TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1058
Chương 1048: Kẻ đứng đầu dưới Lục chú!

"Đừng phí công nữa!"

Lúc này, với sắc mặt âm trầm, Bố lão nói:

"Không gϊếŧ được hắn, chẳng ai trong chúng ta thoát được đâu!"

"Khốn kiếp!"

Ngụy Vũ vừa kinh vừa giận hô to:

"Ân oán của các người không liên quan đến bọn tôi, đừng ép bọn tôi phải liên thủ với thằng nhóc đó!"

"Cậu thấy đi được thì cứ đi đi..."

Trong mắt Bố lão lóe lên tia chế giễu.

Mặc dù lão không hiểu rõ Bạch Uyên, nhưng đối phương tới tận cuối cùng mới lộ thực lực, rõ ràng là muốn tóm gọn cả đám!

“…”

Ngụy Vũ lập tức im bặt.

Y liếc nhìn Lâm Huyên và Bố lão, rồi lại quay sang nhìn Bạch Uyên đầy tà dị ở đằng xa, cơ thể theo bản năng run lên, không hề có ý định liên thủ với hắn chút nào...

Giờ phút này, y thậm chí còn chẳng dám tới gần đối phương, sợ bản thân cũng bị xé nát thành tro bụi...

Lúc này, trong mắt Ngụy Vũ hiện lên vẻ quyết tuyệt, nói:

"Nếu tôi liên thủ với các người, sau chuyện này chúng tôi có thể rời đi không?"

Bố lão im lặng một lát, rồi gật đầu đáp:

"Được!"

Lâm Huyên đứng bên cạnh cũng gật gù theo.

Thấy hai kẻ mạnh nguỵ Lục chú đều đã đồng ý, Ngụy Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, rồi nói tiếp:

"Đã vậy, người của Huyết Vũ sẽ liên thủ với các người, gϊếŧ thằng nhóc này trước!"

Lời y vừa dứt, ngay lập tức có mấy tiếng thét thảm thiết vọng ra từ một tòa nhà bên dưới.

"Ừm?"

Sau thoáng sững người, đám đông lại lập tức nhìn xuống phía dưới rồi trông thấy Bạch Uyên bay ra từ trong tòa nhà, lúc này hắn đang sải bước tới với vẻ mặt đầy ý cười, hai tay mỗi tay xách một cái xác bị lột sạch vật phẩm linh dị!

"Lão Hồ à, người của Quỷ Hoả sơn các người kìa!"

Hắn cười hắc hắc một tiếng, rồi ném hai cái xác trong tay ra ngoài.

Hồ Nham lập tức biến sắc, chỉ cần liếc mắt đã nhận ra thân phận của hai cái xác.

Đó chính là Kỷ Trầm và người còn lại của Quỷ Hoả sơn!

Từ đầu hai người họ biết rõ bản thân không thể làm nên trò trống gì trong trận đại chiến này nên đã ẩn mình trong tòa nhà bên dưới, không hề có ý định tham chiến...

Bạch Uyên vẫn luôn nhăm nhe nguồn tài nguyên linh dị trên người họ, dĩ nhiên chẳng đời nào chịu bỏ qua...

"Phân thân ư?"

Bố lão đăm chiêu nhìn về phía Bạch Uyên khác ở đằng xa.

Rõ ràng, Bạch Uyên đã dùng phân thân đánh lừa bọn họ, nhân lúc đám đông liên thủ mà giải quyết Kỷ Trầm cùng người kia trước...

Thế nhưng, cả Bố lão lẫn Bộ trưởng Lâm của Bộ Linh dị đều không nhận ra đó là phân thân của Bạch Uyên...

"Năng lực của hắn đã thay đổi về chất rồi!"

Lúc này, Ngụy Vũ cau chặt mày nhắc nhở.

Trước đây Bạch Uyên từng tạo ra phân thân để lừa Hồ Nham, nhưng cái phân thân đó quá kém cỏi, đến cả ông ta cũng dễ dàng nhận ra, nhưng cái phân thân bây giờ thì cả hiện trường không một ai phát hiện ra điểm bất thường...

"Đây không phải phân thân!"

Ngay lập tức, cả hai Bạch Uyên cùng cười hắc hắc, đồng thanh nói.

Chỉ trong nháy mắt, cả hai lập tức đồng loạt hành động, chủ động lao về phía đám đông!

Thấy vậy, sắc mặt ai nấy đều nghiêm trọng, đồng loạt tiến vào trạng thái Hoá Quỷ và triệu hồi con quỷ dữ đã dung hợp với mình.

Rõ ràng họ không dám lơ là bất cứ chút nào!

Dù Kỷ Trầm và người kia chỉ là hạng tép riu, nhưng chí ít cũng là Ngũ chú, ấy vậy mà Bạch Uyên gϊếŧ họ lại chỉ tốn có mấy chục giây, quả là kinh người...

Ngay lúc này, Hồ Nham bỗng dưng cất lời nói:

"Thằng nào trên người có cánh xương thì chính là bản thể, ưu tiên giải quyết nó trước!"

Đám đông nghe vậy, lập tức hiểu ra vấn đề.

Mặc dù bản thể và phân thân của Bạch Uyên có khí tức y hệt nhau, nhìn qua chẳng khác gì nhau, nhưng vật phẩm linh dị thì lại không thể sao chép, nhờ đó mà có thể nhìn thoáng qua là phán đoán được!

Với vẻ mặt đằng đằng sát khí, Bố lão cất lời nói:

"Để lão giải quyết cái phân thân này, các người cứ liên thủ đối phó bản thể của hắn!"

