0 chữ
Chương 50
Chương 50
"Đúng vậy!" Kiều Cửu Nguyệt gật đầu, cười rạng rỡ. "Chuyện của em họ quả thật rất đáng để xem mà!"
"Tối qua cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa tôi với thím của cô rồi sao?" quyết tâm làm vai ác cho trót, cô liếc mắt đánh giá căn nhà của Kiều Thanh Thanh: "Chỉ là một căn nhà mà thôi, chúng ta dùng một chút thì có làm sao? Mà cô lại làm rùm beng lên như vậy, khiến ai ai cũng biết. Nếu sau này cô gặp khó khăn thì bọn tôi còn có thể giúp gì được nữa đây?"
"Quả nhiên các người muốn chiếm nhà của tôi! Đừng có mơ nữa! Dù tôi có gặp khó khăn thì cũng sẽ không nhờ đến các người đâu!" Kiều Thanh Thanh nói rắn rỏi.
Kiều Cửu Nguyệt cong khóe môi: "Em họ nói vậy là quá tuyệt tình rồi. Người sống trên đời này, ai mà chẳng có lúc gặp khó khăn chứ? Dù gì chúng ta cũng là người thân, cũng đâu có phải người xa lạ?"
"Người xa lạ..." Câu nói này làm Kiều Thanh Thanh lóe lên một ý nghĩ. Cô ta muốn cắt đứt quan hệ với đám người này, biến bọn họ thành người dưng.
Cô ta thẳng lưng, hạ lệnh đuổi khách: "Chị mau đi đi! Nhà tôi không hoan nghênh chị!"
"Nhà tôi cũng vậy!" Kiều Cửu Nguyệt dứt khoát xoay người rời đi, sải bước vô cùng dứt khoát. "Về nhà ăn cá đây!"
Kiều Thanh Thanh tức đến phát điên.
Cô ta mượn đội trưởng một ít lương thực, định cuối năm lấy công điểm trả. Từ nhỏ đến lớn toàn ăn cơm của Lý Diễm Hồng, cô ta cũng chưa từng tự nấu, nên bây giờ cũng chỉ biết nấu cháo bột loãng.
Chỉ riêng chuyện nhóm lửa thôi cũng làm cô ta khổ sở muốn chết.
Bảo sao lúc trước mỗi lần Lý Diễm Hồng nấu cơm đều làm ầm ĩ trong nhà, thì ra nấu ăn thật sự rất dễ khiến người ta bực bội!
Vất vả lắm mới nấu được bát cháo bột, nhưng khi ăn mới phát hiện bột mì bên trong vẫn còn khô, uống vào chỉ muốn nôn ra.
Nhất là khi mùi cá thơm lừng từ nhà bên cạnh cứ bay sang...
Trong đầu Kiều Thanh Thanh không ngừng vang lên những lời của Kiều Cửu Nguyệt, chỉ vì là họ hàng mà muốn chiếm nhà cô ta sao?
E rằng một khi đã dọn vào rồi thì sẽ không chịu rời đi mất!
Cô ta âm thầm đưa ra một quyết định.
…
“Mẹ ơi, cá ở đâu ra thế? Thơm quá!”
Một con cá lớn nấu cùng dưa cải chua, món cá nấu dưa này do Lý Diễm Hồng làm, có thể coi là khá tiên tiến.
“Cậu con mang đến đấy, nói mấy ngày tới bảo cả nhà qua chơi, có tin tốt muốn thông báo.” Lý Diễm Hồng gắp phần thịt cá ngon nhất ở cổ cho con gái.
“Sao cậu không nói thẳng luôn khi mang cá đến?” Kiều Cửu Nguyệt cảm thấy ông cậu này thật thú vị.
"Tối qua cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa tôi với thím của cô rồi sao?" quyết tâm làm vai ác cho trót, cô liếc mắt đánh giá căn nhà của Kiều Thanh Thanh: "Chỉ là một căn nhà mà thôi, chúng ta dùng một chút thì có làm sao? Mà cô lại làm rùm beng lên như vậy, khiến ai ai cũng biết. Nếu sau này cô gặp khó khăn thì bọn tôi còn có thể giúp gì được nữa đây?"
"Quả nhiên các người muốn chiếm nhà của tôi! Đừng có mơ nữa! Dù tôi có gặp khó khăn thì cũng sẽ không nhờ đến các người đâu!" Kiều Thanh Thanh nói rắn rỏi.
Kiều Cửu Nguyệt cong khóe môi: "Em họ nói vậy là quá tuyệt tình rồi. Người sống trên đời này, ai mà chẳng có lúc gặp khó khăn chứ? Dù gì chúng ta cũng là người thân, cũng đâu có phải người xa lạ?"
Cô ta thẳng lưng, hạ lệnh đuổi khách: "Chị mau đi đi! Nhà tôi không hoan nghênh chị!"
"Nhà tôi cũng vậy!" Kiều Cửu Nguyệt dứt khoát xoay người rời đi, sải bước vô cùng dứt khoát. "Về nhà ăn cá đây!"
Kiều Thanh Thanh tức đến phát điên.
Cô ta mượn đội trưởng một ít lương thực, định cuối năm lấy công điểm trả. Từ nhỏ đến lớn toàn ăn cơm của Lý Diễm Hồng, cô ta cũng chưa từng tự nấu, nên bây giờ cũng chỉ biết nấu cháo bột loãng.
Chỉ riêng chuyện nhóm lửa thôi cũng làm cô ta khổ sở muốn chết.
Bảo sao lúc trước mỗi lần Lý Diễm Hồng nấu cơm đều làm ầm ĩ trong nhà, thì ra nấu ăn thật sự rất dễ khiến người ta bực bội!
Nhất là khi mùi cá thơm lừng từ nhà bên cạnh cứ bay sang...
Trong đầu Kiều Thanh Thanh không ngừng vang lên những lời của Kiều Cửu Nguyệt, chỉ vì là họ hàng mà muốn chiếm nhà cô ta sao?
E rằng một khi đã dọn vào rồi thì sẽ không chịu rời đi mất!
Cô ta âm thầm đưa ra một quyết định.
…
“Mẹ ơi, cá ở đâu ra thế? Thơm quá!”
Một con cá lớn nấu cùng dưa cải chua, món cá nấu dưa này do Lý Diễm Hồng làm, có thể coi là khá tiên tiến.
“Cậu con mang đến đấy, nói mấy ngày tới bảo cả nhà qua chơi, có tin tốt muốn thông báo.” Lý Diễm Hồng gắp phần thịt cá ngon nhất ở cổ cho con gái.
“Sao cậu không nói thẳng luôn khi mang cá đến?” Kiều Cửu Nguyệt cảm thấy ông cậu này thật thú vị.
4
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
