0 chữ
Chương 27
Chương 10.1: Lại thêm chút tự tin
Mặc Dư hiểu rõ, hôm nay rất có thể cô đã làm kinh động đến tổ ong.
Sau khi Từ Phượng Cầm trở về, với những biểu hiện khác thường của cô hôm nay, rất có thể sẽ bà ta sẽ nghi ngờ tới Mặc Thiếu Quân.
Có điều bà ta chắc sẽ không nghĩ cô đã gϊếŧ người, cùng lắm là cảm thấy chuyện mất tích của Mặc Thiếu Quân có liên quan đến cô mà thôi.
Mặc dù vậy, cô cũng chẳng sợ.
Chỉ còn vài ngày nữa là mưa lớn kéo dài. Sau đó, thời tiết sẽ càng ngày càng cực đoan, nắng nóng kéo dài suốt cho tới ngày mạt thế chính thức ập đến.
Nghĩ tới đây, Mặc Dư chắc chắn bọn họ sẽ không còn nhiều cơ hội để gây chuyện với cô.
Cô mở tài khoản ngân hàng để kiểm tra, trong thẻ của cô vẫn còn hơn sáu trăm nghìn tệ, đủ để đặt thêm hai đợt chuyển phát nhanh nữa.
Bởi vì một khi cơn bão toàn cầu ập đến, giao thông các nước sẽ gần như tê liệt hoàn toàn.
Hàng loạt cơ sở hạ tầng bị phá hủy, mất điện, mất mạng, đến lúc đó thì đừng nói đến chuyện đặt hàng, ngay cả một gói bưu phẩm nhỏ cũng không ai nhận nổi!
Mà khi giao thông chỉ vừa mới chập chững khôi phục, mạt thế sẽ chính thức bắt đầu.
Nghĩ đến đó, điều đầu tiên Mặc Dư xác định là phải tiếp tục tích trữ thêm xăng!
Thứ quý giá nhất trong mạt thế chính là nhiên liệu.
Từ thành phố K đến căn cứ an toàn thành phố Z, dù lái xe không nghỉ bất kể ngày đêm cũng phải mất hơn hai mươi ngày.
Chưa nói đến việc sau mạt thế, đường xá bị tàn phá nghiêm trọng, tình hình thay đổi khôn lường. Có khi vài tháng, thậm chí nửa năm cô cũng chưa tới nơi.
Cô nhìn điện thoại, đã chín giờ tối.
Mặc Dư suy nghĩ một chút rồi quyết định tối nay sẽ ở nhà rèn luyện dị năng và thể lực, không ra ngoài nữa.
Cô nhanh chóng chui vào không gian xem tình hình.
Đám gia cầm, gia súc mới mua về đều đã được Tiểu Ngải tự động phân khu rõ ràng.
Mỗi loài được sắp xếp vào một ô trong suốt cực lớn, đặt cách biệt nhau trên bãi cỏ ở phía xa.
Tiểu Ngải làm việc chu đáo quá!
Uống một ngụm nước linh tuyền, Mặc Dư lập tức rời không gian.
Cô bắt đầu bằng vài chục lần hít đất, sau đó chạy quanh sân vài vòng để khởi động cơ thể.
Cô dần dần kích hoạt dị năng tốc độ, mỗi lúc chạy một nhanh hơn, cuối cùng chỉ để lại tàn ảnh phía sau. Mãi đến khi dị năng hoàn toàn cạn kiệt, cô mới dừng lại.
Thật sự rất mệt, mệt đến nổi chỉ muốn ngất xỉu cho xong.
Sau khi Từ Phượng Cầm trở về, với những biểu hiện khác thường của cô hôm nay, rất có thể sẽ bà ta sẽ nghi ngờ tới Mặc Thiếu Quân.
Có điều bà ta chắc sẽ không nghĩ cô đã gϊếŧ người, cùng lắm là cảm thấy chuyện mất tích của Mặc Thiếu Quân có liên quan đến cô mà thôi.
Mặc dù vậy, cô cũng chẳng sợ.
Chỉ còn vài ngày nữa là mưa lớn kéo dài. Sau đó, thời tiết sẽ càng ngày càng cực đoan, nắng nóng kéo dài suốt cho tới ngày mạt thế chính thức ập đến.
Nghĩ tới đây, Mặc Dư chắc chắn bọn họ sẽ không còn nhiều cơ hội để gây chuyện với cô.
Cô mở tài khoản ngân hàng để kiểm tra, trong thẻ của cô vẫn còn hơn sáu trăm nghìn tệ, đủ để đặt thêm hai đợt chuyển phát nhanh nữa.
Bởi vì một khi cơn bão toàn cầu ập đến, giao thông các nước sẽ gần như tê liệt hoàn toàn.
Mà khi giao thông chỉ vừa mới chập chững khôi phục, mạt thế sẽ chính thức bắt đầu.
Nghĩ đến đó, điều đầu tiên Mặc Dư xác định là phải tiếp tục tích trữ thêm xăng!
Thứ quý giá nhất trong mạt thế chính là nhiên liệu.
Từ thành phố K đến căn cứ an toàn thành phố Z, dù lái xe không nghỉ bất kể ngày đêm cũng phải mất hơn hai mươi ngày.
Chưa nói đến việc sau mạt thế, đường xá bị tàn phá nghiêm trọng, tình hình thay đổi khôn lường. Có khi vài tháng, thậm chí nửa năm cô cũng chưa tới nơi.
Cô nhìn điện thoại, đã chín giờ tối.
Mặc Dư suy nghĩ một chút rồi quyết định tối nay sẽ ở nhà rèn luyện dị năng và thể lực, không ra ngoài nữa.
Đám gia cầm, gia súc mới mua về đều đã được Tiểu Ngải tự động phân khu rõ ràng.
Mỗi loài được sắp xếp vào một ô trong suốt cực lớn, đặt cách biệt nhau trên bãi cỏ ở phía xa.
Tiểu Ngải làm việc chu đáo quá!
Uống một ngụm nước linh tuyền, Mặc Dư lập tức rời không gian.
Cô bắt đầu bằng vài chục lần hít đất, sau đó chạy quanh sân vài vòng để khởi động cơ thể.
Cô dần dần kích hoạt dị năng tốc độ, mỗi lúc chạy một nhanh hơn, cuối cùng chỉ để lại tàn ảnh phía sau. Mãi đến khi dị năng hoàn toàn cạn kiệt, cô mới dừng lại.
Thật sự rất mệt, mệt đến nổi chỉ muốn ngất xỉu cho xong.
3
0
1 tuần trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
