TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

Sở Tương giật giật khóe miệng, lần này cô thực sự không ngẩng đầu lên, nếu không cô sợ đồng chí Dương Thường Tùng sẽ giận quá hóa thẹn bỏ đi mất. Thực sự là tự bêu xấu mình quá nhanh, nhưng điều này cũng khiến cô xác định một việc, đó chính là: Dương Thường Tùng vừa lười vừa tham ăn không ăn mềm không ăn cứng, vẫn còn cứu được!

Nghĩ đến đây, cô ngẩng đầu nhìn Dương Thường Tùng, đỏ mặt nói: "Anh đẹp trai."

Dương Thường Tùng nghe thấy vậy không nhịn được đắc ý cười, anh sờ mặt, vui vẻ nói: "Coi như cô có mắt nhìn, trong nhà chúng tôi chỉ có tôi là đẹp trai nhất. Nể tình cô có mắt nhìn như vậy, sau này tôi che chở cho cô, mẹ kế cô mà dám bắt nạt cô, tôi giúp cô báo thù."

"Tôi mà không được thì để mẹ tôi đến, cô cứ yên tâm, mẹ tôi vô lý nhất đấy, chỉ cần có một chút lợi ích, bảo bà làm gì cũng được, đuổi cả con trai ruột ra khỏi nhà cũng không thành vấn đề." Nghĩ đến gì đó, Dương Thường Tùng lại nói thêm một câu.

Nghe thấy câu nói cuối cùng này, Sở Tương mới coi như hoàn toàn yên tâm. Dương Thường Tùng đã nói như vậy rồi, vậy chắc hẳn mẹ chồng tương lai sẽ không ngại giúp cô đối phó với nhà họ Chương đâu. Hơn nữa lời của Dương Thường Tùng rất rõ ràng, mẹ chồng tương lai chắc chắn sẽ không để người khác chiếm lợi của nhà mình, nếu như vậy, việc cô lấy lại công việc cũng nên đưa vào chương trình nghị sự rồi.

Nhưng tất cả những điều này đều phải có tiền đề là: Mẹ chồng tương lai phải là mẹ chồng thật đã.

Nghĩ đến đây, cô bỗng ngẩng đầu nhìn Dương Thường Tùng nói: "Đồng chí Dương Thường Tùng, tôi cảm thấy anh rất tốt, đẹp trai, lại có trách nhiệm, là một đồng chí nam đặc biệt tốt."

Tuy lời cô nói có chút ẩn ý, nhưng Dương Thường Tùng thực sự đã hiểu. Nhưng cũng chính vì anh hiểu rồi, cho nên nhìn Sở Tương bằng ánh mắt không khác gì nhìn kẻ ngốc. Dù sao anh cũng đã nói mình vừa lười vừa tham ăn, lại còn là hộ khẩu nông thôn, toàn thân trên dưới, có lẽ ưu điểm duy nhất chỉ là có một khuôn mặt nhìn được mà thôi.

Vậy mà, trong tình huống này nữ đồng chí này còn có thể nói ra những lời này, đầu óc không có vấn đề đấy chứ. Nghĩ đến đây, anh không khỏi ngẩng đầu nhìn lên mặt Sở Tương, ánh mắt trong veo, cũng không ngốc mà.

"Tuy không nên hỏi, nhưng tôi vẫn muốn hỏi một câu, cô thích tôi ở điểm nào?" Dương Thường Tùng khó hiểu hỏi: "Tôi không muốn tìm một cô vợ đầu óc không tốt."

5

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.