Lập tức, đám đông gật gù, không ai phản đối.

Dù chỉ là phân thân, nhưng cảm giác áp bức nó tỏa ra còn đáng sợ hơn cả kẻ đứng đầu Ngũ chú, e rằng chỉ có hai kẻ mạnh nguỵ Lục chú mới có thể giải quyết riêng!

Chỉ trong nháy mắt, hai bên đã giao chiến!

Hồ Nham nhanh chóng nói:

"Tốc độ của hắn nhanh lắm, mau khống chế hắn lại trước!"

Giờ đây ông ta là người hiểu rõ Bạch Uyên nhất cả đám, dĩ nhiên là lên kế hoạch khắc chế năng lực của hắn...

Chỉ trong nháy mắt, mấy đạo chú kỹ dạng khống chế đồng loạt được thi triển, cưỡng ép Bạch Uyên đứng im tại chỗ!

Thấy vậy, đám đông mặt mày lạnh lẽo đầy sát khí, đồng loạt tung ra chú kỹ tấn công!

Trong phút chốc, khí tức linh dị đáng sợ tràn ngập khắp nơi, nếu không có màn bóng đêm đó ngăn lại, e rằng người dân ở gần nửa khu vực trung tâm đã phát hiện ra…

Vô số đòn tấn công linh dị trút xuống như mưa, toàn bộ dội thẳng vào Bạch Uyên đang bị giữ chân tại chỗ!

Chỉ vỏn vẹn một thoáng, cơ thể Bạch Uyên vỡ tan tành, biến thành vô số mảnh thịt vụn bay khắp trời, trông cực kỳ máu me!

Đám đông thấy thế thì mừng như điên.

Dù đối phương có thân thể bất tử để hồi phục, nhưng chí ít cũng có nghĩa là hắn không phải vô địch, chỉ cần gϊếŧ hắn vài lần, dĩ nhiên là có thể bào mòn hết sức mạnh linh dị của hắn...

Nhưng lúc này, Hồ Nham nhìn cảnh tượng này mà trong lòng lại cảm thấy bất an.

Bạch Uyên không hề phản đòn gì mà đã bị xé xác ngay lập tức ư? Đối phương đâu phải hạng dễ đối phó như thế...

Vừa loé ý nghĩ đó, ông ta đã nghe thấy một tiếng thét thảm thiết vang lên, thần sắc đám đông theo đó cũng chấn kinh, đồng loạt nhìn về phía đó.

Rồi họ trông thấy Bố lão mặt mày kinh hoàng, cả người đang bị Bạch Uyên tàn nhẫn hành hạ.

Bạch Uyên tưởng là phân thân kia vậy mà lại mọc ra một đôi cánh xương, dựa vào tốc độ áp đảo tuyệt đối, hắn thậm chí không cho Bố lão chút cơ hội nào để bỏ chạy.

"Chết tiệt, bị lừa rồi!"

"Tên đó mới là bản thể!"

Đám người còn lại thấy vậy cũng phản ứng lại, ùn ùn xông về phía Bạch Uyên!

Không ai ngờ, Bạch Uyên lại lạnh lùng cười rồi đột ngột tung ra một cú đấm trời giáng.

Từ cú đấm ấy, sức mạnh linh dị khủng bố lập tức cuộn trào khắp nơi, thậm chí làm rách cả màn đêm đen kịt!

"Nổ!"

Thần sắc đám đông cũng thay đổi theo rồi dừng bước trong vô thức.

Và cùng lúc cú đấm của Bạch Uyên tung ra, cả người Bố lão bị đánh nát thành tro bụi!

Đồng thời, tâm thần Bạch Uyên khẽ động, một luồng lực lượng âm quỷ khó nhận biết hòa vào tàn thể của Bố lão...

Đám đông tất nhiên cũng chẳng hay biết gì, chỉ thấy sắc mặt ai nấy đều khó coi tột độ, nỗi sợ hãi trong lòng càng thêm sâu đậm.

Đến nước này, hai kẻ mạnh nguỵ Lục chú đều đã bị Bạch Uyên đánh cho nổ tung mỗi người một lần...

Trước cái cảm giác áp bức kinh hoàng thế này, đám đông chưa bao giờ ngờ sẽ có ngày họ đứng mũi chịu sào...

"Liệu có thắng nổi không đây?"

Ngụy Vũ lo lắng liếc nhìn những người bên cạnh.

Không chỉ y, những người còn lại cũng thế, đều cảm thấy bất an, thậm chí còn nảy sinh ý định chuồn êm.

Lâm Huyên nói với giọng trầm khàn:

"Sợ gì chứ? Bố lão có thân thể bất tử, sẽ nhanh chóng hồi phục thôi, với lại mấy người nghĩ thằng nhãi này không tốn chút sức nào chắc?"

"Chúng ta đông thế này, cho dù là đánh tiêu hao cũng đủ sức làm nó kiệt sức tới chết!"

Đám đông nghe vậy thì tâm thần hơi định lại, có thêm chút niềm tin.

Khi đã có thân thể bất tử, chiến đấu giữa các quỷ linh nhân cấp cao đều biến thành những trận chiến tiêu hao.

Dù sức chiến đấu của Bạch Uyên đáng sợ thật đấy, nhưng sức mạnh linh dị trong cơ thể hắn rốt cuộc cũng có giới hạn, sớm muộn gì cũng sẽ cạn kiệt, đến lúc đó, dù có mạnh tới đâu cũng chẳng còn tác dụng nữa…

12

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.