0 chữ
Chương 28
Chương 10.2: Lại thêm chút tự tin
Tiếp đó, cô bước đến trước cây quế trong sân, bắt đầu luyện tập dị năng hệ băng.
Hai tay cô nâng lên, tạo ra một quả cầu băng, rồi biến hóa thành những mũi nhọn sắc lạnh, bắn thẳng về phía trước.
Cô không ngừng lặp lại động tác cho thuần thục.
Hôm nay, các mũi tên băng dường như đã cắm sâu hơn hôm qua. Mỗi lần chúng đâm xuống, đều thấy rõ phần lõi trắng của thân cây.
Cuối cùng cô cũng có tiến bộ rồi!
Mặc Dư thử dùng mắt làm điểm tụ, ngưng kết hai mũi băng. Hệu quả không hề thua kém nhưng lượng dị năng tiêu hao lại cực lớn. Trong chớp mắt, mí mắt cô trĩu xuống.
[Không thể tùy tiện dùng dị năng từ mắt trong lúc chiến đấu. Quá nguy hiểm.]
Nhưng nếu có thể tấn công bất ngờ vào lúc then chốt thì cô có thể xoay chuyển cục diện.
Dù thế nào, dị năng có tiến triển là tốt rồi!
Có động lực, Mặc Dư càng hăng say tập luyện, đến khi dị năng hệ băng cũng hoàn toàn cạn sạch.
Nhớ lại công dụng mới của linh tuyền là có thể hồi phục 80% dị năng đã tiêu hao, cô lập tức uống một ngụm.
Chỉ trong nháy mắt, toàn thân cô như sôi trào, dị năng tràn về.
Cơ thể cô lập tức nhẹ nhõm trở lại.
Dù chưa đạt trạng thái sung mãn, nhưng dị năng đã phục hồi đáng kể.
Cô đứng dậy, nghĩ tới kỹ năng dịch chuyển tức thời vừa được mở khóa, liền thử một chút.
Vừa nghĩ xong, cô đã đứng trên con phố bên ngoài cổng lớn.
Trong nháy mắt, cô lại quay về bên gốc cây quế!
[Quả nhiên, dịch chuyển kiểu gì cũng đều tiêu tốn dị năng tốc độ. Trên đời này đúng là không có bữa ăn nào miễn phí.]
Nhưng với Mặc Dư, như vậy là quá mãn nguyện rồi!
Kiếp trước cô chẳng có gì trong tay mà còn sống được suốt mười năm trong mạt thế.
Kiếp này cô được trời ban cho bàn tay vàng thì chắc chắn có thể vượt qua nhiều cường giả, sống một cuộc đời tốt hơn!
Nghĩ tới đây, Mặc Dư lại cảm thấy tràn đầy khí thế, tiếp tục luyện tập thêm một vòng nữa.
Gần đây, dưới sự nuôi dưỡng của linh tuyền, cơ thể cô càng ngày càng mạnh mẽ.
Cô dùng dao nhỏ rạch thử, chỉ hằn lại chút vết trắng mờ, chưa đầy một phút đã biến mất.
Mặc Dư cực kỳ hài lòng với thể trạng hiện tại.
Chỉ cần cô tiếp tục chăm chỉ rèn luyện, sức mạnh của cô chắc chắn sẽ ngày càng tăng.
Tới lúc đối đầu với xác sống hay sinh vật biến dị, cô sẽ vững vàng hơn.
Không ngờ đã hơn một giờ sáng, cô trở vào nhà, ăn xong bữa khuya thì lập tức đi ngủ.
Ngày mai cô vẫn còn hàng loạt việc phải làm.
Hai tay cô nâng lên, tạo ra một quả cầu băng, rồi biến hóa thành những mũi nhọn sắc lạnh, bắn thẳng về phía trước.
Cô không ngừng lặp lại động tác cho thuần thục.
Hôm nay, các mũi tên băng dường như đã cắm sâu hơn hôm qua. Mỗi lần chúng đâm xuống, đều thấy rõ phần lõi trắng của thân cây.
Cuối cùng cô cũng có tiến bộ rồi!
Mặc Dư thử dùng mắt làm điểm tụ, ngưng kết hai mũi băng. Hệu quả không hề thua kém nhưng lượng dị năng tiêu hao lại cực lớn. Trong chớp mắt, mí mắt cô trĩu xuống.
[Không thể tùy tiện dùng dị năng từ mắt trong lúc chiến đấu. Quá nguy hiểm.]
Nhưng nếu có thể tấn công bất ngờ vào lúc then chốt thì cô có thể xoay chuyển cục diện.
Dù thế nào, dị năng có tiến triển là tốt rồi!
Nhớ lại công dụng mới của linh tuyền là có thể hồi phục 80% dị năng đã tiêu hao, cô lập tức uống một ngụm.
Chỉ trong nháy mắt, toàn thân cô như sôi trào, dị năng tràn về.
Cơ thể cô lập tức nhẹ nhõm trở lại.
Dù chưa đạt trạng thái sung mãn, nhưng dị năng đã phục hồi đáng kể.
Cô đứng dậy, nghĩ tới kỹ năng dịch chuyển tức thời vừa được mở khóa, liền thử một chút.
Vừa nghĩ xong, cô đã đứng trên con phố bên ngoài cổng lớn.
Trong nháy mắt, cô lại quay về bên gốc cây quế!
[Quả nhiên, dịch chuyển kiểu gì cũng đều tiêu tốn dị năng tốc độ. Trên đời này đúng là không có bữa ăn nào miễn phí.]
Nhưng với Mặc Dư, như vậy là quá mãn nguyện rồi!
Kiếp trước cô chẳng có gì trong tay mà còn sống được suốt mười năm trong mạt thế.
Nghĩ tới đây, Mặc Dư lại cảm thấy tràn đầy khí thế, tiếp tục luyện tập thêm một vòng nữa.
Gần đây, dưới sự nuôi dưỡng của linh tuyền, cơ thể cô càng ngày càng mạnh mẽ.
Cô dùng dao nhỏ rạch thử, chỉ hằn lại chút vết trắng mờ, chưa đầy một phút đã biến mất.
Mặc Dư cực kỳ hài lòng với thể trạng hiện tại.
Chỉ cần cô tiếp tục chăm chỉ rèn luyện, sức mạnh của cô chắc chắn sẽ ngày càng tăng.
Tới lúc đối đầu với xác sống hay sinh vật biến dị, cô sẽ vững vàng hơn.
Không ngờ đã hơn một giờ sáng, cô trở vào nhà, ăn xong bữa khuya thì lập tức đi ngủ.
Ngày mai cô vẫn còn hàng loạt việc phải làm.
3
0
1 tuần trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
