TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 75
Chương 75

Nàng tuyệt đối không thể cứ thế mà để người ta hãm hại.

Chi Chi hiểu rõ, nếu giờ nàng đi cầu cứu ở Trường Xuân Cung, có lẽ sẽ được cứu thoát khỏi kiếp nạn đêm nay.

Nhưng cũng chỉ là đêm nay mà thôi.

Thay vì để sau này bị giày vò không dứt, chi bằng đánh cược một ván lớn.

Nước mắt lưng tròng, Chi Chi nghĩ đến ngã rẽ sắp tới, nếu đi thêm chút nữa e rằng sẽ không còn cơ hội nào khác. Nghĩ vậy, nàng đột nhiên dừng bước.

Nữ nhân ôm bụng dưới, thân thể co lại yếu ớt rồi từ từ ngồi xổm xuống, miệng khe khẽ rêи ɾỉ:

“Ư...ưʍ...”

Oanh Nhi dẫn đầu quay đầu lại nhìn, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng nói lạnh lùng đầy mỉa mai:

“Thẩm Phụng nghi, nô tỳ khuyên ngươi đừng giở trò, ngươi nghĩ như vậy có ích lợi gì sao?”

Chi Chi ngẩng khuôn mặt nhỏ lên: “Oanh Nhi Cô Cô, ta thật sự đau bụng.”

Oanh Nhi chỉ cười khẩy một tiếng đầy khinh miệt.

Giờ này mà nàng ta còn tin lời Chi Chi mới là chuyện lạ.

Biết nàng ta không tin, Chi Chi vẫn ngoan ngoãn dịu giọng nói tiếp: “Ta không giở trò, cũng chẳng có trò gì để giở cả. Các ngươi đông người như vậy, đâu cần phải sợ ta bỏ trốn. Ta chỉ muốn đi trước một chuyến...”

Nàng vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía nhà xí cách đó không xa.

“Cầu xin người...”

Người có ba cái gấp gáp là chuyện bình thường trong thiên hạ.

Dù không tin nàng thật sự đau bụng, nhưng Oanh Nhi cũng không cho rằng nàng có thể làm ra chuyện gì lớn lao.

Chạy trốn sao?

Ra khỏi Đông cung được chắc?

Muốn chết rồi à?

Nghĩ vậy, Oanh Nhi liền gật đầu ra hiệu cho hai cung nữ phía sau.

“Đi theo nàng ta.”

Hai cung nữ cúi người đáp lời.

Tim Chi Chi đập loạn, nàng từ từ đứng dậy, vẫn khẽ khom người.

Nàng đã tính trước rằng Oanh Nhi phần lớn sẽ đồng ý, không phải vì tin nàng, mà vì nếu nàng cứ đi khom lưng mãi như thế, cho dù là đêm tối, cũng rất dễ thu hút sự chú ý.

Vì thế, nàng cứ tiếp tục đi như vậy, bàn tay nhỏ khéo léo luồn về phía sợi dây áo choàng ở cổ. Ánh mắt nàng dịu dàng ngoan ngoãn, không hề có điểm nào khả nghi.

Đợi đúng thời cơ, nàng đột nhiên giật mạnh áo choàng ném ngược về phía hai cung nữ đi sau.

Tấm áo phủ kín mặt, hai người hoàn toàn không kịp phòng bị, khẽ kêu lên một tiếng rồi hoảng loạn như ruồi mất đầu. Đến khi kéo được áo xuống, vừa nhìn quanh đã chẳng thấy bóng dáng Nữ nhân kia đâu nữa.

Chi Chi xoay người chui vào con hẻm bên cạnh, chạy nhanh hơn cả thỏ.

Trốn chạy là bản lĩnh gia truyền của nàng, chưa từng để ai bắt được.

Nàng có thể khiến mấy người kia hoa mắt chóng mặt đến nôn mửa.

Cứ thế, nàng “vèo vèo” chạy vài vòng, rẽ trái rẽ phải vài lần là đã cắt đuôi được đám người đó, sau đó lập tức lao thẳng về phía Quảng Dương Cung.

“Ta, ta là... là Thẩm Phụng Nghi của Ngọc Loan Trai... gặp, gặp nguy hiểm... ta muốn cầu kiến Điện hạ... làm phiền Công Công... thông báo giúp...”

...

Trong Quảng Dương Cung, màn đêm vừa buông xuống.

Đại điện rộng lớn lát đá cẩm thạch, rèm ngọc treo lấp lánh, cảnh trí vô cùng xa hoa tráng lệ.

Phó Thừa Lễ khẽ nâng tay, hai cung nữ đang bẩm báo liền cúi mình, lặng lẽ lui ra ngoài.

Nam nhân vẫn bình thản, rót nước sôi vào ấm trà tử sa, động tác thong thả chờ đợi...

Bên ngoài Quảng Dương Cung, thái giám gác cổng khom người hành lễ: “Thẩm Phụng Nghi xin đợi một lát, nô tài sẽ lập tức đi bẩm báo.”

3

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.