TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

“Gấp cái gì chứ?” Kiều Vệ Đông cười hì hì, chẳng mấy để tâm: “Cửu Nguyệt với con còn nhỏ, muộn hai năm thì có sao?”

“Nhỡ có chàng trai nào khác thích con bé thì sao…?”

“Ai cơ?” Kiều Vệ Đông không hề phát hiện ra có ai thích Cửu Nguyệt cả!

Kiều Đại Hải nhắc khéo: “Con nghĩ cái cậu Lục Hoài An kia thế nào…?”

Đàn ông từng trải đều hiểu rõ ánh mắt của một người đàn ông khi nhìn cô gái mình thích. Lục Hoài An nhìn Kiều Cửu Nguyệt như vậy, chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao?

Con trai ông so với đám thanh niên trong thôn thì không tệ, nhưng so với Lục Hoài An thì sao? Dù xét về khuôn mặt, khí chất hay bất cứ phương diện nào thì cũng đều không thể so sánh.

“Anh Lục là người tốt!”

Không chỉ ngày nào cũng giúp anh ta cuốc đất, giờ còn sẵn sàng giúp mượn máy kéo. Bây giờ anh ta thậm chí còn có chút không nỡ sau này để Lục Hoài An rời đi.

“Bố, nếu con là con gái, con nhất định sẽ gả cho anh Lục!”

Kiều Đại Hải: …

Trời ạ! Ông thực sự sinh ra một thằng ngốc!

Ở một bên khác, Kiều Giao Giao đuổi theo Kiều Cửu Nguyệt đang tan làm: “Cửu Nguyệt, cậu biết không? Bây giờ cả thôn đang đồn ầm lên, nói nhà cậu ngược đãi Kiều Thanh Thanh đấy! Những vết thương trên người cô ta cũng là do nhà cậu đánh!”

“Vậy à?” Kiều Cửu Nguyệt gần như có thể tưởng tượng ra cảnh Kiều Thanh Thanh diễn vở bi kịch trước mặt dân làng: “Xem ra đánh vẫn còn nhẹ quá!”

Kiều Giao Giao che miệng cười: “Tớ cũng thấy vậy, mấy vết rỗ mới lành, lại thêm một đống vết thương mới, trông y hệt đầu heo!”

Đến ngã ba, hai người liền tách ra. Kiều Cửu Nguyệt còn chưa về đến cửa nhà đã nghe thấy giọng của Dì Vương hàng xóm ở cổng nhà Kiều Thanh Thanh, đang nhảy nhót hóng hớt: “Thanh nha đầu, cháu nói cho dì đi, có phải chú thím cháu đánh cháu không?”

“Dì đừng hỏi nữa, cháu không muốn nói đâu.” Kiều Thanh Thanh ỏn ẻn làm bộ làm tịch, lập tức thu hút một đám phụ nữ lớn tuổi đầy chính nghĩa.

“Chắc chắn là bị đánh rồi! Không thì đang ở yên lành lại phải dọn ra ngoài làm gì? Cô xem cái nhà này có giống nơi có thể ở không?”

“Cháu cũng hết cách rồi.” Kiều Thanh Thanh chỉ vào căn nhà của mình: “Nhưng ngay cả cái nhà rách nát này mà vẫn có người nhòm ngó đấy! Nếu cháu không quay về thì e là sẽ bị chiếm mất!”

Một câu nói khiến cả đám phụ nữ dậy sóng, mấy người phụ nữ đó còn quên cả việc phải về nhà nấu cơm, lao vào buôn chuyện điên cuồng.

“Diễm Hồng muốn chiếm nhà của cháu, cháu không đồng ý, nên bọn họ mới đánh cháu một trận rồi đuổi ra ngoài, đúng không?” Dì Vương cảm thấy mình vừa hóng được một tin động trời.

4

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.