0 chữ
Chương 1026
Chương 1016: Chương trình sinh tồn thực tế?
Đối mặt với thế công khủng bố của Mặt Quỷ, cái đầu lão quỷ không dám sơ suất dù chỉ một chút, tóc nó nhanh chóng mọc dài điên cuồng, hóa thành một bức tường đen kịt không một kẽ hở!
Thấy đối phương dốc toàn lực phòng thủ, vẻ giận dữ trên mặt Mặt Quỷ lập tức biến mất, thay vào đó là một nụ cười quỷ dị.
Chỉ thấy nó đột ngột tăng tốc, lao thẳng về phía ba luồng sức mạnh linh dị của Bạch Uyên.
Rõ ràng, mục đích của nó không phải là nuốt chửng cái đầu lão quỷ này, mà là đoạt lại sức mạnh linh dị đã mất của Bạch Uyên!
Thấy vậy, cái đầu lão quỷ gầm lên một tiếng giận dữ, cũng nhanh chóng phản ứng.
Ánh mắt nó lại trở nên quỷ dị, đồng thời miệng khẽ hút, mục tiêu cũng là ba luồng sức mạnh linh dị của Bạch Uyên!
Hai con quỷ mạnh lập tức hình thành thế đối đầu.
Còn ba luồng sức mạnh linh dị của Bạch Uyên lại quá yếu ớt, hoàn toàn không chịu nổi sự giao tranh của cả hai, bị chấn vỡ tan hóa thành vô số mảnh vỡ…
Miệng khổng lồ của Mặt Quỷ nuốt tới, nhanh chóng hấp thụ phần lớn sức mạnh.
Phần còn lại thì bị cái đầu lão quỷ hấp thụ.
"Đồ chó má, lát nữa ta tính sổ với nhà ngươi!"
Mặt Quỷ buông lời hung ác, rồi nhanh chóng trở về cơ thể Bạch Uyên, đồng thời trả lại sức mạnh vừa đoạt được cho hắn.
Cơ thể Bạch Uyên được sức mạnh linh dị tu dưỡng, lập tức hồi phục, ít nhất không còn lo lắng đến tính mạng nữa.
Hắn cũng đã giận choáng.
Vừa rồi nếu không có Mặt Quỷ kịp thời ra tay thì hắn thật sự đã toi mạng rồi…
Hắn lạnh lùng nói:
"Quỷ ca, đừng đợi lát nữa, chúng ta xử nó luôn bây giờ đi!"
Hắn không chỉ muốn báo thù, mà còn muốn dung hợp thứ này vào chiếc chùy đầu người.
Đối phương là một quỷ mạnh cấp Thất chú, nếu có thể dung hợp nó thì chiếc chùy đầu người của hắn ít nhất sẽ tiến cấp thành vũ khí linh dị đỉnh cấp Lục chú, mà chiến lực của bản thân hắn cũng sẽ tăng vọt theo!
Nhưng, nghe vậy, Mặt Quỷ lại trợn mắt nói:
"Làm cái con khỉ, ta chỉ nói cho có khí thế thôi."
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, nói:
"Chẳng lẽ quỷ ca sợ à..."
"Nhóc con bớt cái trò khích tướng này đi."
Mặt Quỷ bĩu môi nói:
"Năng lực của con quỷ này hơi khắc chế ta, dù có đánh thắng thì bao nhiêu năm hồi phục của ta cũng coi như đổ sông đổ biển."
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, rồi lập tức nghĩ đến chiếc chùy đầu người của mình có thể khắc chế quỷ dơi, Mặt Quỷ có lẽ cũng bị cái đầu lão quỷ này khắc chế phần nào…
"Thôi được, nhưng vấn đề bây giờ là, chúng ta tha cho nó, nó chưa chắc đã tha cho chúng ta đâu..."
Sức mạnh linh dị trong cơ thể cái đầu lão quỷ cuồn cuộn, trong mắt đầy vẻ tham lam, rõ ràng là không có khả năng bỏ qua bọn họ…
"Chạy là xong!"
Mặt Quỷ lại ngựa quen đường cũ…
Giây tiếp theo, chỉ thấy một luồng sức mạnh linh dị quái dị tràn ra từ cơ thể Mặt Quỷ, đồng thời không nhịn được mà lẩm bẩm:
"Nhóc con đúng là muốn vắt kiệt năng lượng thôn phệ phân thân Ngàn Mắt lần trước của ta mà..."
Ai ngờ được, Bạch Uyên vừa quay đầu đã chọc phải một con quỷ mạnh như vậy…
Mặt Quỷ phát hiện mình bây giờ thật sự không thể tùy tiện ngủ say được nữa, nếu không quỷ mới biết thằng nhãi này sẽ gây thêm bao nhiêu rắc rối…
"Bất ngờ, thật là bất ngờ..."
