhà tôi có phòng, anh lại có ơn cứu mạng bà ngoại dì Chương, dì Chương chắc chắn sẽ không đuổi anh đi đâu, đến lúc đó chúng ta kết hôn, chúng ta sẽ ở nhà mẹ tôi." Sở Tương chớp mắt nói.

Dương Thường Tùng lại lần nữa nghẹn lời, anh nhìn nữ đồng chí đang cười tươi như hoa trước mặt, không khỏi cảm thán thay choba vợ mẹ vợ tương lai, đây đúng là một cô con gái có hiếu quá lớn mà.

"Sao thế, chẳng lẽ còn vấn đề gì sao? Hay là, anh không hài lòng chỗ nào ở tôi?" Đến cuối câu, Sở Tương buồn bã cúi đầu nhỏ xuống, cũng không muốn đi ăn cơm nữa, xoay người đi về, vừa đi vừa ủ rũ nói: "Tôi phải về hỏi dì Chương xem trong nhà còn có thể giúp tôi được gì, anh đợi tôi."

5

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.