0 chữ
Chương 1059
Chương 1049: Dù chỉ một tên cũng đừng hòng thoát...
Và lúc này, Bạch Uyên lại nở nụ cười quái gở, thản nhiên nói:
"Bố lão của các người đi đời rồi, đừng mong chờ nữa..."
Ngay khoảnh khắc vừa đánh nổ đối phương, Bạch Uyên đã dùng chú kỹ thứ tư của âm quỷ để áp chế thân thể bất tử của lão, dĩ nhiên là đã kết liễu hoàn toàn lão già kia.
Dẫu sao thì, dưới sự gia trì của sức mạnh Mặt Quỷ, chú kỹ thứ tư của âm quỷ cũng bị biến chất!
Đám đông vừa nghe lời này, lập tức thần sắc chấn động nhưng lại không hề tin chút nào.
Ngay cả Lục chú cũng chưa chắc có thể nhanh chóng hạ gục Bố lão nguỵ Lục chú, Bạch Uyên dù biếи ŧɦái nhưng thực lực bây giờ vẫn chưa đạt tới Lục chú cơ mà...
"Không ổn!"
Thế nhưng, ngay lúc này Lâm Huyên lại cau chặt mày nhìn khắp xung quanh.
Thấy vậy, đám đông cũng đồng loạt nhìn theo, rồi trông thấy màn bóng đêm vốn phong tỏa cả đám vậy mà lại biến mất không còn dấu vết!
Ai nấy đều biết đó chính là một trong những chú kỹ của Bố lão!
Giờ đây Bố lão không hồi sinh, chú kỹ của lão cũng vô cớ biến mất, tất cả những điều này đều ám chỉ rằng lão già kia dường như thật sự gặp chuyện...
"Bộ trưởng Lâm, Bố lão lẽ nào..."
Lập tức, ánh mắt đám đông nhìn về phía cường giả nguỵ Lục chú duy nhất còn lại, muốn tìm kiếm câu trả lời, nếu Bố lão thật sự ngã xuống, vậy thì bọn họ chuẩn bị ba chân bốn cẳng chạy trốn là vừa...
Đến cả cường giả nguỵ Lục chú cũng cứ thế toi đời rồi, họ ở lại chỉ tổ làm mồi cho hắn thôi mà...
"Hoảng cái gì!"
Lâm Huyên lại hơi cau mày, đồng thời truyền âm cho đám đông:
"Lão già đó không dễ chết thế đâu!"
"Giờ này chắc chắn đang rình rập ở đâu đó, chuẩn bị giáng cho thằng này một đòn chí mạng!"
Đám đông nghe vậy, dù thấy lời này có vẻ đáng ngờ, nhưng theo bản năng vẫn nguyện ý tin tưởng.
Vì nếu Bố lão thật sự toi đời, vậy họ sẽ chẳng còn chút ý chí chiến đấu nào nữa...
Ngay lúc này, Lâm Huyên lại nói tiếp:
"Các người lên trước, thu hút sự chú ý của hắn đi, ta sẽ thừa cơ giáng cho hắn một đòn chí mạng!"
"Thằng nhóc này dù gϊếŧ được Bố lão một lần, nhưng bản thân nó cũng tốn không ít sức, thêm vài lần nữa là nó chịu không nổi ngay!"
Không chút do dự nào, đám đông gật gù, lập tức chọn cách ra tay!
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục cường giả đứng đầu Ngũ chú đồng loạt ra tay, không hề giữ sức mà xông thẳng tới oanh sát Bạch Uyên!
Còn Lâm Huyên thì nở nụ cười chế giễu, cả người lập tức hóa thành một vệt sáng phóng thẳng về phía xa mà chạy trốn...
Rõ ràng, lời gã vừa nói chỉ là để lợi dụng đám đông câu giờ cho gã mà thôi...
Chứng kiến cảnh này, đám đông đồng loạt biến sắc, đã kịp phản ứng lại!
"Chết tiệt! Bọn mình bị lừa cả rồi!"
"Rút!"
Rồi đám đông lập tức lùi lại, phóng vυ"t đi về các hướng khác nhau, chỉ sợ người tiếp theo toi đời sẽ là mình...
