0 chữ
Chương 1057
Chương 1047: Bạch Uyên kinh khủng!
“A?”
Mặt Quỷ hơi sững người, rồi cười nói:
“Muốn gϊếŧ bọn chúng sao?”
“Chứ còn gì!”
Bạch Uyên nói trong lòng:
“Làm được chứ? Thật sự không được thì ta lại thêm quỷ tinh!”
“Hào phóng vậy?”
Ánh mắt Mặt Quỷ lập tức ngây người, cái này không giống với Bạch Uyên trong ấn tượng của nó…
“Thêm tiền cũng không được hả?”
Bạch Uyên nhíu mày, mở miệng hỏi.
Hắn biết rằng, gϊếŧ Hồ Nham có thể có thu nhập hàng trăm triệu quỷ tinh, hơn nữa người của các thế lực trung tâm này cũng sẽ không phải kẻ nghèo kiết xác, hoàn toàn có thể bù đắp lại tổn thất của hắn, thậm chí còn có thể kiếm một khoản lớn…
“Không cần thêm nữa, năm ngàn vạn quỷ tinh làm như chưa đủ ấy, ngươi cũng đánh giá hai tên này quá cao rồi…”
Mặt Quỷ lắc đầu, cũng vì Ngũ Triều quốc này không có Lục chú, chứ nếu Bạch Uyên nguyện ý, hắn hoàn toàn có thể dùng số quỷ tinh này để thuê quỷ linh nhân Lục chú…
Dù sao phí ra tay của Lục chú ở Trung Châu cũng chỉ vài triệu quỷ tinh mà thôi, năm ngàn vạn này đủ để vô số Lục chú đổ xô đến xung phong làm đệ…
Giờ phút này, Mặt Quỷ mở miệng nói:
“Dựa vào cơ thể ngươi bây giờ, đúng là có thể tiếp nhận sức mạnh này, chuẩn bị sẵn sàng đi!”
Trong nháy mắt, chỉ thấy năm ngàn vạn quỷ tinh trong nhẫn linh dị của Bạch Uyên đồng loạt biến mất, bị Mặt Quỷ cưỡng chế hấp thu…
Và gần như cùng lúc, ở một không gian chưa biết nào đó trên lục địa Ngũ Triều quốc, một luồng khí tức linh dị ngút trời lập tức tràn ngập, đồng thời có một giọng nói mang theo sự giận dữ:
“Có thứ dơ bẩn nào đó đang trộm quỷ tinh của bản quỷ chủ?!”
Chỉ thấy toàn bộ không gian rung chuyển không ngừng, nhưng cuối cùng lại yên tĩnh trở lại, giọng nói đó không còn mang theo cảm xúc giận dữ nữa, lẩm bẩm nói:
“Thôi vậy, chờ ta bước được bước này rồi, sẽ đến xử lý ngươi…”
Còn lúc này, Mặt Quỷ trong cơ thể Bạch Uyên dường như có chút nhận ra, lẩm bẩm nói:
“A? Sao đột nhiên có một luồng hàn ý? Cái địa phương này có chút quỷ dị nha…”
Nó từ khi nuốt phân thân mắt quỷ, thực lực đã phục hồi thêm một bước, nếu không kể đến sự tiêu hao bản nguyên thì đã có thể đối kháng với Thất chú. Sự tồn tại có thể khiến nó có cảm giác như lần này chắc chắn không phải là thứ đơn giản…
“Thôi, đánh không lại thì chạy thôi…”
Mặt Quỷ lại không hề lo lắng, mà nói:
“Nhóc con, hãy cảm nhận sức mạnh kinh khủng của quỷ ca ngươi đi!”
Chỉ thấy lực lượng linh dị trong cơ thể nó cuộn trào không ngừng, nhanh chóng truyền sang cho Bạch Uyên…
Do Bạch Uyên chỉ là Ngũ chú, nó tất nhiên không thể truyền toàn bộ sức mạnh, nếu vậy, kẻ địch sẽ không sao, Bạch Uyên ngược lại có nguy cơ tự bạo…
Nhưng cho dù chỉ là một phần nhỏ sức mạnh, cũng đủ để thực lực của Bạch Uyên có sự biến đổi về chất!
Trong nháy mắt, sắc mặt Bạch Uyên lập tức chấn động, trong cơ thể theo đó tản ra một luồng khí tức linh dị khiến người ta bất an…
“Hử?”
