TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38

"Chị dâu Dương, chúng ta không thể động tay động chân được, dù sao Thường Tùng vẫn còn là một đứa trẻ mà." Chương Vân tiến lên ngăn người lại, mặc dù bà ta cũng muốn xem nhà họ Dương gà bay chó sủa, nhưng không phải bây giờ, mà là đợi Sở Tương gả qua đó đã.

Nghe thấy Chương Vân nói vậy, Sở Tương cúi đầu xuống đảo mắt một vòng. Trẻ con? Cô chưa từng thấy đứa trẻ nào lớn như vậy, quả nhiên Chương Vân thích nhất là nói dối trắng trợn.

Bà Dương nghe thấy vậy thì thuận thế thu tay về, nhưng còn chưa đợi Chương Vân cười thì bà Dương đã kéo lấy Sở Tương.

Bà Dương: "Lời không thể nói như vậy được, Tương Tương còn nhỏ hơn Thường Tùng nhà dì đấy, hai đứa này cãi nhau, dì chắc chắn sẽ bênh Tương Tương."

Ừm, nói chuyện với sui gia tương lai, tuyệt đối phải nói sau này mình sẽ đối xử tốt với con dâu, nếu không chuyện hôn sự tốt đẹp như vậy mà đổ bể thì sao.

Nụ cười trên mặt Chương Vân cứng đờ, bà ta gượng gạo nói; "Đều là người một nhà, chúng ta phải thông cảm cho nhau, không thể thiên vị bên nào, hơn nữa hai đứa trẻ đều còn nhỏ, chúng ta phải giúp đỡ nhiều hơn mới phải."

Sở Tương và Dương Thường Tùng lại một lần nữa vô tình nhìn nhau, không may là, cả hai đều nhìn thấy ánh mắt khinh thường của đối phương. Sau đó đồng thời nghĩ trong lòng, người này không phải là người dễ tính.

Bà Dương: "Em gái Chương, nếu em nói phải giúp đỡ hai đứa trẻ này rồi, vậy chị cũng không giấu giếm gì nữa, nhà chị đều là người nông thôn, vừa không có tiền vừa không có tem phiếu, hai đứa trẻ ở thành phố có một số việc chỉ có thể hoàn toàn dựa vào các em thôi."

Nói đến đây, bà Dương có chút ngại ngùng, nhưng bà vẫn nói tiếp: "Ví dụ như hai đứa trẻ ra ngoài chơi chẳng hạn, các người có phải nên cho hai đứa chút tiền và tem phiếu hay không."

Chương Vân và bà ngoại Chương đều kinh ngạc, hình như không ngờ bà Dương có thể thản nhiên nói ra chuyện đòi tem phiếu và tiền như vậy, đây không phải là mặt dày, đây là hoàn toàn là không có mặt mũi.

Nhưng dưới ánh mắt ân cần của bà Dương, bà ngoại Chương như bị cắt thịt đưa ra phiếu thịt hai lạng và ba đồng, bà cụ nghiến răng nghiến lợi nói: "Tương Tương, bà đưa tiền cho con, con tuyệt đối đừng phụ lòng mong đợi của bà, nhất định phải chiêu đãi Thường Tùng thật tốt." Tuyệt đối đừng lãng phí tiền và phiếu thịt của bà.

4

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.