Giờ đây, hành động của Lâm Huyên đã khiến đám đông nhận ra một điều, đó là Bạch Uyên không hề nói dối, Bố lão nguỵ Lục chú thật sự đã ngã xuống!
Nếu không Lâm Huyên đâu cần thiết phải hớt hải chạy thục mạng như vậy...
Thấy đám đông đang cuống cuồng tháo chạy tứ tán, Bạch Uyên mỉm cười thản nhiên, sức mạnh linh dị khủng bố trong cơ thể hắn thì lại bao trùm khắp nơi!
Chỉ trong nháy mắt, lấy hắn làm trung tâm, một vùng bóng tối khổng lồ nhanh chóng lan rộng từ mặt đất, chỉ thoáng cái đã bao trùm khu vực rộng tới mấy vạn mét!
Giây tiếp theo, màn bóng tối cuộn trào lên không trung, hình thành một cái l*иg bóng tối kín như bưng, nhốt gọn cả đám lại!
"Khốn nạn!"
"Phá cho ta!"
Đám đông dốc hết sức tấn công vào nhà tù bóng tối.
Chỉ thấy nhà tù bóng tối rung chuyển liên tục nhưng lại không có dấu hiệu hư hại dù chỉ một chút...
"Dù chỉ một tên cũng đừng hòng thoát được..."
Hắn cười hắc hắc một tiếng, ánh mắt ngập tràn sát ý tàn bạo!
Giờ đây dưới sự trợ giúp của Mặt Quỷ, thực lực của hắn đã biến chất, dù chưa thành Lục chú nhưng sức mạnh đã vượt qua nguỵ Lục chú, tuyệt đối có thể gọi là kẻ đứng đầu Ngũ chú!
Ngay cả Vương Mạt thời kỳ đỉnh phong đứng trước Bạch Uyên ở trạng thái này cũng chỉ có thể vui vẻ làm thứ...
Hiển nhiên, chú kỹ hắn thi triển không phải thứ quỷ linh nhân Ngũ chú bình thường có thể phá giải...
Tuy nhiên, để đề phòng vạn nhất, hắn quyết định bổ sung thêm một tầng phong tỏa!
Chỉ thấy tâm thần hắn khẽ động, mở miệng ra…
Ầm ầm ầm!!
Từ miệng hắn, một lượng lớn máu sệt phun ra, chỉ thoáng cái đã ngưng tụ thành một dòng sông máu cuồn cuộn, nhanh chóng bao phủ xung quanh nhà tù bóng tối!
Hai chú kỹ chồng lên nhau chặn đứng đường sống của cả đám!
Bất kể đám đông ra tay thế nào cũng không thể khiến cái l*иg giam sông máu này rung chuyển dù chỉ một ly...
Chứng kiến cảnh này, đám đông đã tuyệt vọng, chỉ còn biết quay đầu nhìn về phía Bạch Uyên...
"Đừng giãy giụa nữa..."
Với vẻ mặt tươi cười, Bạch Uyên nói:
"Hôm nay các người phải chết hết ở đây, nếu không thì ta đợi chờ đó giờ chẳng phải vô ích sao?"
Thật ra, hắn sớm đã có thể tiến vào trạng thái Hoá Quỷ trấn sát Hồ Nham rồi, nhưng cái giá phải trả để tiến vào trạng thái Hoá Quỷ quá lớn, hắn dĩ nhiên không dễ dàng ra tay, mà muốn phát huy tối đa lợi ích của trạng thái Hoá Quỷ!
Giờ đây có thêm Bộ Linh dị và hội Khủng Bố gia nhập, xem như không uổng công hắn chờ đợi bấy lâu...
Bạch Uyên vừa cười vừa nói:
"Lão Hồ à, nói đi cũng phải nói lại, ta thật sự phải cảm ơn ông đấy, nếu không thì ta đâu câu được hai con cá lớn thế này!"
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt hai thế lực lớn trở nên không mấy thiện cảm, thậm chí còn cho rằng Hồ Nham đã tính kế bọn họ.
"Nhìn gì? Ta mới là mục tiêu lớn nhất của hắn, sao có thể hợp tác với hắn được chứ?!"
Hồ Nham đã tức sôi...
Ông ta thừa hiểu, kiếp nạn hôm nay, ông ta không thể thoát.