Bạch Uyên gãi đầu.
Hắn nói thật một trăm phần trăm có lẻ một, vốn tưởng rằng mình đã trở về thế giới thực, ai ngờ lại đến một nơi quỷ dị như thế này…
Mặt Quỷ không nói gì thêm mà nhanh chóng giải phóng sức mạnh, ngưng tụ thành một con đường nhỏ u ám giữa vùng quê.
Bạch Uyên không do dự, nhanh chóng bước lên con đường này, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần bước lên con đường này thì về cơ bản hắn đã an toàn rồi…
Hắn quay đầu nhìn sâu vào cái đầu lão quỷ, anh đây đã nhớ mày…
"Đừng nhìn nữa, cái chùy đầu người của ngươi bây giờ không dung hợp được nó đâu!"
Mặt Quỷ liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của Bạch Uyên, nói:
"Dù ngươi có bắt sống được nó thì cũng không dung hợp được đâu!"
"Tại sao?"
"Hack lồ lộ chứ sao."
Mặt Quỷ đảo tròng mắt, nói:
"Cái chuỳ này của ngươi mới Ngũ chú thôi, nếu dung hợp được con quỷ mạnh như thế thì công lý làm diễn viên hài à?"
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng lao về cuối con đường.
Đúng lúc này, cái đầu lão quỷ lại mặt đầy tham lam, ánh mắt trở nên quỷ dị, nó muốn hút quỷ linh lực từ người Bạch Uyên ra!
Nó nhìn ra mối quan hệ giữa Bạch Uyên và Mặt Quỷ không hề nông cạn, nếu diệt được Bạch Uyên, Mặt Quỷ dù không chết cũng trọng thương...
Tuy nhiên, quỷ linh lực nó tràn ra lại hoàn toàn không thể tiến vào con đường.
Rõ ràng, đây là do sức mạnh của Mặt Quỷ ngăn cách!
Cái đầu lão quỷ như không tin vào số phận, liên tục truyền quỷ linh lực nhưng hoàn toàn không tác dụng.
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Uyên rời đi...
Kẻ này có lẽ cố tình khıêυ khí©h nó, còn đắc ý vẫy vẫy mông...
"Hú!"
Cái đầu lão quỷ gầm lên giận dữ, thậm chí muốn tự mình nuốt chửng Bạch Uyên, nhưng cái đầu khổng lồ của nó vừa động, lại bị thứ gì đó trong bóng tối phía sau ràng buộc.
Cuối cùng nó đành bất lực đứng yên tại chỗ...
"Ơ?"
Thấy vậy, Bạch Uyên tức khắc nhận ra điều bất thường.
Sâu trong bóng tối, lẽ nào có thứ gì đó nhốt con quỷ mạnh này, khiến nó không thể rời đi?
Hắn hơi nghĩ liền phát hiện, con quỷ mạnh này từ đầu đến cuối chưa hề di chuyển một bước, chỉ cướp đoạt quỷ linh lực của hắn từ xa.
"Thôi kệ, dù nó bị nhốt ta vẫn không đánh lại..."
Bạch Uyên lắc đầu, rồi quả quyết rời khỏi đây.
Trong tích tắc, cảm giác dịch chuyển không gian truyền đến.
Thân thể Bạch Uyên nhanh chóng rơi xuống, cuối cùng trở về thế giới loài người.
Tuy nhiên, mặt hắn không hề có chút mừng rỡ, ngược lại mặt mày ngáo ngơ nhìn những cây cổ thụ cao lớn xung quanh, vậy mà hắn đến một khu rừng...
"Mẹ kiếp! Đây lại là đâu?!"
Bạch Uyên lại ngáo ngơ, tưởng mình đã về Đại Huyền quốc rồi, nhưng tình hình lại thấy có gì đó không đúng...
Hắn khẽ nhíu mày, rồi nhanh chóng đi lên trên không, đến ngọn cây cao nhất.
Lúc này, Bạch Uyên nhìn quanh, phát hiện mình thật sự ở trong một khu rừng bao la, thế là hắn truyền quỷ linh lực trong người vào mắt quỷ.
Thị lực tăng vọt, phóng tầm mắt nhìn xa đến tận chân trời!
"Biển?"
Miệng hắn hơi mở, thậm chí dụi dụi mắt, không tin, vậy mà ở chân trời xa xa hắn nhìn thấy một vùng biển dữ...
Đại Huyền quốc tuy ở phía nam Trung Châu, nhưng còn xa mới tới rìa lục địa.