Giờ phút này, Bố lão đang chuẩn bị giải phóng chú kỹ thì sắc mặt sững lại, trong lòng lập tức run rẩy, lão vậy mà cảm nhận được một luồng nguy cơ chết chóc từ trên người Bạch Uyên…
Ảo giác? Hay là thật?
Ánh mắt lão nhìn về phía gã đàn ông gầy gò bên cạnh, chỉ thấy người đàn ông làm Tổng bộ trưởng Bộ Linh dị kia đồng dạng mặt mày bất an, hiển nhiên là có cảm giác tương tự…
“Bộ trưởng Lâm, thằng nhóc này bí ẩn quá, đừng nương tay nữa!”
“Được!”
Trước đó, hai kẻ mạnh nguỵ Lục chú không hề nghĩ sẽ bung hết sức.
Dẫu sao thì đối phó một thằng Tứ chú bé tí mà phải lật hết bài tẩy cũng quá mất mặt, bọn họ chỉ muốn xem rốt cuộc kẻ có thể khuấy đảo cả Ngũ Triều quốc này có chiêu trò gì...
Và bây giờ thì bọn họ đã biết, đúng là hắn có chiêu trò thật...
Trong chớp mắt, sức mạnh linh dị trong cơ thể hai người bỗng tăng vọt, đồng loạt tiến vào trạng thái Hoá Quỷ.
Cùng lúc đó, trên người cả hai xuất hiện một bóng quỷ khổng lồ cao tới mấy chục mét, toát ra cảm giác áp bức đáng sợ!
Ngoài tiềm năng và sức mạnh của quỷ dữ, mức độ hoà hợp giữa quỷ linh nhân và quỷ dữ còn bị ảnh hưởng rất lớn bởi quá trình bồi dưỡng sau đó.
Vì hai người họ đã chẳng còn hy vọng lên Lục chú nữa, dĩ nhiên là dồn hết tài nguyên vào con quỷ dữ đã dung hợp với mình, khiến nó mạnh lên kinh khủng, thậm chí chỉ mỗi con quỷ đó cũng có thể đối đầu với kẻ đứng đầu Ngũ chú, đủ thấy độ khủng bố của nó!
Giờ phút này cả hai đã tung hết chiêu trò, sức mạnh bùng nổ tới đỉnh điểm, thậm chí đủ sức nghiền nát cả kẻ đứng đầu Ngũ chú!
"Nhóc con à, khiến hai tiền bối đây phải dốc toàn lực thế này, mi có thể tự hào mà c... chá!"
Ngay sau đó, kèm theo một tiếng thét thảm thiết, cả người Bố lão lập tức bay ngược ra xa hàng ngàn mét, đâm thẳng vào bóng đen do chính lão bày ra để bao vây...
"Lão này sức như gà mà mồm cứ như đít vịt."
Hắn cười hắc hắc một tiếng, rồi quay sang nhìn Bộ trưởng Lâm vẫn còn đang ngẩn tò te tại chỗ, nói:
"Có gì muốn nói không?"
...
Lúc này, mặt mày Lâm Huyên kinh hãi, trong lòng dậy sóng gió bão bùng.
Lúc này, Bạch Uyên trông vẫn y nguyên, nhưng chiếc áo khoác trắng trên người hắn lại bung hết cúc, để lộ trước ngực một khuôn mặt quỷ máu me đang nở nụ cười quỷ dị...
Song song đó, trên làn da lộ ra của đối phương còn mọc lên từng vệt máu đỏ ngoằn ngoèo, khí tức tỏa ra cũng đằng đằng sát khí, chẳng còn chút hơi người nào!
Ngay khoảnh khắc ấy, Bạch Uyên như biến thành một con quỷ dữ thực thụ!
"Mày?!"
Lâm Huyên vừa định cất lời hỏi gì đó, nhưng cơ thể Bạch Uyên thoắt cái đã biến mất không còn dấu vết.
Giây tiếp theo chỉ thấy Lâm Huyên phun ra máu tươi, mặt mày kinh hoàng, gã khó khăn lắm mới quay đầu lại, rồi trông thấy Bạch Uyên đang đứng ngay sau lưng gã, bàn tay phải đã xuyên thẳng vào l*иg ngực gã, nhẹ nhàng xé nát trái tim!
Thế nhưng, chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.
