TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 49
Chương 49

"Làm vậy với một đứa nhỏ mồ côi cha mẹ, không sợ trời phạt sao?"

"Thật không ngờ vợ chồng bọn họ lại là người như thế!"

Kiều Thanh Thanh vẫn đứng đó, cố ngăn mọi người lại: "Mọi người đừng nói vậy về thím, bọn họ nuôi cháu khôn lớn đến tận bây giờ, cho bọn họ căn nhà cũng là chuyện nên làm. Chỉ là, dù sao đó cũng là thứ duy nhất mà bố mẹ cháu để lại cho cháu."

"Dựa vào đâu mà phải đưa cho bọn họ chứ? Thanh nha đầu, cháu nghe thím nói này, phụ nữ chúng ta cũng có thể chống đỡ một nửa bầu trời. Cháu cứ yên tâm ở trong nhà của cháu đi, nếu bọn họ dám cướp đoạt, các thím cũng sẽ không để yên đâu!"

"Dì Vương đúng là trụ cột của thôn ta." Kiều Cửu Nguyệt chậm rãi bước tới, đương nhiên cũng nhìn thấy sự khinh thường trên mặt bọn họ. "Tiếc là không hiểu một đạo lý, đó là chuyện gì cũng chỉ nghe từ một phía sao?"

Dì Vương liếc nhìn cô một cái: "Tôi nói sai chỗ nào à? Ham muốn chiếm đoạt nhà của người khác, trời đánh thánh vật cũng không hết tội!"

Kiều Cửu Nguyệt nghĩ đến chuyện quan trọng nhất vẫn chưa hoàn thành, cũng không định tranh cãi mà chỉ bình thản nói: "Người trong sạch tự khắc sẽ được minh oan."

"Còn về vết thương trên mặt em họ của cháu, cháu có thể giải thích rõ ràng cho mọi người." Kiều Cửu Nguyệt liếc lạnh Kiều Thanh Thanh một cái. "Đêm qua..."

"Không phải do chú thím cháu đánh cháu đâu, là do cháu tự ngã, đêm qua cháu bị ngã!" Kiều Thanh Thanh vội vàng cướp lời.

Cô ta tuyệt đối không thể để tin mình là kẻ trộm lan truyền ra ngoài, nếu không Lục Hoài An sẽ nhìn cô ta thế nào đây?

Kiều Cửu Nguyệt nhìn cô ta với vẻ mặt nửa cười nửa không: "Ngã mà đến mức này sao? Em không thấy dường như các thím chẳng ai tin sao?"

"Cháu bị ngã từ trên ghế xuống nên mới nghiêm trọng vậy thôi. Cảm ơn mọi người đã quan tâm, cháu thực sự không sao." Kiều Thanh Thanh giải thích. "Hơn nữa, những vết thương này trông thì đáng sợ, chứ thật ra không đau chút nào."

Dì Vương không hiểu tại sao cô ta đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng lúc này cũng cảm thấy mình hơi nhiều chuyện.

Bà ta vẫy tay gọi những người phụ nữ khác về nấu cơm.

Kiều Cửu Nguyệt thì quay người bước vào sân nhà Kiều Thanh Thanh.

"Cỏ cũng chưa nhổ, cơm cũng chưa nấu, em họ thật có nhã hứng tán gẫu với các thím đấy! Chậc!" Giọng của Kiều Cửu Nguyệt đầy mỉa mai.

"Chị đến để chế giễu tôi sao?" Kiều Thanh Thanh ngửi thấy mùi cá từ bên kia tường bay sang. Khi cô ta còn ở đó, ngày nào Lý Diễm Hồng cũng làm mấy món dở tệ. Thế mà vừa đi một cái là bà đã bắt đầu nấu đồ ngon rồi.

5

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.