Dù thị lực hắn kinh người đến mấy, cũng không thể thấy biển...
Điều điên rồ hơn là hắn cũng nhìn thấy biển ở ba hướng khác...
Rõ ràng, đây là một nơi bị biển bao quanh!
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật.
Điều duy nhất hắn chắc chắn lúc này là, mình không còn ở Trung Châu nữa...
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt u sầu, nói:
"Ta muốn làm nhân vật chính, không có nghĩa là nhân vật chính chương trình sinh tồn thực tế?!"
Thấy đối phương dốc toàn lực phòng thủ, vẻ giận dữ trên mặt Mặt Quỷ lập tức biến mất, thay vào đó là một nụ cười quỷ dị.
Chỉ thấy nó đột ngột tăng tốc, lao thẳng về phía ba luồng sức mạnh linh dị của Bạch Uyên.
Rõ ràng, mục đích của nó không phải là nuốt chửng cái đầu lão quỷ này, mà là đoạt lại sức mạnh linh dị đã mất của Bạch Uyên!
Thấy vậy, cái đầu lão quỷ gầm lên một tiếng giận dữ, cũng nhanh chóng phản ứng.
Ánh mắt nó lại trở nên quỷ dị, đồng thời miệng khẽ hút, mục tiêu cũng là ba luồng sức mạnh linh dị của Bạch Uyên!
Hai con quỷ mạnh lập tức hình thành thế đối đầu.
Miệng khổng lồ của Mặt Quỷ nuốt tới, nhanh chóng hấp thụ phần lớn sức mạnh.
Phần còn lại thì bị cái đầu lão quỷ hấp thụ.
"Đồ chó má, lát nữa ta tính sổ với nhà ngươi!"
Mặt Quỷ buông lời hung ác, rồi nhanh chóng trở về cơ thể Bạch Uyên, đồng thời trả lại sức mạnh vừa đoạt được cho hắn.
Cơ thể Bạch Uyên được sức mạnh linh dị tu dưỡng, lập tức hồi phục, ít nhất không còn lo lắng đến tính mạng nữa.
Hắn cũng đã giận choáng.
Vừa rồi nếu không có Mặt Quỷ kịp thời ra tay thì hắn thật sự đã toi mạng rồi…
Hắn lạnh lùng nói:
"Quỷ ca, đừng đợi lát nữa, chúng ta xử nó luôn bây giờ đi!"
Hắn không chỉ muốn báo thù, mà còn muốn dung hợp thứ này vào chiếc chùy đầu người.
Nhưng, nghe vậy, Mặt Quỷ lại trợn mắt nói:
"Làm cái con khỉ, ta chỉ nói cho có khí thế thôi."
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, nói:
"Chẳng lẽ quỷ ca sợ à..."
"Nhóc con bớt cái trò khích tướng này đi."
Mặt Quỷ bĩu môi nói:
"Năng lực của con quỷ này hơi khắc chế ta, dù có đánh thắng thì bao nhiêu năm hồi phục của ta cũng coi như đổ sông đổ biển."
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, rồi lập tức nghĩ đến chiếc chùy đầu người của mình có thể khắc chế quỷ dơi, Mặt Quỷ có lẽ cũng bị cái đầu lão quỷ này khắc chế phần nào…
"Thôi được, nhưng vấn đề bây giờ là, chúng ta tha cho nó, nó chưa chắc đã tha cho chúng ta đâu..."
"Chạy là xong!"
Mặt Quỷ lại ngựa quen đường cũ…
Giây tiếp theo, chỉ thấy một luồng sức mạnh linh dị quái dị tràn ra từ cơ thể Mặt Quỷ, đồng thời không nhịn được mà lẩm bẩm:
"Nhóc con đúng là muốn vắt kiệt năng lượng thôn phệ phân thân Ngàn Mắt lần trước của ta mà..."
Ai ngờ được, Bạch Uyên vừa quay đầu đã chọc phải một con quỷ mạnh như vậy…
Mặt Quỷ phát hiện mình bây giờ thật sự không thể tùy tiện ngủ say được nữa, nếu không quỷ mới biết thằng nhãi này sẽ gây thêm bao nhiêu rắc rối…
"Bất ngờ, thật là bất ngờ..."
Bạch Uyên gãi đầu.
Hắn nói thật một trăm phần trăm có lẻ một, vốn tưởng rằng mình đã trở về thế giới thực, ai ngờ lại đến một nơi quỷ dị như thế này…
Mặt Quỷ không nói gì thêm mà nhanh chóng giải phóng sức mạnh, ngưng tụ thành một con đường nhỏ u ám giữa vùng quê.
