TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17: Bộ váy cưới thêu tay tinh xảo

Chị Hồng nhìn cô: "Chị thấy em có vẻ không thảm lắm."

"Đó là vì chị Hồng chưa thấy lúc em thảm thôi."

Mặt tiền tiệm may không rộng, tường xung quanh đóng kín ván gỗ, chất đầy vải vóc chồng chất. Tiệm chị Hồng tựa như kho báu, không thiếu gấm vóc lụa là, lúc trước khi rảnh rỗi đến đây, cô có thể chọn cả buổi chiều, hôm nay lại chẳng có hứng thú gì.

Chị Hồng cầm kéo hình chữ U cắt sợi chỉ thừa: "Hôm nay đến đặt đồ mới à?"

Lương Trĩ ngập ngừng một chút rồi nói: "Đến nhờ chị Hồng may áo cưới."

"Em sắp kết hôn với cậu hai nhà họ Thẩm rồi à?"

"Không phải anh ta."

"Thế còn ai nữa?" Lời chúc mừng của chị Hồng đã đến cổ họng, giờ lại phải nuốt vào.

"Lâu Vấn Tân."

Chị Hồng càng kinh ngạc hơn, một lúc sau mới thốt lên: "Đây chẳng phải là thừa nước đυ.c thả câu sao?"

Về Lâu Vấn Tân, đương nhiên chị Hồng đã từng gặp qua. Trước đây, anh thường xuyên lái xe đưa Lương Trĩ đến cửa hàng. Một thanh niên phong thái thanh nhã lạnh lùng, làn da tái nhợt, gương mặt góc cạnh, nếu không biết ba mẹ anh gốc gác đều ở Chiết Giang, người ta tưởng anh có pha chút máu phương Tây. Anh ít nói, khi Lương Trĩ chọn vải, quấn lên người soi gương rồi quay lại hỏi anh có đẹp không, anh liếc nhìn một cái rồi bảo đẹp, giọng điệu nghe như cho có lệ.

Lương Trĩ không muốn giải thích thêm nguyên do. Chị Hồng nhìn mặt đoán ý nên cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Khi nào cưới?"

"Ngày 12 tháng sau."

"Vậy thì không kịp đâu."

"Kỹ thuật phức tạp lắm sao?"

"Kỹ thuật thêu tay, ít nhất phải mất một năm."

"Không cần cầu kỳ thế đâu. Thêu tay hay không làm gì, cũng chỉ là một chiếc áo cưới thôi mà."

Chị Hồng nhìn Lương Trĩ: "Đây là ý của em hay của Lâu Vấn Tân? Em lấy chồng mà không mặc đồ thêu toàn bộ thì chị thấy thiệt cho em."

Lương Trĩ chỉ mong kết hôn sớm để cứu Lương Đình Chiêu, nào có tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện thiệt thòi hay không.

Chị Hồng nói: "Chị nhớ hồi đó chẳng phải bà chủ nhà họ Lương bổ sung lễ cưới đã mặc một chiếc áo hoàng bào sao? Đồ còn không? Chị sửa lại cho em thì còn kịp."

Lương Trĩ không chút do dự: "Không được."

Lúc ba mẹ Lương Trĩ kết hôn, Lương Đình Chiêu chỉ là một kẻ nghèo rớt mồng tơi bán mì vỉa hè. Hai người bày tiệc ba mâm ở quán rượu Trang Ký, đãi bạn bè thân thích qua loa rồi tính là thành hôn. Sau này mỗi khi nhắc lại, Lương Đình Chiêu luôn cảm thấy có lỗi với vợ. Phát đạt rồi thì nhân dịp kỷ niệm mười năm ngày cưới ông đã tổ chức bổ sung một lễ cưới, thuê mấy chục thợ thêu dành một năm may một bộ áo lễ long phụng, chỉ vàng thêu kín lấp lánh rực rỡ. Chiếc áo được cất trong két sắt, lúc đó Khâu Tố Nhân nói muốn truyền lại cho con gái, để mặc khi lấy chồng.

Ba mẹ ân ái thuỷ chung, còn Lương Trĩ biết rõ hôn nhân với Lâu Vấn Tân chỉ là giao dịch, sao dám làm phụ lòng mẹ.

Chị Hồng còn chưa hỏi tại sao thì Lương Trĩ đã nói: "Có đồ mặc là được, không cần phải chọn lựa gì."

Chị Hồng nhìn cô một lúc rồi cầm thước dây đứng dậy: "Vậy em qua đây, chị đo kích thước cho em."

Lương Trĩ giơ tay lên, thước dây quấn quanh eo, chị Hồng cúi đầu đọc số đo rồi nói: "Sao gầy đi nhiều thế này."

Lương Trĩ bỗng thấy mũi cay cay.

Sau khi đo đạc xong, Lương Trĩ không muốn về nhà ngay, trong nhà lúc nào cũng đông người ra vào, ở đó chỉ thêm bực bội thôi.

Trên giá treo mấy chiếc váy liền, chị Hồng nói đó không phải đơn đặt may mà là đồ secondhand mua từ cửa hàng, vừa mang đi giặt khô xong. Đây cũng là thói quen của chị Hồng, thấy váy đẹp là phải mua về nghiên cứu kỹ thuật cắt may.

Dạo này Lương Trĩ ăn ngủ không yên, càng không có tâm trạng sắm đồ mới. Mấy chiếc váy này là thiết kế từ thập niên 80, có nét độc đáo riêng so với xu hướng thời trang hiện tại.

Hiếm khi cô có hứng thử đồ nhưng vừa thử là không dừng được, cái này thích, cái kia cũng ưng.

Chọn đi chọn lại, cuối cùng còn hai chiếc váy, cô khó mà quyết định.

Chị Hồng bảo đồ secondhand chẳng đáng bao nhiêu, nếu cô thích thì cứ lấy cả hai.

Lương Trĩ nhìn mình trong gương xoay một vòng: "Không được. Em chưa nghèo túng đến mức không mua nổi quần áo đâu."

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.