TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Dư Khê tò mò nhìn ngó xung quanh, bỗng phát hiện dưới chân núi cách đó không xa, sương mù tụ lại vô cùng dày đặc. Nhìn kỹ lại, hóa ra sương không phải đọng lại ở đó, mà như dòng suối, đang từ trên núi chảy xuống. Nơi đó, chính là “cửa biển” để sương mù tuôn ra.

Nàng bước đi trong làn sương, chẳng bao lâu đã tới nơi sương mù tỏa ra nồng đậm nhất. Lại gần nhìn kỹ mới thấy...

Dưới dòng sương đang tuôn chảy là một con đường dẫn lên trên núi!

Dư Khê thoáng nghi hoặc một chút, rồi nhanh chóng nhận ra con đường này hình như thông tới đỉnh núi thì phải...

“Nửa đêm nửa hôm leo núi gì chứ, mệt chết được.” Thiếu nữ lười biếng ngáp một cái, sau khi ngắm nhìn kỳ quan xong, liền xoay người định trở về nhà gỗ tiếp tục ngủ.

Vừa bước được hai bước, sau lưng bỗng truyền đến tiếng vỗ cánh nhẹ nhàng, bay bổng như hư ảo. Âm thanh đó dần dần chuyển từ phía sau ra bên cạnh nàng, cùng lúc xuất hiện trong tầm mắt nàng là một luồng sáng xanh lam dịu nhẹ — một con bướm đang bay lượn.

Chính xác mà nói, đó là một con bướm băng trong suốt toàn thân, có thể phát sáng.

“Đẹp quá đi.” Dư Khê nhịn không được thốt lên cảm thán.

Nàng chưa từng gặp qua con bướm nào đẹp như vậy, nếu như có thể nuôi nó trong nhà làm thú cưng thì chắc sẽ thú vị lắm đây.

Con bướm băng đập cánh nhẹ nhàng trước mặt nàng, động tác tao nhã, chậm rãi lơ lửng giữa không trung. Dư Khê chớp lấy thời cơ đưa tay bắt lấy, nhưng con bướm dường như có linh tính, nhanh nhẹn né tránh rồi bay về phía sau lưng nàng.

"Ấy!" Dư Khê vồ hụt, vội vàng xoay người đuổi theo hướng con bướm vừa bay đi.

Con bướm trong suốt này trông chẳng giống một sinh linh thật sự, thế mà còn khó bắt hơn những con bướm bình thường nhiều. Dư Khê vừa đuổi theo vừa liên tục nhào về phía trước, lúc lấy lại tinh thần thì chân nàng đã đặt lên bậc thang dẫn lên núi rồi.

Vạt váy bị làn sương chảy trôi thổi nhẹ bay phất phơ, Dư Khê dường như nhận ra điều gì đó... Nàng thử lùi khỏi bậc thang một bước, ngẩng đầu lên nhìn lại, quả nhiên, con bướm vừa nãy còn bay xa ở phía trước, giờ lại quay đầu bay về gần phía nàng thêm một chút.

Nó đang dẫn nàng lên núi!

Thú vị thật.

Khóe môi thiếu nữ cong lên, đứng yên tại chỗ khoanh tay lại, mở miệng nói với con bướm kia: “Ngươi muốn ta lên núi à?”

Con bướm nhẹ nhàng bay lên bay xuống, rồi lại tiến gần nàng thêm chút nữa.

Dư Khê ngẩng đầu nhìn núi Nhàn Nguyệt chìm trong bóng đêm, trong lòng nghĩ mình vốn là đến canh núi, không nên tùy tiện quấy rầy sự thanh tịnh của sư tổ, nhưng con bướm băng này rõ ràng sinh ra từ thuật pháp, đặc biệt xuất hiện dẫn đường cho nàng lên núi, hay là do sư tổ muốn gặp nàng?

3

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.