Bạch Uyên không do dự, nhanh chóng bước lên con đường này, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần bước lên con đường này thì về cơ bản hắn đã an toàn rồi…
Hắn quay đầu nhìn sâu vào cái đầu lão quỷ, anh đây đã nhớ mày…
"Đừng nhìn nữa, cái chùy đầu người của ngươi bây giờ không dung hợp được nó đâu!"
Mặt Quỷ liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của Bạch Uyên, nói:
"Dù ngươi có bắt sống được nó thì cũng không dung hợp được đâu!"
"Tại sao?"
"Hack lồ lộ chứ sao."
Mặt Quỷ đảo tròng mắt, nói:
"Cái chuỳ này của ngươi mới Ngũ chú thôi, nếu dung hợp được con quỷ mạnh như thế thì công lý làm diễn viên hài à?"
"..."
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng lao về cuối con đường.
Đúng lúc này, cái đầu lão quỷ lại mặt đầy tham lam, ánh mắt trở nên quỷ dị, nó muốn hút quỷ linh lực từ người Bạch Uyên ra!
Nó nhìn ra mối quan hệ giữa Bạch Uyên và Mặt Quỷ không hề nông cạn, nếu diệt được Bạch Uyên, Mặt Quỷ dù không chết cũng trọng thương...
Tuy nhiên, quỷ linh lực nó tràn ra lại hoàn toàn không thể tiến vào con đường.
Rõ ràng, đây là do sức mạnh của Mặt Quỷ ngăn cách!
Cái đầu lão quỷ như không tin vào số phận, liên tục truyền quỷ linh lực nhưng hoàn toàn không tác dụng.
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Uyên rời đi...
Kẻ này có lẽ cố tình khıêυ khí©h nó, còn đắc ý vẫy vẫy mông...
"Hú!"
Cái đầu lão quỷ gầm lên giận dữ, thậm chí muốn tự mình nuốt chửng Bạch Uyên, nhưng cái đầu khổng lồ của nó vừa động, lại bị thứ gì đó trong bóng tối phía sau ràng buộc.
Cuối cùng nó đành bất lực đứng yên tại chỗ...
"Ơ?"
Thấy vậy, Bạch Uyên tức khắc nhận ra điều bất thường.
Sâu trong bóng tối, lẽ nào có thứ gì đó nhốt con quỷ mạnh này, khiến nó không thể rời đi?
Hắn hơi nghĩ liền phát hiện, con quỷ mạnh này từ đầu đến cuối chưa hề di chuyển một bước, chỉ cướp đoạt quỷ linh lực của hắn từ xa.
"Thôi kệ, dù nó bị nhốt ta vẫn không đánh lại..."
Bạch Uyên lắc đầu, rồi quả quyết rời khỏi đây.
Trong tích tắc, cảm giác dịch chuyển không gian truyền đến.
Thân thể Bạch Uyên nhanh chóng rơi xuống, cuối cùng trở về thế giới loài người.
Tuy nhiên, mặt hắn không hề có chút mừng rỡ, ngược lại mặt mày ngáo ngơ nhìn những cây cổ thụ cao lớn xung quanh, vậy mà hắn đến một khu rừng...
"Mẹ kiếp! Đây lại là đâu?!"
Bạch Uyên lại ngáo ngơ, tưởng mình đã về Đại Huyền quốc rồi, nhưng tình hình lại thấy có gì đó không đúng...
Hắn khẽ nhíu mày, rồi nhanh chóng đi lên trên không, đến ngọn cây cao nhất.
Lúc này, Bạch Uyên nhìn quanh, phát hiện mình thật sự ở trong một khu rừng bao la, thế là hắn truyền quỷ linh lực trong người vào mắt quỷ.
Thị lực tăng vọt, phóng tầm mắt nhìn xa đến tận chân trời!
"Biển?"
Miệng hắn hơi mở, thậm chí dụi dụi mắt, không tin, vậy mà ở chân trời xa xa hắn nhìn thấy một vùng biển dữ...
Đại Huyền quốc tuy ở phía nam Trung Châu, nhưng còn xa mới tới rìa lục địa.
Dù thị lực hắn kinh người đến mấy, cũng không thể thấy biển...
Điều điên rồ hơn là hắn cũng nhìn thấy biển ở ba hướng khác...
Rõ ràng, đây là một nơi bị biển bao quanh!
Khóe miệng Bạch Uyên giật giật.
Điều duy nhất hắn chắc chắn lúc này là, mình không còn ở Trung Châu nữa...
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt u sầu, nói:
"Ta muốn làm nhân vật chính, không có nghĩa là nhân vật chính chương trình sinh tồn thực tế?!"
12
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