Với vẻ mặt khát máu, hai tay Bạch Uyên múa may như tàn ảnh, bắt đầu điên cuồng xé xác Lâm Huyên!
"Ha ha ha!"
Trong tiếng cười điên loạn của hắn, vô số mảnh thịt và nội tạng từ người Lâm Huyên rơi xuống như mưa rào!
Thế rồi, chỉ trong chớp mắt, Lâm Huyên đã bị Bạch Uyên xé thành thịt dăm!
Trước thủ đoạn tàn bạo đến thế, Bố lão từ đằng xa không khỏi chấn động, thậm chí hơn chục quỷ linh nhân đứng đầu Ngũ chú ở phía xa cũng dừng chiến đấu, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía này!
"Bộ trưởng... bị xé xác rồi?!"
Quỷ linh nhân đứng đầu Ngũ chú tên là "Thi Nhất" thậm chí còn hơi khó tin, chỉ biết biểu lộ sự kinh hãi.
Đó là người mạnh nhất Bộ Linh dị của bọn họ, ấy vậy mà lại bị một kẻ vô danh tiểu tốt xé nát thành từng mảnh?!
"Cẩn thận!"
Ngay tại khoảnh khắc này, Lâm Huyên xuất hiện lần nữa, dịch chuyển tới bên cạnh đám đông.
Mặc dù gã đã hồi phục như ban đầu, nhưng sắc mặt hơi tái nhợt, hiển nhiên là đã tốn không ít sức mạnh linh dị...
Với vẻ mặt nghiêm trọng, Lâm Huyên nói:
"Tất cả dừng tay, ưu tiên giải quyết thằng nhóc này trước!"
Trong phút chốc, bốn quỷ linh nhân đứng đầu khác của Bộ Linh dị cũng đồng loạt dừng tay.
Trong khi đó, đám người hội Khủng Bố bên cạnh cũng kéo tới đứng sau lưng Bố lão, vẻ mặt căng thẳng sẵn sàng chiến đấu...
Về phần đám người Huyết Vũ, họ lại không nhập bọn với những người khác, mà điên cuồng tấn công bóng đen xung quanh hòng thừa cơ tẩu thoát.
Đến nước này, bất kể là phe nào đi nữa cũng không phải là hạng mà họ có thể đυ.ng vào được...
Giờ đây, đám người Huyết Vũ cũng cuối cùng đã hiểu ra, vì sao Hồ Nham và Bạch Uyên lại khinh thường họ đến vậy, hóa ra mình đúng là đồ bỏ đi thật…
Mặt Quỷ hơi sững người, rồi cười nói:
“Muốn gϊếŧ bọn chúng sao?”
“Chứ còn gì!”
Bạch Uyên nói trong lòng:
“Làm được chứ? Thật sự không được thì ta lại thêm quỷ tinh!”
“Hào phóng vậy?”
Ánh mắt Mặt Quỷ lập tức ngây người, cái này không giống với Bạch Uyên trong ấn tượng của nó…
“Thêm tiền cũng không được hả?”
Bạch Uyên nhíu mày, mở miệng hỏi.
Hắn biết rằng, gϊếŧ Hồ Nham có thể có thu nhập hàng trăm triệu quỷ tinh, hơn nữa người của các thế lực trung tâm này cũng sẽ không phải kẻ nghèo kiết xác, hoàn toàn có thể bù đắp lại tổn thất của hắn, thậm chí còn có thể kiếm một khoản lớn…
“Không cần thêm nữa, năm ngàn vạn quỷ tinh làm như chưa đủ ấy, ngươi cũng đánh giá hai tên này quá cao rồi…”
Mặt Quỷ lắc đầu, cũng vì Ngũ Triều quốc này không có Lục chú, chứ nếu Bạch Uyên nguyện ý, hắn hoàn toàn có thể dùng số quỷ tinh này để thuê quỷ linh nhân Lục chú…
Giờ phút này, Mặt Quỷ mở miệng nói:
“Dựa vào cơ thể ngươi bây giờ, đúng là có thể tiếp nhận sức mạnh này, chuẩn bị sẵn sàng đi!”
Trong nháy mắt, chỉ thấy năm ngàn vạn quỷ tinh trong nhẫn linh dị của Bạch Uyên đồng loạt biến mất, bị Mặt Quỷ cưỡng chế hấp thu…
Và gần như cùng lúc, ở một không gian chưa biết nào đó trên lục địa Ngũ Triều quốc, một luồng khí tức linh dị ngút trời lập tức tràn ngập, đồng thời có một giọng nói mang theo sự giận dữ:
“Có thứ dơ bẩn nào đó đang trộm quỷ tinh của bản quỷ chủ?!”