Những người khác có lẽ còn một tia hy vọng sống, nhưng ông ta thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì nữa, trách ai được khi trên người ông ta có tới hàng trăm triệu tài nguyên linh dị, xứng đáng là kẻ giàu thứ hai cả hội cơ mà...
Lúc này, Hồ Nham hít sâu một hơi, kìm nén bất an trong lòng mà nhìn thẳng vào Bạch Uyên, nói:
"Anh rốt cuộc là ai?!"
"Ừm?"
Bạch Uyên cười khẽ một tiếng, hỏi lại:
"Chúng ta là đối tác vàng kim hợp tác bấy lâu nay cơ mà, bây giờ ông lại tỏ vẻ không biết ta là sao?"
...
Hồ Nham cau chặt mày, nói:
"Anh không phải Bạch Uyên, khí tức của anh khác hắn hoàn toàn, với lại hắn không thể nào mạnh đến mức này!"
Nếu Bạch Uyên có thực lực khủng bố đến thế, cớ gì phải hợp tác với Quỷ Hoả sơn của ông ta chứ, một mình hắn cũng đủ sức san bằng toàn bộ thế lực ở Ngũ Triều quốc...
Dẫu sao thì lục địa này không có Lục chú, Bạch Uyên ở trạng thái này tương đương vô địch Ngũ Triều quốc!
"Ta không còn là ta sao?"
Bạch Uyên nhìn những vệt máu đỏ hung tợn trên làn da mình, nhưng lại chẳng hề bận tâm chút nào, tự lẩm bẩm:
"Chỉ là ông chưa nhìn thấu ta mà thôi!"
Giây tiếp theo, ánh mắt Bạch Uyên lóe lên sát ý, hắn lại lần nữa chọn ra tay, mục tiêu chí là Tổng bộ trưởng Lâm Huyên của Bộ Linh dị!
Hắn đang bật trạng thái Hoá Quỷ, mỗi giây đều đang đốt cháy một lượng lớn quỷ tinh, dĩ nhiên không thể lãng phí thời gian được.
Còn vừa nãy hắn không vội ra tay, mục đích chính là chờ thời gian hồi chiêu của chú kỹ thứ tư của âm quỷ.
Lần này, hắn muốn dùng cách giải quyết như với Bố lão, áp chế thân thể bất tử của Lâm Huyên, tiễn gã lên đường!
"Bố lão của các người đi đời rồi, đừng mong chờ nữa..."
Ngay khoảnh khắc vừa đánh nổ đối phương, Bạch Uyên đã dùng chú kỹ thứ tư của âm quỷ để áp chế thân thể bất tử của lão, dĩ nhiên là đã kết liễu hoàn toàn lão già kia.
Dẫu sao thì, dưới sự gia trì của sức mạnh Mặt Quỷ, chú kỹ thứ tư của âm quỷ cũng bị biến chất!
Đám đông vừa nghe lời này, lập tức thần sắc chấn động nhưng lại không hề tin chút nào.
Ngay cả Lục chú cũng chưa chắc có thể nhanh chóng hạ gục Bố lão nguỵ Lục chú, Bạch Uyên dù biếи ŧɦái nhưng thực lực bây giờ vẫn chưa đạt tới Lục chú cơ mà...
"Không ổn!"
Thế nhưng, ngay lúc này Lâm Huyên lại cau chặt mày nhìn khắp xung quanh.
Thấy vậy, đám đông cũng đồng loạt nhìn theo, rồi trông thấy màn bóng đêm vốn phong tỏa cả đám vậy mà lại biến mất không còn dấu vết!
Giờ đây Bố lão không hồi sinh, chú kỹ của lão cũng vô cớ biến mất, tất cả những điều này đều ám chỉ rằng lão già kia dường như thật sự gặp chuyện...
"Bộ trưởng Lâm, Bố lão lẽ nào..."
Lập tức, ánh mắt đám đông nhìn về phía cường giả nguỵ Lục chú duy nhất còn lại, muốn tìm kiếm câu trả lời, nếu Bố lão thật sự ngã xuống, vậy thì bọn họ chuẩn bị ba chân bốn cẳng chạy trốn là vừa...
