0 chữ
Chương 8
Chương 8
Trong lòng Ứng Nguyên Tinh dấy lên chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh đã tự trấn an dù sao đây cũng là thế giới trong game, mà trong cốt truyện của game cũng có đoạn này vậy thì cũng không có gì lạ cả.
Sau vài câu khách sáo với Nguyên Hưu, Ứng Nguyên Tinh liền đi theo cậu ta về hướng thôn.
Ứng Nguyên Tinh vốn tưởng đường nhựa sẽ kéo dài đến tận thôn, ai ngờ làng vẫn chưa được mở đường mà muốn vào làng phải men theo lối nhỏ xuyên rừng rậm.
Cậu bước thấp bước cao, vốn nghĩ rằng đi đường núi thì chỉ vài bước sẽ mệt đến thở hổn hển, nhưng đi được một lúc Ứng Nguyên Tinh phát hiện mình lại đi rất thoải mái, thậm chí chẳng thấy mệt chút nào.
“Anh Ứng, chúng ta phải đi nhanh lên một chút nếu không đến lúc trời tối, trong rừng sẽ rất nguy hiểm.” Giọng nói lành lạnh của Nguyên Hưu vang lên từ phía trước.
“Nguy hiểm?” Ứng Nguyên Tinh nghi hoặc, rừng rậm thì có thể nguy hiểm gì được chứ?
“Anh Ứng, anh đã rời làng quá lâu nên không rõ. Mấy năm gần đây, mỗi khi trời tối thì trong khu rừng bên ngoài làng sẽ xuất hiện quái vật ăn thịt người. Nếu chúng ta không về làng trước khi trời tối thì có khả năng sẽ đυ.ng phải chúng.” Nguyên Hưu khẽ nói.
Quái vật?
Ứng Nguyên Tinh cũng không cảm thấy Nguyên Hưu đang nói dối, vì trong Stardew Valley cũng có quái vật. Vậy nên nếu đây là một thế giới mô phỏng theo Stardew Valley, thì có quái vật cũng là chuyện bình thường. Chỉ là...
Cậu đã xuyên vào thế giới trò chơi rồi, vậy cái bảng thao tác cá nhân đâu?
Xuyên vào game mà không có bảng thao tác, vậy có khác gì một vụ xuyên không bình thường mà chẳng có hack gì đi kèm?
Trong lòng Ứng Nguyên Tinh không khỏi than thở, thì chợt thấy có gì đó kỳ lạ xuất hiện ở phía dưới tầm nhìn.
Cái gì đây?
Cậu nhìn kỹ lại, phát hiện một vạch thẳng màu xanh lục vì được che bởi màu xanh của rừng nên không dễ thấy.
Thể lực?
Ứng Nguyên Tinh chắc chắn rằng lúc còn ở công ty thì không có thứ này trong tầm nhìn, ngay cả khi ở trên xe buýt cũng không thấy. Vì nội thất xe buýt lấy tông trắng làm chủ đạo, nếu có vạch xanh lục thì sẽ cực kỳ nổi bật và cậu chắc chắn không thể bỏ qua.
Vậy chỉ có thể là sau khi cậu xuống xe nó mới xuất hiện. Còn cụ thể là từ khi nào thì cậu không rõ bởi lúc đó sự chú ý của cậu hoàn toàn bị Nguyên Hưu cuốn đi, sau đó lại phải tập trung leo núi, chẳng còn thời gian để ý thứ khác.
Dù lúc trước cậu luôn nghĩ mình đã xuyên vào thế giới trò chơi, nhưng chưa có lúc nào khiến cậu cảm thấy chắc chắn như bây giờ, đúng là cậu đã vào game thật rồi.
Còn vì sao thanh thể lực này đến giờ mới xuất hiện, Ứng Nguyên Tinh đoán có lẽ là do mình đã đến được thôn Đào Khê. Khi nhân vật chính thức bước vào trò chơi thì các chức năng mới được kích hoạt.
Ứng Nguyên Tinh còn muốn thử gọi ra bản đồ tiếc là không có hiện lên, có lẽ là vì chưa tìm đúng cách thao tác.
...
So với lúc trước, bầu không khí trong phòng livestream giờ đây khá yên lặng. Có lẽ vì cảm xúc mãnh liệt trước đó đã tiêu hao quá nhiều tinh thần, nên dù ai cũng biết tình cảnh của Ứng Nguyên Tinh đang rất nguy hiểm, nhưng khi vài tiếng trôi qua mà chẳng có gì xảy ra thì họ cũng đã dần thả lỏng.
Thế nhưng, lời của Nguyên Hưu vừa thốt ra khán giả lập tức phản xạ có điều kiện mà căng thẳng trở lại. Dù Nguyên Hưu trông như một người bình thường, nhưng ai cũng biết trong trò chơi quỷ dị, chỉ có hai loại quỷ dị: Loại đã lộ diện và loại chưa lộ diện. Mà lời nói vừa rồi của Nguyên Hưu, lại giống như đang chuẩn bị lộ diện vậy.
