TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Ra oai phủ đầu

Trong ánh mắt ngơ ngác của Hoa Đăng, Thẩm Trú đặt tay lên vai nàng, ép nàng ngồi vào vị trí của chưởng môn. Kỳ lạ thay, chưởng môn không dám nói gì, chỉ liên tục nói: “Đồ nhi thích thì cứ ngồi đi, không cần để ý đến vi sư.”

Thẩm Trú chân dài bước một bước, ngồi xuống vị trí của đại trưởng lão phía dưới nàng, tư thế thong dong tùy ý, còn dùng pháp lực hâm nóng trà đã nguội trên bàn.

Trà nóng rồi y cũng chẳng uống, chỉ lơ đãng nghịch chén trà, thỉnh thoảng phát ra tiếng leng keng trong trẻo.

Lòng dạ mọi người theo tiếng ấy mà run lên từng hồi, rất lâu sau, giọng trầm thấp của Thẩm Trú vang lên: “Ai muốn thu ta làm đồ đệ?”

Mọi người đều chấn động, có người ngẩng đầu nhìn trời xem xà nhà, có người cúi đầu nhìn mũi giày, chẳng ai dám ngước lên nhìn thẳng.

Hoa Đăng thiếu chút nữa cười ra tiếng, kiếp trước nàng đi học sợ thầy giáo điểm danh cũng là bộ dáng này, không ngờ đổi góc nhìn lại thấy buồn cười đến thế.

Không có người trả lời, Thẩm Trú nhẹ nhàng ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua gương mặt tất cả mọi người, khiến hàng loạt trái tim đập thình thịch.

Cuối cùng, ánh nhìn ấy dừng lại trên mặt chưởng môn.

Chưởng môn run cả người, gượng gạo nở nụ cười: “Với năng lực của ta, e rằng…”

“Chỉ có ngài!” Tất cả mọi người trong Dược Thanh Đường đồng thanh hô to.

Thẩm Trú cũng gật đầu nhẹ: “Ngươi có thể.”

Chưởng môn trong nháy mắt lệ rơi đầy mặt.

---

Hoa Đăng dẫn Thẩm Trú về phòng, vui sướиɠ đầm đìa, tâm tình sáng lạn.

Nơi nàng ở gọi là Hải Đường Uyển, vừa đủ ba gian phòng, nàng ngủ gian chính, Thẩm Trú ở bên trái, Nguyệt Nha và Nguyệt Mãn ở bên phải.

Nhìn thị nữ giúp Thẩm Trú thu xếp đồ đạc xong, nàng mới quay người nghiêm túc dặn dò: “Huynh nhớ kỹ, ở chỗ này, có bất luận kẻ nào nói thích ta, đều là địch nhân của chúng ta.”

Thẩm Trú hỏi: “Bất kỳ?”

Hoa Đăng gật đầu mạnh: “Ừ, bất kỳ, tất cả, toàn bộ!”

“Ừm.” Thẩm Trú nói: “Loại người này hẳn là không có bao nhiêu.”

Hoa Đăng: “... Chú ý thái độ với chủ thuê đấy, đồng chí Tiểu Thẩm.”

Thẩm Trú ngậm miệng không nói, xem biểu cảm rõ ràng là không để tâm.

Ngọn lửa giận quen thuộc bốc lên, Hoa Đăng nhanh chóng lặp lại ba lần “Nguyên tắc chủ thuê”, rồi nở nụ cười với y.

“Mai ta sẽ cùng huynh đi bái sư, giờ Tỵ sẽ bắt đầu, nhớ đúng giờ đấy.” Nàng dịu dàng nói.

Nói xong liền vội quay người rời đi, sợ mình không kìm được xung động muốn đấm người.

Buồn cười thật, không đánh lại nổi.

Phòng của nàng vẫn y nguyên như lúc rời đi. Hoa Đăng lao lên giường lấy chăn bọc kín người, tùy ý thi triển thanh khiết thuật rồi chìm vào giấc ngủ.

Sau nhiều ngày căng thẳng lo âu, hiếm hoi lần này nàng không gặp ác mộng, giấc ngủ yên ổn vô cùng.

Chỉ là không hiểu vì sao, trong cơn mơ màng, nàng luôn cảm thấy có vật gì đó đứng bên giường tựa như một bóng đen.

Ánh bình minh nghiêng qua cửa sổ, nàng nhíu mày trở mình, lấy gối che ánh nắng rồi tiếp tục say giấc.

Bóng đen vẫn chưa tan biến, đứng tại chỗ lạnh lùng nhìn nàng một hồi, còn phát ra vài âm thanh, đại loại như “Cùng nhau”, “Giờ Tỵ”, “Đúng giờ”. Nhưng nàng quá buồn ngủ, chẳng nghe rõ lại thϊếp đi.

Thẩm Trú: “...”

Ngủ như heo.

5

0

1 tháng trước

12 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.