Đến cả cường giả nguỵ Lục chú cũng cứ thế toi đời rồi, họ ở lại chỉ tổ làm mồi cho hắn thôi mà...
"Hoảng cái gì!"
Lâm Huyên lại hơi cau mày, đồng thời truyền âm cho đám đông:
"Lão già đó không dễ chết thế đâu!"
"Giờ này chắc chắn đang rình rập ở đâu đó, chuẩn bị giáng cho thằng này một đòn chí mạng!"
Vì nếu Bố lão thật sự toi đời, vậy họ sẽ chẳng còn chút ý chí chiến đấu nào nữa...
Ngay lúc này, Lâm Huyên lại nói tiếp:
"Các người lên trước, thu hút sự chú ý của hắn đi, ta sẽ thừa cơ giáng cho hắn một đòn chí mạng!"
"Thằng nhóc này dù gϊếŧ được Bố lão một lần, nhưng bản thân nó cũng tốn không ít sức, thêm vài lần nữa là nó chịu không nổi ngay!"
Không chút do dự nào, đám đông gật gù, lập tức chọn cách ra tay!
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục cường giả đứng đầu Ngũ chú đồng loạt ra tay, không hề giữ sức mà xông thẳng tới oanh sát Bạch Uyên!
Còn Lâm Huyên thì nở nụ cười chế giễu, cả người lập tức hóa thành một vệt sáng phóng thẳng về phía xa mà chạy trốn...
Chứng kiến cảnh này, đám đông đồng loạt biến sắc, đã kịp phản ứng lại!
"Chết tiệt! Bọn mình bị lừa cả rồi!"
"Rút!"
Rồi đám đông lập tức lùi lại, phóng vυ"t đi về các hướng khác nhau, chỉ sợ người tiếp theo toi đời sẽ là mình...
Giờ đây, hành động của Lâm Huyên đã khiến đám đông nhận ra một điều, đó là Bạch Uyên không hề nói dối, Bố lão nguỵ Lục chú thật sự đã ngã xuống!
Nếu không Lâm Huyên đâu cần thiết phải hớt hải chạy thục mạng như vậy...
Thấy đám đông đang cuống cuồng tháo chạy tứ tán, Bạch Uyên mỉm cười thản nhiên, sức mạnh linh dị khủng bố trong cơ thể hắn thì lại bao trùm khắp nơi!
Chỉ trong nháy mắt, lấy hắn làm trung tâm, một vùng bóng tối khổng lồ nhanh chóng lan rộng từ mặt đất, chỉ thoáng cái đã bao trùm khu vực rộng tới mấy vạn mét!
Giây tiếp theo, màn bóng tối cuộn trào lên không trung, hình thành một cái l*иg bóng tối kín như bưng, nhốt gọn cả đám lại!
"Khốn nạn!"
"Phá cho ta!"
Đám đông dốc hết sức tấn công vào nhà tù bóng tối.
Chỉ thấy nhà tù bóng tối rung chuyển liên tục nhưng lại không có dấu hiệu hư hại dù chỉ một chút...
"Dù chỉ một tên cũng đừng hòng thoát được..."
Hắn cười hắc hắc một tiếng, ánh mắt ngập tràn sát ý tàn bạo!
Giờ đây dưới sự trợ giúp của Mặt Quỷ, thực lực của hắn đã biến chất, dù chưa thành Lục chú nhưng sức mạnh đã vượt qua nguỵ Lục chú, tuyệt đối có thể gọi là kẻ đứng đầu Ngũ chú!
Ngay cả Vương Mạt thời kỳ đỉnh phong đứng trước Bạch Uyên ở trạng thái này cũng chỉ có thể vui vẻ làm thứ...
Hiển nhiên, chú kỹ hắn thi triển không phải thứ quỷ linh nhân Ngũ chú bình thường có thể phá giải...
Tuy nhiên, để đề phòng vạn nhất, hắn quyết định bổ sung thêm một tầng phong tỏa!
Chỉ thấy tâm thần hắn khẽ động, mở miệng ra…
Ầm ầm ầm!!
Từ miệng hắn, một lượng lớn máu sệt phun ra, chỉ thoáng cái đã ngưng tụ thành một dòng sông máu cuồn cuộn, nhanh chóng bao phủ xung quanh nhà tù bóng tối!
