TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18: Hoa sơn trà là biểu tượng của Chanel

Dù nói vậy nhưng trong lòng cô hiểu rõ những ngày xa xỉ hoang phí đã qua rồi, hơn nữa cô còn phải chuẩn bị tiền đi đường cho ba, phòng khi ông rời khỏi Vệ Thành chưa tìm được kế sinh nhai ngay.

Cuối cùng, Lương Trĩ chỉ chọn một chiếc để thanh toán, nhờ chị Hồng gói lại bằng túi giấy.

Trước khi rời cửa hàng, Lương Trĩ lưu luyến nhìn lại chiếc ghế thử đồ, nơi đặt chiếc váy dài mà cô đành bỏ lại.

Sau bữa tối, cuối cùng dinh thự nhà họ Lương cũng yên tĩnh.

Lương Trĩ lên phòng ngủ tầng hai tắm rửa, đi ngang qua chiếc tủ sắt đứng trong phòng thì bỗng dừng bước.

Trong tủ sắt chỉ còn lại chút nữ trang đắt tiền và túi xách da hiếm, tận cùng là một chiếc vali da lớn. Lương Trĩ lôi ra, thổi phù bụi đi, hai tay đè lên khóa, ngập ngừng một chút rồi bấm mở.

Trước mắt hiện lên cảnh tượng lấp lánh vàng bạc châu báu chất đầy.

Cô đờ người ra, đưa tay lần theo những đường thêu dày đặc một cách thận trọng. Ngắm nghía hồi lâu rồi mới đặt lại vào chỗ cũ, khóa cửa tủ một lần nữa.

Sau khi tắm xong, Lương Trĩ liếc nhìn chiếc túi giấy trên sàn phòng thử đồ, không vội thay đồ ngủ mà lấy ra chiếc váy cao cấp đã qua sử dụng vừa mua.

Đứng trước gương ngắm nghía, cổ cô trống trơn, cần một chuỗi ngọc trai để điểm tô.

Lương Trĩ đi chân trần ra ngoài, định lấy chuỗi ngọc trong hộp trang sức trên bàn trang điểm, vừa bước ra khỏi cửa phòng thay đồ thì giật mình dừng phắt lại.

Trên ghế dài cuối giường, Lâu Vấn Tân đang ngồi đó, mặc đồ trắng toát, hai tay chống lên đầu gối, chiếc kính râm cắm trong túi áo sơ mi.

Trước đó đã nghe Bảo Tinh nhắc qua mấy ngày nay Lâu Vấn Tân đã đi biển cùng một "vua cao su" nào đó. Người này về nhà xong là lặng lẽ vào phòng cũng không ai hay.

"Ai cho anh vào phòng tôi?" Lương Trĩ nhíu mày.

Lâu Vấn Tân bình thản đáp: "Đã soạn xong danh sách khách mời rồi, em xem qua đi."

"Tôi đang hỏi tại sao anh tự tiện vào phòng tôi mà không xin phép."

Lâu Vấn Tân ngẩng mắt nhìn lên.

Cô mặc chiếc váy liền quấn cổ, phần dưới là chất liệu ren thêu trắng, phần trên như cánh bướm đen xòe ra, cổ áo điểm một đóa hoa sơn trà trắng.

Anh không rành các thương hiệu nhưng biết hoa sơn trà là biểu tượng của Chanel, Lương Trĩ là khách quen của cửa hàng này.

Cô Lương để mái tóc đen dài ướt lấp ló trên vai, làn da cổ trắng như sữa đông. Một giọt nước từ tóc rơi trúng mu bàn chân khiến cô khẽ cuộn ngón chân lại.

Lâu Vấn Tân nhìn xuống, thấy mu bàn chân cô trắng bệch, móng chân còn sót lại vài vệt sơn đen loang lổ.

Đó chắc là sơn từ tháng trước, khi cô ngồi trong phòng khách dinh thự họ Lương. Lúc ấy anh ngồi tựa vào tay ghế sofa, cặm cụi đọc tài liệu, còn Lương Trĩ kế bên đã tự nhiên đặt bàn chân lên đùi anh để tiện thao tác.

Ánh nắng buổi chiều chói chang, chiếc móc đồng giữ một nửa tấm rèm voan trắng bị luồng khí lạnh trong phòng thổi nhẹ lay động. Trên bàn trà còn ly chè long nhãn đá mà cô ăn dở, cô vừa ngâm nga hát vừa để mái tóc dài vừa gội xõa bồng bềnh, không khí ngập mùi hoa nhài nồng nàn. Dù cách lớp vải quần dài, anh vẫn cảm nhận được hơi ấm từ bàn chân cô.

Anh chẳng thèm liếc nhìn đôi chân cô, chỉ chăm chú dán mắt vào từng con chữ trên tài liệu, sợ rằng chỉ sơ ý một chút thôi thì nội dung vừa đọc sẽ trôi tuột khỏi đầu mình.

Lúc này, ánh mắt Lâu Vấn Tân hoàn toàn không một chút tà ý, chẳng khác gì ngắm nhìn bức tượng ngọc trắng, ngược lại chỉ toát lên vẻ soi xét lạnh lùng.

Dù vậy, Lương Trĩ vẫn cảm thấy nơi nào ánh mắt anh lướt qua tựa như bị nắng chiều thiêu đốt.

Cô chịu không nổi, đang định nổi giận đuổi người đi thì Lâu Vấn Tân chậm rãi lên tiếng, giọng điệu càng lạnh lẽo: "Người em đã là của tôi rồi, tôi lại không được vào căn phòng này sao?"

Lương Trĩ lập tức đỏ mặt tía tai, đủ loại cảm xúc như tức giận, xấu hổ đan xen, vậy mà chẳng nghĩ ra được lời nào để phản bác. Một lúc lâu sau, cô mới thốt ra một câu chẳng có tính uy hϊếp gì: “Anh cút ra ngoài cho tôi!”

Lâu Vấn Tân đứng dậy với vẻ ung dung, thản nhiên bỏ lại một câu: “Xuống lầu xem danh sách.” Rồi bước ra khỏi phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại.

2

0

1 tuần trước

18 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.