Chỉ thấy toàn bộ không gian rung chuyển không ngừng, nhưng cuối cùng lại yên tĩnh trở lại, giọng nói đó không còn mang theo cảm xúc giận dữ nữa, lẩm bẩm nói:
Còn lúc này, Mặt Quỷ trong cơ thể Bạch Uyên dường như có chút nhận ra, lẩm bẩm nói:
“A? Sao đột nhiên có một luồng hàn ý? Cái địa phương này có chút quỷ dị nha…”
Nó từ khi nuốt phân thân mắt quỷ, thực lực đã phục hồi thêm một bước, nếu không kể đến sự tiêu hao bản nguyên thì đã có thể đối kháng với Thất chú. Sự tồn tại có thể khiến nó có cảm giác như lần này chắc chắn không phải là thứ đơn giản…
“Thôi, đánh không lại thì chạy thôi…”
Mặt Quỷ lại không hề lo lắng, mà nói:
“Nhóc con, hãy cảm nhận sức mạnh kinh khủng của quỷ ca ngươi đi!”
Chỉ thấy lực lượng linh dị trong cơ thể nó cuộn trào không ngừng, nhanh chóng truyền sang cho Bạch Uyên…
Do Bạch Uyên chỉ là Ngũ chú, nó tất nhiên không thể truyền toàn bộ sức mạnh, nếu vậy, kẻ địch sẽ không sao, Bạch Uyên ngược lại có nguy cơ tự bạo…
Trong nháy mắt, sắc mặt Bạch Uyên lập tức chấn động, trong cơ thể theo đó tản ra một luồng khí tức linh dị khiến người ta bất an…
“Hử?”
Giờ phút này, Bố lão đang chuẩn bị giải phóng chú kỹ thì sắc mặt sững lại, trong lòng lập tức run rẩy, lão vậy mà cảm nhận được một luồng nguy cơ chết chóc từ trên người Bạch Uyên…
Ảo giác? Hay là thật?
Ánh mắt lão nhìn về phía gã đàn ông gầy gò bên cạnh, chỉ thấy người đàn ông làm Tổng bộ trưởng Bộ Linh dị kia đồng dạng mặt mày bất an, hiển nhiên là có cảm giác tương tự…
“Bộ trưởng Lâm, thằng nhóc này bí ẩn quá, đừng nương tay nữa!”
“Được!”
Trước đó, hai kẻ mạnh nguỵ Lục chú không hề nghĩ sẽ bung hết sức.
Dẫu sao thì đối phó một thằng Tứ chú bé tí mà phải lật hết bài tẩy cũng quá mất mặt, bọn họ chỉ muốn xem rốt cuộc kẻ có thể khuấy đảo cả Ngũ Triều quốc này có chiêu trò gì...
Và bây giờ thì bọn họ đã biết, đúng là hắn có chiêu trò thật...
Trong chớp mắt, sức mạnh linh dị trong cơ thể hai người bỗng tăng vọt, đồng loạt tiến vào trạng thái Hoá Quỷ.
Cùng lúc đó, trên người cả hai xuất hiện một bóng quỷ khổng lồ cao tới mấy chục mét, toát ra cảm giác áp bức đáng sợ!
Ngoài tiềm năng và sức mạnh của quỷ dữ, mức độ hoà hợp giữa quỷ linh nhân và quỷ dữ còn bị ảnh hưởng rất lớn bởi quá trình bồi dưỡng sau đó.
Vì hai người họ đã chẳng còn hy vọng lên Lục chú nữa, dĩ nhiên là dồn hết tài nguyên vào con quỷ dữ đã dung hợp với mình, khiến nó mạnh lên kinh khủng, thậm chí chỉ mỗi con quỷ đó cũng có thể đối đầu với kẻ đứng đầu Ngũ chú, đủ thấy độ khủng bố của nó!
Giờ phút này cả hai đã tung hết chiêu trò, sức mạnh bùng nổ tới đỉnh điểm, thậm chí đủ sức nghiền nát cả kẻ đứng đầu Ngũ chú!
"Nhóc con à, khiến hai tiền bối đây phải dốc toàn lực thế này, mi có thể tự hào mà c... chá!"