Dù không hài lòng về việc Ứng Nguyên Tinh rời khỏi công ty Hồng Tinh, khán giả vẫn không khỏi bắt đầu lo lắng cho cậu.
Sau vài câu khách sáo với Nguyên Hưu, Ứng Nguyên Tinh liền đi theo cậu ta về hướng thôn.
Ứng Nguyên Tinh vốn tưởng đường nhựa sẽ kéo dài đến tận thôn, ai ngờ làng vẫn chưa được mở đường mà muốn vào làng phải men theo lối nhỏ xuyên rừng rậm.
Cậu bước thấp bước cao, vốn nghĩ rằng đi đường núi thì chỉ vài bước sẽ mệt đến thở hổn hển, nhưng đi được một lúc Ứng Nguyên Tinh phát hiện mình lại đi rất thoải mái, thậm chí chẳng thấy mệt chút nào.
“Anh Ứng, chúng ta phải đi nhanh lên một chút nếu không đến lúc trời tối, trong rừng sẽ rất nguy hiểm.” Giọng nói lành lạnh của Nguyên Hưu vang lên từ phía trước.
“Anh Ứng, anh đã rời làng quá lâu nên không rõ. Mấy năm gần đây, mỗi khi trời tối thì trong khu rừng bên ngoài làng sẽ xuất hiện quái vật ăn thịt người. Nếu chúng ta không về làng trước khi trời tối thì có khả năng sẽ đυ.ng phải chúng.” Nguyên Hưu khẽ nói.
Quái vật?
Ứng Nguyên Tinh cũng không cảm thấy Nguyên Hưu đang nói dối, vì trong Stardew Valley cũng có quái vật. Vậy nên nếu đây là một thế giới mô phỏng theo Stardew Valley, thì có quái vật cũng là chuyện bình thường. Chỉ là...
Cậu đã xuyên vào thế giới trò chơi rồi, vậy cái bảng thao tác cá nhân đâu?
Xuyên vào game mà không có bảng thao tác, vậy có khác gì một vụ xuyên không bình thường mà chẳng có hack gì đi kèm?
Trong lòng Ứng Nguyên Tinh không khỏi than thở, thì chợt thấy có gì đó kỳ lạ xuất hiện ở phía dưới tầm nhìn.
Cậu nhìn kỹ lại, phát hiện một vạch thẳng màu xanh lục vì được che bởi màu xanh của rừng nên không dễ thấy.
Thể lực?
Ứng Nguyên Tinh chắc chắn rằng lúc còn ở công ty thì không có thứ này trong tầm nhìn, ngay cả khi ở trên xe buýt cũng không thấy. Vì nội thất xe buýt lấy tông trắng làm chủ đạo, nếu có vạch xanh lục thì sẽ cực kỳ nổi bật và cậu chắc chắn không thể bỏ qua.
Vậy chỉ có thể là sau khi cậu xuống xe nó mới xuất hiện. Còn cụ thể là từ khi nào thì cậu không rõ bởi lúc đó sự chú ý của cậu hoàn toàn bị Nguyên Hưu cuốn đi, sau đó lại phải tập trung leo núi, chẳng còn thời gian để ý thứ khác.
Dù lúc trước cậu luôn nghĩ mình đã xuyên vào thế giới trò chơi, nhưng chưa có lúc nào khiến cậu cảm thấy chắc chắn như bây giờ, đúng là cậu đã vào game thật rồi.
Ứng Nguyên Tinh còn muốn thử gọi ra bản đồ tiếc là không có hiện lên, có lẽ là vì chưa tìm đúng cách thao tác.
...
So với lúc trước, bầu không khí trong phòng livestream giờ đây khá yên lặng. Có lẽ vì cảm xúc mãnh liệt trước đó đã tiêu hao quá nhiều tinh thần, nên dù ai cũng biết tình cảnh của Ứng Nguyên Tinh đang rất nguy hiểm, nhưng khi vài tiếng trôi qua mà chẳng có gì xảy ra thì họ cũng đã dần thả lỏng.
Thế nhưng, lời của Nguyên Hưu vừa thốt ra khán giả lập tức phản xạ có điều kiện mà căng thẳng trở lại. Dù Nguyên Hưu trông như một người bình thường, nhưng ai cũng biết trong trò chơi quỷ dị, chỉ có hai loại quỷ dị: Loại đã lộ diện và loại chưa lộ diện. Mà lời nói vừa rồi của Nguyên Hưu, lại giống như đang chuẩn bị lộ diện vậy.
Dù không hài lòng về việc Ứng Nguyên Tinh rời khỏi công ty Hồng Tinh, khán giả vẫn không khỏi bắt đầu lo lắng cho cậu.
5
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
