TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

Nhưng cũng may danh tiếng của đồng chí nam này không tốt, trong nhà cũng không có ai giúp đỡ, toàn là gánh nặng, cho nên mới khiến bà cụ yên tâm.

Nghĩ đến những điều này, bà ngoại Chương ngồi thẳng dậy nắm lấy tay Sở Tương, vẻ mặt hiền từ nói: "Tương Tương à, trong số nhiều đứa trẻ như vậy, người bà thương nhất chính là con, bây giờ bà bị thương chân không tiện đi lại, con thay mặt bà mời Thường Tùng đến tiệm cơm nhà nước ăn chút gì ngon, vừa hay các con cũng bằng tuổi nhau, cũng có thể nói chuyện với nhau."

Cùng với lời nói của bà ngoại Chương, trên mặt Chương Vân và bà Dương đều xuất hiện một nụ cười ngầm hiểu ý. Đặc biệt là bà Dương, ánh mắt nhìn Sở Tương còn thân thiết hơn cả nhìn con trai ruột, dù sao con trai bà vừa lười vừa tham ăn có tìm được đối tượng hay không thì phải xem vào hôm nay rồi.

"Thường Tùng, trước đây con chưa từng đến thị trấn, ra ngoài rồi đừng gây chuyện, cũng không được chạy lung tung, cái gì cũng phải nghe lời Tương Tương." Bà Dương trừng mắt nhìn Dương Thường Tùng nói, nói xong thì thay đổi sắc mặt cười với Sở Tương nói: "Tương Tương à, Thường Tùng mà không nghe lời, hoặc chọc giận con, con về nói với dì, dì đánh nó."

Dương Thường Tùng ngẩng đầu, không hài lòng nói: "Mẹ, con mới là con trai ruột của mẹ, mẹ đừng có mà bênh người ngoài."

Anh bắt nạt Sở Tương? Thôi đi, anh cảm thấy mình không bị bắt nạt là tốt lắm rồi, phải biết từ khi nhìn thấy nữ đồng chí này anh đã biết cô tuyệt đối không phải là một người dễ chọc.

"Hừ, thằng nhãi ranh, mày muốn ăn đòn phải không?" Bà Dương trợn tròn mắt, nhìn Dương Thường Tùng, hung dữ nói.

Nhìn thấy tư thế của bà Dương, tất cả mọi người có mặt đều nghi ngờ Dương Thường Tùng sắp bị ăn đòn...

Giờ phút này, hai mẹ con bà ngoại Chương đều đặc biệt hài lòng, Dương Thường Tùng không thích Sở Tương, vậy sau này cô gả qua đó chắc chắn sẽ không có ngày lành mà sống. Thêm vào đó bà Dương lại là một người mạnh mẽ, hoàn toàn là không hiền hòa, đến lúc đó chẳng phải trong ngày ngày diễn ồn ào hay sao. Chỉ cần tưởng tượng thôi, hai mẹ con nhà họ Chương đã cảm thấy hình như mình nhìn thấy cảnh Sở Tương nước mắt đầm đìa trong tương lai rồi.

Nhưng bây giờ là ở nhà họ Chương, không thể nhìn hai mẹ con nhà người ta thực sự đánh nhau được, cho nên bà ngoại Chương vội vàng ra hiệu cho Chương Vân đang xem kịch, bảo bà ta ngăn người lại.

4

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.