Ngay sau đó, kèm theo một tiếng thét thảm thiết, cả người Bố lão lập tức bay ngược ra xa hàng ngàn mét, đâm thẳng vào bóng đen do chính lão bày ra để bao vây...
"Lão này sức như gà mà mồm cứ như đít vịt."
Hắn cười hắc hắc một tiếng, rồi quay sang nhìn Bộ trưởng Lâm vẫn còn đang ngẩn tò te tại chỗ, nói:
"Có gì muốn nói không?"
...
Lúc này, mặt mày Lâm Huyên kinh hãi, trong lòng dậy sóng gió bão bùng.
Lúc này, Bạch Uyên trông vẫn y nguyên, nhưng chiếc áo khoác trắng trên người hắn lại bung hết cúc, để lộ trước ngực một khuôn mặt quỷ máu me đang nở nụ cười quỷ dị...
Song song đó, trên làn da lộ ra của đối phương còn mọc lên từng vệt máu đỏ ngoằn ngoèo, khí tức tỏa ra cũng đằng đằng sát khí, chẳng còn chút hơi người nào!
Ngay khoảnh khắc ấy, Bạch Uyên như biến thành một con quỷ dữ thực thụ!
"Mày?!"
Lâm Huyên vừa định cất lời hỏi gì đó, nhưng cơ thể Bạch Uyên thoắt cái đã biến mất không còn dấu vết.
Giây tiếp theo chỉ thấy Lâm Huyên phun ra máu tươi, mặt mày kinh hoàng, gã khó khăn lắm mới quay đầu lại, rồi trông thấy Bạch Uyên đang đứng ngay sau lưng gã, bàn tay phải đã xuyên thẳng vào l*иg ngực gã, nhẹ nhàng xé nát trái tim!
Thế nhưng, chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.
Với vẻ mặt khát máu, hai tay Bạch Uyên múa may như tàn ảnh, bắt đầu điên cuồng xé xác Lâm Huyên!
"Ha ha ha!"
Trong tiếng cười điên loạn của hắn, vô số mảnh thịt và nội tạng từ người Lâm Huyên rơi xuống như mưa rào!
Thế rồi, chỉ trong chớp mắt, Lâm Huyên đã bị Bạch Uyên xé thành thịt dăm!
Trước thủ đoạn tàn bạo đến thế, Bố lão từ đằng xa không khỏi chấn động, thậm chí hơn chục quỷ linh nhân đứng đầu Ngũ chú ở phía xa cũng dừng chiến đấu, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía này!
"Bộ trưởng... bị xé xác rồi?!"
Quỷ linh nhân đứng đầu Ngũ chú tên là "Thi Nhất" thậm chí còn hơi khó tin, chỉ biết biểu lộ sự kinh hãi.
Đó là người mạnh nhất Bộ Linh dị của bọn họ, ấy vậy mà lại bị một kẻ vô danh tiểu tốt xé nát thành từng mảnh?!
"Cẩn thận!"
Ngay tại khoảnh khắc này, Lâm Huyên xuất hiện lần nữa, dịch chuyển tới bên cạnh đám đông.
Mặc dù gã đã hồi phục như ban đầu, nhưng sắc mặt hơi tái nhợt, hiển nhiên là đã tốn không ít sức mạnh linh dị...
Với vẻ mặt nghiêm trọng, Lâm Huyên nói:
"Tất cả dừng tay, ưu tiên giải quyết thằng nhóc này trước!"
Trong phút chốc, bốn quỷ linh nhân đứng đầu khác của Bộ Linh dị cũng đồng loạt dừng tay.
Trong khi đó, đám người hội Khủng Bố bên cạnh cũng kéo tới đứng sau lưng Bố lão, vẻ mặt căng thẳng sẵn sàng chiến đấu...
Về phần đám người Huyết Vũ, họ lại không nhập bọn với những người khác, mà điên cuồng tấn công bóng đen xung quanh hòng thừa cơ tẩu thoát.
Đến nước này, bất kể là phe nào đi nữa cũng không phải là hạng mà họ có thể đυ.ng vào được...
Giờ đây, đám người Huyết Vũ cũng cuối cùng đã hiểu ra, vì sao Hồ Nham và Bạch Uyên lại khinh thường họ đến vậy, hóa ra mình đúng là đồ bỏ đi thật…
12
0
3 tháng trước
2 phút trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