Hai chú kỹ chồng lên nhau chặn đứng đường sống của cả đám!
Bất kể đám đông ra tay thế nào cũng không thể khiến cái l*иg giam sông máu này rung chuyển dù chỉ một ly...
Chứng kiến cảnh này, đám đông đã tuyệt vọng, chỉ còn biết quay đầu nhìn về phía Bạch Uyên...
"Đừng giãy giụa nữa..."
Với vẻ mặt tươi cười, Bạch Uyên nói:
"Hôm nay các người phải chết hết ở đây, nếu không thì ta đợi chờ đó giờ chẳng phải vô ích sao?"
Thật ra, hắn sớm đã có thể tiến vào trạng thái Hoá Quỷ trấn sát Hồ Nham rồi, nhưng cái giá phải trả để tiến vào trạng thái Hoá Quỷ quá lớn, hắn dĩ nhiên không dễ dàng ra tay, mà muốn phát huy tối đa lợi ích của trạng thái Hoá Quỷ!
Giờ đây có thêm Bộ Linh dị và hội Khủng Bố gia nhập, xem như không uổng công hắn chờ đợi bấy lâu...
Bạch Uyên vừa cười vừa nói:
"Lão Hồ à, nói đi cũng phải nói lại, ta thật sự phải cảm ơn ông đấy, nếu không thì ta đâu câu được hai con cá lớn thế này!"
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt hai thế lực lớn trở nên không mấy thiện cảm, thậm chí còn cho rằng Hồ Nham đã tính kế bọn họ.
"Nhìn gì? Ta mới là mục tiêu lớn nhất của hắn, sao có thể hợp tác với hắn được chứ?!"
Hồ Nham đã tức sôi...
Ông ta thừa hiểu, kiếp nạn hôm nay, ông ta không thể thoát.
Những người khác có lẽ còn một tia hy vọng sống, nhưng ông ta thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì nữa, trách ai được khi trên người ông ta có tới hàng trăm triệu tài nguyên linh dị, xứng đáng là kẻ giàu thứ hai cả hội cơ mà...
Lúc này, Hồ Nham hít sâu một hơi, kìm nén bất an trong lòng mà nhìn thẳng vào Bạch Uyên, nói:
"Anh rốt cuộc là ai?!"
"Ừm?"
Bạch Uyên cười khẽ một tiếng, hỏi lại:
"Chúng ta là đối tác vàng kim hợp tác bấy lâu nay cơ mà, bây giờ ông lại tỏ vẻ không biết ta là sao?"
...
Hồ Nham cau chặt mày, nói:
"Anh không phải Bạch Uyên, khí tức của anh khác hắn hoàn toàn, với lại hắn không thể nào mạnh đến mức này!"
Nếu Bạch Uyên có thực lực khủng bố đến thế, cớ gì phải hợp tác với Quỷ Hoả sơn của ông ta chứ, một mình hắn cũng đủ sức san bằng toàn bộ thế lực ở Ngũ Triều quốc...
Dẫu sao thì lục địa này không có Lục chú, Bạch Uyên ở trạng thái này tương đương vô địch Ngũ Triều quốc!
"Ta không còn là ta sao?"
Bạch Uyên nhìn những vệt máu đỏ hung tợn trên làn da mình, nhưng lại chẳng hề bận tâm chút nào, tự lẩm bẩm:
"Chỉ là ông chưa nhìn thấu ta mà thôi!"
Giây tiếp theo, ánh mắt Bạch Uyên lóe lên sát ý, hắn lại lần nữa chọn ra tay, mục tiêu chí là Tổng bộ trưởng Lâm Huyên của Bộ Linh dị!
Hắn đang bật trạng thái Hoá Quỷ, mỗi giây đều đang đốt cháy một lượng lớn quỷ tinh, dĩ nhiên không thể lãng phí thời gian được.
Còn vừa nãy hắn không vội ra tay, mục đích chính là chờ thời gian hồi chiêu của chú kỹ thứ tư của âm quỷ.
Lần này, hắn muốn dùng cách giải quyết như với Bố lão, áp chế thân thể bất tử của Lâm Huyên, tiễn gã lên đường!
13
0
3 tháng trước
15 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
